Huyền thoại Taserin - Chương 23
Chương 23: Vó ngựa trên thánh địa
Phía Goenland vẫn lấy cớ không quản việc đời mà không nhận sắc phong của hắn. Việc này làm Taser điên lên, nhưng đó chỉ là giọt nước làm tràn ly. Cái chết của Apen, sự “phản bội” của Fegaz mới thật sự là cái nguyên nhân làm hắn hoàn toàn mất bình tĩnh và sáng suốt. Và như thế, hắn hạ lệnh thân chinh Tây phạt.
***
-Muôn tâu bệ hạ, đã đến lãnh thổ của Goenland.
-Được lắm, lần này ta phải thân chinh đánh cho bọn tu sĩ dở người kia thuần phục mới được.
Hắn thúc ngựa tiến tới. Hàng vạn binh lính hành quân theo sau.
***
Chiến trận xảy ra nhiều ngày trong sự hỗn loạn cả về thời tiết lẫn tâm trí hắn. Nếu như trong trận Đông chinh, hắn chỉ việc ngồi trong cung mà dụng mưu gắp lấy Medopa bỏ vào túi thì lần này mùi sương gió chiến trường thật sự làm hắn dị ứng.
Hắn không chịu nổi với việc vượt đường trường nhiều ngày và ngủ trong lều trại dựng lên. Hắn phát ngấy với những thứ lương khô hay thức ăn dã chiến. Và điều bực mình hơn hết đối với hắn là không có lấy một kẻ thân tín bên cạnh. Hắn bắt đầu hối hận vì quyết định nóng vội của mình nhưng vẫn còn có điều gì đó thôi thúc hắn tiến lên. Hắn cần thấy đổ máu hàng loạt để xoa dịu cơn cuồng nộ vẫn chưa nguôi.
***
-Thưa bệ hạ, tình hình có vẻ bất lợi cho chúng ta. Các tu sĩ đều có pháp thuật trong khi chúng ta số người dùng được thần thông thì không đáng kể.
Taser vẫn đang ngồi trên cao quan sát trận chiến.
-Tiếp tục đánh lên!
-Thưa ngài…
-Ngươi điếc sao? Ta nói tiếp tục đánh lên. – Hắn mất hết bình tĩnh.
Tên tướng lặng lẽ rút xuống. Tâm trí của Taser đang bị cơn thịnh nộ và oán khí vây lấy. Hắn vẫn cứ ỷ vào tài trí của mình, nhưng quân sự lại có nghệ thuật riêng của nó. Có thể hắn là một chính trị gia đại tài, nhưng điều đó không có nghĩa hắn là một vị tướng cầm binh điêu luyện. Đại binh của hắn nhanh chóng không cầm cự nổi. Phía Goenland đang đánh ngược lại. Các tùy tướng kéo vua mình bỏ chạy.
***
Mây mù giăng kín tứ phía, tàn quân hỗn loạn. Hắn nhận thấy đang bị bọn đạo sĩ vây kín. Hắn quất roi sắt không ngừng mà không cần phân biệt ta hay địch. Hắn hạ được khá nhiều tên với chiếc roi đó. Rồi hắn nghe đập mạnh nơi giữa ngực bởi một luồng sét nóng. Hắn ngã khỏi ngựa, lăn kềnh xuống đất. Tai hắn ù ù những tiếng gào thét. Mắt hắn mờ dần khi một bóng áo choàng lướt tới.