Huyền thoại Taserin - Chương 17
Chương 17: Nhất thống tứ phương
-Taser, cậu không thể làm như vậy được. – Fegaz mở tung cửa, xông vào tẩm cung của Taser.
Anh chợt sượng người khi thấy một cảnh không nên thấy… Taser đặt Apen xuống, rồi kéo áo đứng dậy.
-Tướng quân nửa đêm tìm ta có chuyện gì.
-Cậu không thể cho người ám sát đại tướng Azar được.
-Lại là Manfinous. – Taser nhíu mày.
-Là tôi bắt hắn nói. Tôi phát hiện ra thuốc Realo ở chỗ hắn.
-Uhm. – Taser trầm ngâm. – Vậy thì tha cho hắn, nhưng Azar vẫn phải chết.
-Không được, ngài Azar là một người chính trực xưa nay hiếm có, chúng ta lại có giao hảo rất tốt với Trakcii…
-Dania chết rồi. – Taser cắt lời anh.
-Sao?
-Dania chết rồi. – Cậu lặp lại.
-Tại sao…
-Tôi giết. – Taser trả lời gọn lỏn. – Chắc anh cũng hiểu, Azar sẽ không dễ để yên chuyện này đâu, nên tôi phải ra tay trước thôi.
-Tại sao cậu lại giết Dania, chẳng phải hai người rất êm thắm hay sao? – Fegaz nắm lấy vai cậu.
-Là tại tôi. – Apen bước tới.
Fegaz nhìn Apen chằm chằm rồi quay lại nhìn Taser. Cái nhìn như muốn cứa sâu vào tim của cả hai. Khóe mắt anh bỗng đỏ hoe. Anh lắc đầu mạnh rồi chạy nhanh khỏi cửa.
Cánh cửa đóng sầm phía sau lưng. Taser buông rơi vẻ cứng cỏi trên khuôn mặt. Mi mắt xô lại với nhau, cậu nắm lấy lồng ngực mình mà khụy xuống trên hai đầu gối. Cậu lại bật khóc như một đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi giữa chợ. Cậu vẫn chưa quên được anh, hay nói đúng hơn là câu chưa bao giờ quên được anh. Nước mắt đang xóa nhòe đi cái tự tôn trong cậu. Bên cạnh cậu, một người khác cũng đang khóc âm thầm.
***
Mọi thứ diễn ra đúng như dự tính của Taser. Ba ngày sau khi Manfinous khởi hành, tin Azar qua đời đã lan tới Speron. Cái chết của Dania cũng được bố cáo là do quá đau lòng trước việc cha cô mất đột ngột. Và lễ đăng quan cho bị bá chủ ba miền đất – Speron, Trakcii và Medopa – diễn ra dưới sự chủ trì của Soneon.
-Và đây, vị vua của chúng ta.
Nhạc trỗi dậy, Taser bước lên lễ đài, vẫy tay chào dân chúng.
-Hỡi dân chúng trong thiên hạ, chúng ta hãy tạ ơn của Polerza, hôm nay là một ngày đặc biệt khi bốn miền đất của chúng ta hợp nhất làm một.
Tiếng xì xào phía dưới dân chúng.
-Soneon, sao tôi đếm đi đếm lại chỉ thấy có ba vùng đất thôi mà. – Manfinous kéo áo Soneon.
Vị lão thần chỉ khẽ lắc đầu.
-Speron dưới sự cai trị của ta đã bình yên phát triển suốt hơn mười năm qua. Medopa cũng đã quy phục. Trakcii từ tay nhạc phụ Azar đã hòa hợp cùng hai Speron và Medopa. Và thánh địa Goenland, từ xa xưa đến nay vốn đã là của Polerza giáo. Như vậy sự phân chia bốn miền đất đã không còn có ý nghĩa. Ta, với danh nghĩa là người chủ hợp pháp và duy nhất của thiên hạ xin tuyên bố từ nay biên giới bốn miền đất sẽ không còn nữa.
Tiếng lao xao lại vang lên nhưng nó nhanh chóng bị dập tắt bởi tiếng reo hò của một đám người. Những dân chúng còn lại cũng bị kéo theo nhịp điệu reo hò đó. Chỉ có Taser khẽ mỉm cười.
-Hỡi thần dân, bộ máy nhà nước và các chính sách sẽ được tổ chức lại theo mô hình cũ ở Medopa, Trakcii và Goenland. Thần dân sẽ được tạo các ưu đãi nếu di dân sang miền đất khác sinh sống làm ăn. Tuy rằng không còn biên giới nữa nhưng các vùng đất vẫn còn có những đặc thù riêng. Nay ta phong cho Manfinous làm bá tước vùng Trakcii, Trakcii sẽ đổi tên thành Manfinofia.
-Thần tuân lệnh! – Manfinous giật mình, vội vàng ra quỳ tiếp chỉ.
-Soneon đã từng thuyết giáo ở Medopa sẽ là hầu tước xứ Medopa. Vùng đất này sẽ gọi là Sonet.
-Thần tuân chỉ!
-Thánh địa Goenland dưới sự dẫn dắt của sư bá ta, ngài Heikio vẫn rất bình yên, ta phong ngài làm công tước.
Tay Taser chỉ về hướng Tây.
-Kinh thành Speron vẫn giữ như cũ. Nhưng miền đất Speron sẽ do ngài Fegazon làm công tước đồng thời là nguyên soái quân đội. Fegano là tên gọi mới của nó.
Fegaz lặng lẽ quỳ nhận chỉ.
-Và hỡi thần dân, hãy chào mừng lãnh thổ Tasin thống nhất!
Tiếng reo hò lại vang dội khắp nơi trong dân chúng.