Huyền thoại Taserin - Chương 19
Chương 19: Truy sát
Hoàng đế Taserin ba ngày không tiếp kiến ai. Tang lễ của Apen cũng không có mặt cậu. Fegaz đứng ra lo liệu mọi việc trong kinh thành. Anh mơ hồ hiểu được đã có chuyện xảy ra với Taser và Apen.
***
-Hạ lệnh của ta… – Sự xuất hiện bất ngờ của Taser làm mọi người trong đại điện không khỏi giật mình.
Vị hoàng đế của Tasin đã đổi khác rất nhiều. Gương mặt của hắn không còn vẻ dễ gần. Lông mày sắc lên. Cả người hắn toát ra một thứ sát khí làm gan những lẻ đứng gần phải nhũn ra. Hắn an vị trên ngai của mình.
-Hạ lệnh của ta, treo cổ toàn bộ bọn đồng tính trong vương quốc Tasin. – Giọng hắn khàn khàn lạnh lẽo.
-Taser! – Fegaz cản.
-Gọi ta là bệ hạ Taserin, nguyên soái! – Hắn lạnh lùng.
-Bệ hạ! – Fegaz nhượng bộ. – Chẳng phải ngài đã bãi bỏ lệnh đó rồi sao.
-Bây giờ ta đặt lại. Còn ngài, nguyên soái, xứ Goenland không chịu tiếp nhận sắc phong của ta. Ngài hãy chuẩn bị sẵn sàng quân lực, ta sẽ cho Heikio thêm một cơ hội nữa, nếu ông ta vẫn không biết điều thì ta sẽ lấy lại Goenland.
-Ngài không thể làm như vậy được, đó là thánh địa… – Fegaz toang phản đối nhưng Taserin đã bỏ vào trong.
***
Cuộc tàn sát đồng loại lại diễn ra. Những con người đồng giới yêu nhau trên toàn lãnh thổ đều bị kết án tử hình. Có người chạy trốn, có người che giấu thân phận, những kẻ bị vu oan, lại có những kẻ dám công khai mà đương đầu với cái chết; nhưng cũng có những kẻ nhởn nhơ tại ngoại cho những cuộc lén lút vụn trộm. Máu nhuộm các quãng trường tra tấn. Xác chết bốc mùi treo đầy các tường thành.
Nhưng tất cả những cái chết kia không hề làm người dân khiếp đảm. Họ đã được hoàng đế Taserin thuần dưỡng một cách ngoan ngoãn như một con ngựa được đóng móng. Họ học được cách căm ghét những con người đi-ngược-với-tự-nhiên, họ quá quen với sự kinh tởm tình yêu đồng giới. Hai gã đàn ông quần nhau trên giường hay hai người con trai chạm môi nhau trong góc khuất đều là những cái ợ chua tanh lợm sau một buổi tiệc ê hề mà sự dư giả và thói ham của lạ là món ăn chính.
Họ kinh bỉ, dè bỉu, rồi sỉ nhục những con người đó. Họ ném đá vào bọn đồng tính bị giải ra quảng trường mà hành hình. Họ reo hò khi sợi dây được kéo căng. Họ hả hê khi nhìn những đôi chân quẫy đạp trong không trung, yếu dần, rồi im luôn.
Những cái xác được treo lên cổng thành như một biểu tượng của sự vinh quang vì đã tẩy trừ được cặn bã hơn là một dấu hiệu để răn dạy và cảnh báo. Những con người không khác gì với những cái xác trên kia về hình dạng. Họ đã xẻo đi mảnh lương tâm cuối cùng của mình trong tiếng vỗ tay hoan hô cho cái chết của đồng loại. Nhân tâm Tasin xuôi theo sự sắp đặt của Taserin. Có thể hoàng đế băng hà, có thể thay triều đổi đại, có thể tất cả những gì của Tasin không còn nhưng định kiến một khi đã thành hình thì muôn đời sẽ không sụp đổ. Có ai đó cười chua chát trong cung điện Speron.