Huyền thoại Taserin - Chương 29
Chương 29: Giết người bất tử
-Tôi có thể giết chết Qualaz, Welgon, Azar được thì cũng có thể giết anh được, đừng ngạo mạn mình là đại sư huynh của tôi. – Hắn rút thanh gươm của tên thuộc hạ.
-Taser, nghe anh đi, biết sai mà vẫn phạm thì tội sẽ càng thêm nặng đó.
-Câm miệng! – Hắn cắm thanh gươm vào tim vị pháp sư.
Morgan trợn mắt đau đớn nhưng anh vẫn nói tiếp.
-Taser, nghe anh, hãy theo anh về Goenland tạ tội đi. Hội đồng trưởng lão sẽ giúp em tìm lại bản thân.
Hắn xoay mạnh gươm, rút nó ra rồi lại đâm lại vào thân Morgan.
-Taser, em không thể giết người bất tử được đâu. Chỉ có họ mới có thể kết thúc sự sống của chính mình thôi.
Taser kinh ngạc. Hắn đánh rơi cả thanh gươm trên tay. Bất tử? Chỉ thần linh mới có được. Trừ khi. Truyền nhân của Polerza? Vậy là mọi theo đuổi xưa nay của hắn là vô ích hay sao?
-Xin lỗi vì anh không giúp được em.
Morgan rùng mình. Thân thể anh hóa thành một luồng cát theo gió bay ra khỏi cung điện.
***
Hí hí hí!!!!!!
Người xà ích thắng gấp chiếc xe ngựa.
-Chuyện gì vậy? – Tiếng nói trong xe vang lên.
-Thưa bá tước, có một kẻ đang nằm giữa đường, hình như bị thương rất nặng.
Manfinous vén rèm nhìn xuống.
-Morgan huynh đệ?
Hắn nhảy xuống xe đỡ lấy người bạn cũ.
-Manfinous, tôi bị thương, không biến xa được. Taser đang đuổi theo phía sau.
-Đi với tôi, về Manfinofia cậu sẽ an toàn.
Manfinous đỡ Morgan vào xe rồi hạ lệnh cho xà ích đánh ngựa phi nước đại.
-Fangos, con mau giúp ta cầm máu cho chú Morgan.
Thằng nhỏ tóc vàng hoảng hốt lo lắng khi thấy chú-có-râu của nó đang chảy máu.
***
Hoàng đế Taserin lại có mặt ở đây, nơi mật thất tăm tối đan quyện với sự thối nát của thịt người. Ánh đuốc trên tường soi rõ từng nét mặt vô cảm của hắn. Hắn giơ cao ngọn roi sắt, hướng vào một thây ma.
Hắn bất động. Người hắn run lên từng cơn. Thanh roi rơi trên sàn đá nghe chát chúa. Hắn ngồi bệch xuống. Hắn không khóc. Hắn không hề muốn mình khóc nhưng sao nước mắt cứ chảy ra. Hắn cảm giác như từng thứ tốt đẹp nhất của cuộc đời hắn đang từng bước ra đi.
Sư phụ Scrolaten, người cha nuôi hắn khôn lớn đang đứng trước mặt hắn. Thầy giang tay đón lấy hắn nhưng khi hắn vừa toang nhỏm dậy, hình ảnh trước mắt đã biến thành tên già bụng phệ mang tên Qualaz. Chung quanh hắn, tiếng cười đùa và bớn cợt của những tên lính vang lên. Hắn hốt hoảng chụp lấy thanh roi mà nhắm mắt đập vào hư không tứ phía. Hắn vừa đập, vừa khóc, vừa gào thét những âm thanh vô nghĩa nơi cuống họng. Rồi hắn khụy xuống, gục mặt trên chuôi ngọn roi đang đâm vào đất.
Hắn nghe một bàn tay chạm vào vai mình. Hắn quay phắt người vung roi vào kẻ đó. Nhưng hắn dừng tay. Apen đang co mình sợ sệt. Cậu bé lấm lét và khóc thật nhiều. Hắn buông vũ khí, đưa tay ôm cậu bé vào lòng. Hắn cùng gào với tiếng khóc thút thít kia.
Ấm. Hắn nghe cái gì ấm ấm chảy nhẹ trên vai. Hắn ngước lên và nhẹ nhàng tách Apen ra. Không. Hắn hét toáng lên rồi xô cậu bé ra. Đó không phải Apen. Không. Đó đúng là Apen, hay đúng hơn là đã từng là Apen. Con người trước mắt hắn đang chảy máu thật nhiều. Máu tuông ra từ cái đầu vỡ toác. Máu loang lỗ trên khuôn mặt từng rất xinh đẹp. Hắn thét lên rồi quay đầu bỏ chạy.
Hắn vấp phải chiếc roi sắt. Hắn ngã nhào. Hắn thấy có cái gì đó vừa bứt ra khỏi mình. Rất đau. Hắn lồm cồm bò dậy còn kịp thấy bóng cái lưng Fegaz đang tan dần.
Hắn ngồi đó. Hắn không thể cử động được. Tất cả sức lực đã rời bỏ hắn. Đầu óc hắn mụ lại như màn đêm đặc quánh của đêm hắn bị bỏ lại trong điện Polerza sau cuộc vui vầy của bọn cầm thú.
Một bàn tay kéo hắn lên. Là Morgan đang hiện dưới ánh hào quang của Polerza. Anh ta đang cười với hắn. Hắn nắm lấy tay anh mà gượng mình dậy. Nhưng hắn lại tuột tay. Hắn ngã sấp, Morgan biến mất và hào quang tắt lịm.
Hắn nằm đó, tay đấm liên hồi xuống nền đất cho đến khi bật máu. Hắn mất tất cả thật rồi. Hy vọng cứu cánh cuối cùng cho cái giá trị của một con người cũng đã bị tuột mất. Hắn nắm lấy roi, vùng dậy, quật mạnh vào một ngọn đuốc. Lửa nhanh chóng bắt khắp căn mật thất. Hắn không quan tâm. Hắn chạy lên phía cầu thang đá trong khi vẫn quất đổ những ngọn lửa trên lối đi.
…
Ngày hôm đó, thư viện của hoàng đế xảy ra hỏa hoạn, cả tẩm cung liền kề cũng tan thành tro bụi.