Huấn Luyện Lão Già Giám Đốc - Chương 5
Ngày 10/03/2025
Tại công viên Tao Đàn, Sài Gòn, chìm trong bóng tối mờ mịt của những tán cây cao lớn, ánh đèn đường vàng vọt xuyên qua lá, chiếu xuống bãi cỏ ướt át bởi sương đêm và hơi thở nặng nề của dục vọng thấp hèn. Tiếng lá xào xạc dưới cơn gió nhẹ hòa cùng tiếng cười khàn khàn của đám đàn ông say xỉn đó là năm gã trung niên, quần áo xộc xệch, hơi thở nồng nặc mùi bia, vừa rời một quán nhậu gần đó vang vọng trong không gian tĩnh lặng, xen lẫn tiếng rên rỉ yếu ớt của Khải Quý, người đang quỳ trần truồng trên cỏ, cơ thể run rẩy dưới những cú thúc tàn bạo của họ. Đêm nay, Trương Tuấn Lâm đã dắt ông đến đây sau một ngày huấn luyện khắc nghiệt, buộc ông bò quanh công viên như một con chó để “trưng bày” trước đám đông, và khi đám say xỉn xuất hiện, anh đã đứng sang một bên, tay phải đút túi quần, đôi mắt đen sâu thẳm lóe lên niềm vui thích điên cuồng, để mặc họ giày xéo ông như một món đồ chơi miễn phí. Một gã béo lùn nhét cặc vào miệng ông, nước miếng chảy ra hai bên khóe miệng thấm xuống cỏ thành vệt trong suốt, trong khi gã khác đâm mạnh vào đít ông, tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên đều đặn, tinh trùng nóng hổi bắn đầy lưng và mặt ông, để lại vệt trắng đục khô cứng trên làn da nhăn nheo. Lòng Khải Quý tan nát như thủy tinh vỡ ,nhục nhã như ngọn núi đè nén khi nghĩ đến ánh mắt kính nể của nhân viên giờ chỉ còn là dĩ vãng, nỗi sợ hãi như bóng tối nuốt chửng khi cảm nhận từng cú thúc của đám người lạ, nhưng khao khát bệnh hoạn lại trào dâng như cơn sóng thần, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm yêu sự tàn nhẫn của Tuấn Lâm, thầm mong anh đứng đó, chứng kiến sự sụp đổ hoàn toàn của ông.
Khi gã cuối cùng bắn tinh đầy vào đít ông, dòng tinh đặc sệt chảy ra ngoài, thấm xuống cỏ thành vệt trắng đục, Tuấn Lâm bước tới, đôi giày da đen bóng loáng dính bùn từ lối đi trong công viên, dáng người cao 1m85 nổi bật trong chiếc áo sơ mi đen bó sát và quần jeans xanh đậm, mái tóc đen nhánh rối nhẹ vì gió đêm, đôi mắt đen lóe lên ngọn lửa tàn nhẫn, môi mỏng nhếch lên thành nụ cười khinh miệt. Anh cúi xuống, tay phải nắm sợi xích sắt dài 2m nối từ vòng cổ da khắc chữ “Chó của Lâm” trên cổ ông, giật mạnh một cái khiến ông ngã nhào về phía trước, đầu gối trượt trên cỏ ướt phát ra tiếng “sột” nhỏ, mồ hôi và tinh trùng dính đầy cơ thể lăn xuống đất thành vệt ẩm ướt. Anh không nói gì, chỉ quay lưng, kéo sợi xích, dẫn ông bò ra khỏi công viên, qua những con đường nhỏ tối tăm của quận 1, hướng thẳng đến tiệm xăm “Hắc Long” trên đường Lê Thị Riêng, một nơi nổi tiếng trong giới ngầm với những dịch vụ biến thái dành cho khách hàng đặc biệt. Đầu gối ông cọ sát vào mặt đường nhựa lởm chởm, để lại vệt đỏ ửng trên làn da nhăn nheo, hai tay bị trói sau lưng bằng sợi dây da đen bóng, cơ thể trần truồng run rẩy dưới ánh đèn đường lập lòe, tóc bạc dính bết tinh dịch khô và mồ hôi, đôi mắt nâu đậm đỏ hoe mờ đục bởi nước mắt không ngừng trào ra, lòng ông là một chiến trường đổ nát ,nhục nhã như sóng biển dâng trào khi nghĩ đến cảnh mình bò giữa phố như một con vật, nỗi sợ hãi như dây thòng lọng siết chặt mỗi khi anh giật xích, nhưng khao khát lại trào dâng như ngọn lửa không thể dập tắt, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm yêu sự kiểm soát của anh, thầm mong đêm nay sẽ là dấu chấm hết cho cuộc đời ông, dù là trong đau đớn hay khoái lạc.
Tiệm xăm “Hắc Long” nằm cuối con hẻm hẹp, một căn nhà cấp bốn cũ kỹ với tường xi măng loang lổ, mái tôn rỉ sét, ánh đèn neon đỏ nhấp nháy chữ “Tattoo” treo trên cửa, tỏa ra thứ ánh sáng ma mị giữa màn đêm. Bên trong, không gian rộng chưa đầy 20m², sàn gạch bông xám nhạt sạch sẽ nhưng ám mùi thuốc lá và dầu máy xăm, tường treo đầy hình vẽ dâm dục ,những con rồng quấn quanh cơ thể trần truồng, những bông hồng đỏ rực đâm xuyên qua da thịt, và những dòng chữ tục tĩu viết bằng mực đen đậm. Một chiếc bàn gỗ nhỏ đặt giữa phòng, bên trên là bộ dụng cụ xăm như máy xăm điện, kim thép không gỉ, lọ mực đen, đỏ, xanh ,và một chiếc ghế bọc da đen bóng loang lổ vết trầy xước, nơi khách ngồi hoặc nằm để chịu đựng những mũi kim. Góc phòng, một tấm rèm nhựa màu vàng nhạt che khuất khu vực vệ sinh ,nơi mà chủ tiệm, một gã đàn ông khoảng 40 tuổi tên Hùng, thường thực hiện những dịch vụ “đặc biệt” cho khách hàng như ông. Tuấn Lâm kéo sợi xích, dẫn ông bò vào tiệm, tiếng xích sắt cọ sát sàn gạch phát ra âm thanh “leng keng” nhỏ, vang vọng trong không gian yên tĩnh, anh dừng lại giữa phòng, tay trái đút túi quần, dáng vẻ ung dung như một kẻ thống trị vừa mang chiến lợi phẩm đến khoe khoang.
Hùng, chủ tiệm xăm, bước ra từ sau tấm rèm, dáng người thấp đậm, da ngăm đen đầy hình xăm ,một con hổ gầm gừ trên ngực, một con rắn quấn quanh cánh tay ,áo ba lỗ trắng bó sát để lộ bờ vai rộng và cơ bắp săn chắc, quần jeans rách gối, đôi dép lê cũ mòn, mái tóc ngắn nhuộm đỏ rối bù, đôi mắt nhỏ ánh lên vẻ dâm đãng khi nhìn thấy ông quỳ trên sàn, cơ thể trần truồng dính đầy tinh trùng và mồ hôi, hai khuyên vú thép leng keng khe khẽ mỗi khi ông hít thở. Hùng nhếch môi cười khẩy, tay phải cầm điếu thuốc lá đang cháy đỏ, rít một hơi dài, khói trắng phả ra từ miệng bay lượn trong không khí, anh ta liếc sang Tuấn Lâm, gật đầu như một lời chào ngầm giữa hai kẻ cùng sở thích biến thái. Tuấn Lâm giật sợi xích, kéo ông quỳ thẳng trước mặt Hùng, tay phải chỉ vào cơ thể ông, giọng trầm lạnh vang lên như lời tuyên án:
– Vệ sinh sạch mấy cái lỗ khuyên cho nó, thay bộ khuyên mới dâm hơn, cái nào càng đẹp càng dâm thì cứ lấy đeo cho nói. Tiền bạc không thành vấn đề, chỗ quen biết không.
– À sẵn tiện, xăm thêm lên mu, vú, và viền đít nó vài hình hoặc vài chữ đi ,tao muốn nó nhìn dâm đãng bộ dạng già dâm hiện tại. Làm xong xuôi mày có thể đụ nó thoải mái, nhưng khi đụ xong nhớ giúp tao vệ sinh nó giùm, súc ruột, tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài.
Hùng gật đầu, tay trái vứt tàn thuốc xuống sàn, dùng gót chân dập tắt, ánh đỏ lập lòe tắt ngấm, anh ta bước đến bàn gỗ, lấy ra một khay thép chứa dụng cụ vệ sinh ,bông gạc, cồn sát trùng, dung dịch muối sinh lý ,và một bộ khuyên mới: hai khuyên vú bằng thép không gỉ dài 3cm, hình giọt nước dâm đãng đính chuông nhỏ màu đỏ, một khuyên mu hình vòng tròn đường kính 2cm có khắc chữ “Đĩ của Lâm” bằng mực đỏ, và một khuyên đít hình ngôi sao năm cánh dài 4cm, đính dây tua rua ngắn lấp lánh ánh bạc. Khải Quý quỳ đó, cơ thể run rẩy, mồ hôi chảy dài từ trán xuống ngực, thấm vào đám lông mu bạc trắng, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn lửa thiêu đốt khi nghĩ đến cơ thể mình sắp bị biến đổi mãi mãi, nỗi sợ hãi như bóng tối nuốt chửng khi tưởng tượng những mũi kim đâm vào da thịt, nhưng khao khát lại trào dâng như cơn sóng thần, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm mong được anh đánh dấu, được anh biến thành một món đồ chơi hoàn hảo.
Hùng cúi xuống, tay phải cầm bông gạc thấm cồn, lau sạch hai khuyên vú cũ trên ngực ông, mùi cồn nồng nặc xộc lên mũi, mang theo cảm giác mát lạnh xen lẫn rát nhẹ, anh ta tháo khuyên cũ ra, tiếng “cạch” nhỏ vang lên khi kim loại rời khỏi da, rồi gắn khuyên mới vào, từng giọt nước thép đâm qua lỗ cũ, chuông đỏ leng keng khe khẽ mỗi khi ông hít thở, cơn đau nhói như mũi kim chạy qua cơ ngực, lòng ông gào thét trong tuyệt vọng ,nhục nhã như ngọn núi đè nén khi nghĩ đến hình dáng dâm đãng của mình, nhưng khoái lạc lại trào dâng khi cảm nhận sự sở hữu của Tuấn Lâm qua từng chiếc khuyên, một niềm sướng bệnh hoạn len lỏi trong tâm hồn, khiến ông vừa run sợ vừa đê mê. Hùng kéo ông nằm ngửa lên ghế da, banh rộng hai chân ông, tay trái giữ đùi, tay phải thấm cồn lau sạch vùng mu, rồi gắn khuyên vòng tròn khắc chữ “Đĩ của Lâm” vào, kim loại đâm qua da thịt gây đau rát, một giọt máu nhỏ đỏ tươi rỉ ra từ lỗ khuyên, lăn xuống đám lông mu bạc trắng, ông co giật dữ dội, nước mắt lăn dài trên má, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn lửa thiêu đốt khi thấy máu chảy từ cơ thể mình, nhưng sướng đến run người khi nghĩ đến cái tên của anh khắc lên da thịt, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm yêu sự kiểm soát ấy, vừa đau đớn vừa đắm chìm trong khoái cảm.
Tiếp theo là quá trình xăm ,Hùng bật máy xăm điện, tiếng “rè rè” vang lên đều đặn như một bản nhạc tử thần, anh ta cầm kim thép, nhúng vào lọ mực đen, bắt đầu xăm lên mu ông một hình ảnh dâm dục: một con cặc to lớn, đỏ au, đang bắn tinh, đầu cặc cong lên kiêu hãnh với những giọt tinh trắng đục văng ra xung quanh, bên dưới là dòng chữ “Chó Đĩ Của Lâm” bằng nét chữ nghiêng ngả, mực đen đậm hòa lẫn chút mực đỏ để tạo hiệu ứng sống động. Mỗi mũi kim đâm sâu vào da thịt như mũi châm nóng rực, vài giọt máu nhỏ li ti rỉ ra từ những lỗ kim, lăn xuống đám lông mu bạc trắng, thấm vào ghế da thành vệt đỏ nhạt, ông cong người lên, hơi thở hổn hển, mồ hôi chảy dài từ trán xuống ngực, thấm vào ghế thành vệt ẩm ướt, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn núi đè nén khi nghĩ đến danh dự của mình giờ bị khắc thành hình ảnh dâm đãng, từng giọt máu như lời nhắc nhở về sự sụp đổ, nhưng khoái lạc lại trào dâng như ngọn lửa bùng cháy, ông cảm nhận từng mũi kim như một nhát dao khoái cảm đâm xuyên tâm hồn, vừa ghê tởm chính mình vừa sướng đến run người khi tưởng tượng Tuấn Lâm nhìn thấy dấu ấn này, ông thầm rên rỉ trong tâm trí, vừa đau đớn vừa đê mê, cơ thể rung lên trong sự giằng xé giữa nhục nhã và dục vọng.
Hùng chuyển sang hai vú, đổ cồn lên hai núm vú xệ, lưa thưa vài sợi lông bạc, từng giọt cồn lăn qua da thịt, mang theo cảm giác mát lạnh, ông nhắm mắt, cơ ngực co giật nhẹ, máy xăm lại bật lên, tiếng “rè rè” vang lên đều đặn, mũi kim đâm vào da quanh núm vú trái, xăm hình một bông hồng đỏ rực với gai nhọn quấn quanh, cánh hoa đỏ tươi như máu, gai nhọn đen đậm đan xen như một vòng tròn dâm dục, vài giọt máu nhỏ rỉ ra từ da thịt nhạy cảm, lăn qua núm vú, thấm xuống ghế da, ông cong người lên, hơi thở đứt quãng, nước mắt trào ra hòa cùng mồ hôi, Hùng tiếp tục xăm núm vú phải, một con rắn nhỏ quấn thành vòng tròn, đầu rắn ngậm lấy khuyên giọt nước, thân rắn uốn lượn với vảy đen bóng, đôi mắt rắn đỏ rực như ngọn lửa, từng mũi kim đâm xuống gây đau rát, vài giọt máu li ti chảy ra, lăn xuống ngực thành vệt đỏ nhạt, ông co giật không ngừng, nước mắt lăn dài trên má, chuông đỏ leng keng khe khẽ, lòng ông tan nát ,nhục nhã như sóng biển dâng trào khi thấy máu chảy từ vú mình, từng giọt như lời nguyền vĩnh viễn, nhưng sướng đến điên cuồng khi cảm nhận hình xăm biến ông thành món đồ chơi của anh, ông vừa ghê tởm chính mình vừa đắm chìm trong khoái lạc, cơ thể rung lên trong sự giằng xé giữa đau đớn và niềm vui bệnh hoạn, ông thầm rên rỉ:
– Ưmmm… chủ nhân… con chó nhục…Áhhhhh~~ con chó sướng…Aaaaaa~~ sướnggg~~ con chó bị sỉ nhục trước mặt chủ nhân ~~
Cuối cùng là viền lỗ đít ,Hùng kéo ông quỳ úp mặt xuống ghế, mông nhô cao, tay trái banh rộng hai mông, để lộ lỗ đít sưng đỏ dính đầy tinh trùng từ công viên, anh ta lau sạch bằng bông gạc thấm cồn, rồi dùng máy xăm vẽ một hình xăm dâm dục quanh viền lỗ: một vòng dây leo xanh đậm xen lẫn những bông hoa hồng đen nhỏ, mỗi bông hoa hé nở với nhụy đỏ tươi như giọt máu, dây leo uốn lượn quanh lỗ đít như một vòng hoa dâm dục, chính giữa là dòng chữ nhỏ “Lỗ Đĩ Của Lâm” bằng mực đỏ đậm, nét chữ sắc nét như lời tuyên án. Mỗi mũi kim đâm sâu vào da thịt nhạy cảm gây đau nhói như bị điện giật, vài giọt máu nhỏ rỉ ra từ viền lỗ, lăn xuống mông thành vệt đỏ nhạt, thấm xuống ghế da, ông cong người lên, đầu gối trượt trên ghế phát ra tiếng “sột” nhỏ, nước mắt trào ra thấm xuống ghế thành vệt dài, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn lửa thiêu đốt khi nghĩ đến lỗ đít mình giờ mang dấu ấn dâm đãng, từng giọt máu như lời nhắc nhở về sự hạ nhục, nhưng khoái lạc lại trào dâng như cơn sóng thần, ông cảm nhận từng mũi kim như một nhát dao khoái cảm đâm xuyên cơ thể, vừa ghê tởm chính mình vừa sướng đến run người khi tưởng tượng anh nhìn thấy dấu ấn này, ông thầm rên rỉ trong tâm trí, vừa đau đớn vừa đê mê, cơ thể rung lên trong sự giằng xé giữa nhục nhã và dục vọng mãnh liệt.
Hùng tắt máy xăm, đặt xuống bàn, tay phải vỗ mạnh vào mông ông, tiếng “bốp” vang lên khô khốc, rồi đứng dậy, cởi quần jeans, để lộ con cặc to lớn, đen nhánh, dài 17cm, dựng đứng kiêu hãnh, đầu cặc đỏ au rỉ dịch trong suốt. Hùng nắm tóc ông, kéo đầu ngửa ra sau, nhét cặc vào miệng ông không chút do dự, mùi hôi thối từ háng gã xộc lên mũi, hòa cùng mùi cồn và mực xăm trong không khí, ông nghẹn ngào, nước miếng chảy ra hai bên khóe miệng, nhỏ xuống sàn gạch thành vệt trong suốt, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn núi đè nén, nỗi đau như lưỡi dao cắt qua từng thớ thịt, nhưng khao khát lại bùng cháy, ông liếm láp như một con chó đói khát, đầu lưỡi quấn quanh thân cặc, nuốt trọn từng giọt dịch tanh nồng, như một nghi thức tự nguyện dâng mình cho sự sụp đổ. Hùng nhấp mạnh, tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên đều đặn, sau 5 phút, gã rút cặc ra, bắn tinh đầy mặt ông, dòng tinh đặc sệt, trắng đục, dính bết trên tóc bạc và mắt, chảy xuống cằm như những giọt lệ của sự nhục nhã, rồi kéo ông quỳ úp mặt xuống ghế, nhét cặc vào đít ông, từng cú đâm mạnh bạo khiến ông co giật dữ dội, tiếng rên rỉ thoát ra từ cổ họng khô khốc:
– Ưmmm… đau… con chó đau…Aaaaaa~~ chủ nhân ~~ Áhhhh~~ ch.. chủ nhân ~~
Hùng không quan tâm, nhấp liên tục, tay trái banh rộng hai mông, tay phải vỗ mạnh vào mông ông, tiếng “bốp bốp” vang lên đều đặn, sau 10 phút, gã bắn tinh đầy vào đít ông, dòng tinh nóng hổi trộn lẫn với tinh trùng cũ từ công viên, chảy ra ngoài thấm xuống ghế da thành vệt trắng đục, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn lửa thiêu đốt, nhưng khoái lạc lại trào dâng như cơn sóng thần, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm yêu sự giày xéo này.
Xong xuôi, Hùng kéo ông ra sau tấm rèm nhựa, nơi có một bồn rửa nhỏ và vòi sen treo tường, anh ta mở vòi nước ấm, xịt mạnh lên cơ thể ông, dòng nước chảy qua những hình xăm mới, cuốn trôi tinh trùng, mồ hôi, và bụi bẩn từ công viên, từng giọt nước lăn qua hình con cặc bắn tinh và chữ “Chó Đĩ Của Lâm” trên mu, bông hồng đỏ và con rắn trên vú, vòng dây leo và hoa hồng đen quanh lỗ đít, mang theo cảm giác mát lạnh xen lẫn rát nhẹ từ da thịt vừa xăm, vài vệt máu khô trên mu và vú hòa vào nước, chảy xuống sàn thành vệt hồng nhạt. Hùng lấy chai dung dịch muối sinh lý, đổ lên tay, chà xát khắp cơ thể ông, từ ngực xuống bụng, rồi nắm hai hòn dái sưng đỏ, rửa sạch dầu bôi trơn và tinh trùng còn sót lại, ông co giật vì đau, nước mắt lăn dài trên má hòa cùng nước sen, nhưng ông vẫn quỳ đó, ngoan ngoãn như một con chó, lòng ông tan nát ,nhục nhã như ngọn núi đè nén khi nghĩ đến cơ thể mình giờ chỉ là món đồ chơi được vệ sinh, nhưng khoái lạc lại trào dâng khi cảm nhận sự sạch sẽ này là để phục vụ Tuấn Lâm. Hùng kéo ông nằm ngửa trên sàn gạch, banh rộng hai chân, lấy ống thụt rửa bằng nhựa trong suốt, nối với vòi nước ấm, nhét sâu vào lỗ đít ông, dòng nước tràn vào ruột, súc rửa tinh trùng và dầu bôi trơn còn sót lại, ông cong người lên, hơi thở hổn hển, nước mắt trào ra vì kích thích quá độ, nhưng không có thêm máu, chỉ có cảm giác sạch sẽ từ trong ra ngoài, lòng ông tan nát ,nhục nhã như sóng biển dâng trào, nhưng khao khát lại như ngọn lửa không thể dập tắt, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm cảm ơn sự kiểm soát của anh.
Hùng lấy khăn bông trắng, lau khô cơ thể ông từ đầu đến chân, từng động tác nhanh gọn nhưng lạnh lùng, anh ta gắn khuyên đít ngôi sao năm cánh vào lỗ đít ông, tua rua bạc lấp lánh mỗi khi ông cử động, rồi kéo ông ra ngoài, giao lại cho Tuấn Lâm. Anh đứng đó, tay phải cầm sợi xích, nhìn cơ thể sạch sẽ nhưng đầy dấu ấn dâm đãng của ông ,hình con cặc bắn tinh và chữ “Chó Đĩ Của Lâm” trên mu, bông hồng và con rắn trên vú, vòng dây leo và hoa hồng đen quanh lỗ đít ,đôi mắt đen lóe lên niềm vui thích điên cuồng, anh nhếch môi cười khẩy, giọng trầm lạnh vang lên như lời kết thúc:
– Giờ mày là con chó hoàn hảo của tao rồi. Đi, về nhà nào, tao muốn chơi chết bộ dạng mới này của mày.
Tuấn Lâm giật sợi xích, dẫn ông bò ra khỏi tiệm xăm, đầu gối ông cọ sát vào sàn gạch, rồi ra mặt đường nhựa lạnh lẽo của đêm Sài Gòn, cơ thể sạch sẽ nhưng run rẩy, nước mắt lăn dài trên má, lòng ông là một mớ hỗn độn ,nhục nhã như ngọn lửa thiêu đốt khi nghĩ đến cuộc đời mình giờ chỉ còn là món đồ chơi của anh, từng giọt máu từ hình xăm như lời nhắc nhở về sự sụp đổ, nỗi sợ hãi như bóng tối nuốt chửng khi tưởng tượng những ngày tiếp theo, nhưng khoái lạc lại trào dâng như cơn sóng thần, ông vừa ghê tởm chính mình vừa thầm yêu sự tàn nhẫn của anh, thầm chấp nhận đây là kết thúc của mình, một con chó được đánh dấu mãi mãi dưới bàn tay của Trương Tuấn Lâm, vừa nhục nhã tột cùng vừa sướng đến điên dại trong sự phục tùng tuyệt đối. Ngoài trời, ánh đèn đường vàng vọt chiếu xuống, phản chiếu bóng dáng hai kẻ ,một kẻ thống trị và một kẻ phục tùng ,dần khuất vào bóng tối, để lại tiệm xăm “Hắc Long” chìm trong im lặng, nơi dấu ấn cuối cùng của sự nhục nhã và dục vọng đã được khắc sâu lên cơ thể Khải Quý, kết thúc hành trình của ông trong ngọn lửa của sự sụp đổ vĩnh viễn.
———————–END——————