Nội dung truyện
_ … – nhóc gật đầu, dụi mặt vào vai của nó, nó nhẹ nhàng ôm lấy nhóc.
_ nhóc thì sao ? iu anh chứ ?
Nhóc gật đầu…. Và từ đó trở đi hai đứa chính thức quen nhau, nhưng chỉ có nó và nhóc biết thôi…. Nhưng rồi điều mà nó và nhóc không muốn cũng xảy đến, mẹ nó đã biết chuyện hai đứa…
_ dạ con chào bác ! Bác gọi con đến có chuyện gì không ạ ?
_ uhm con ngồi đi ! cũng không có gì to tát lắm đâu…
_ con cũng biết là ta thương con như chính con của ta vậy, nhưng thú thật là tình thương nào nó cũng có giới hạn con à, và bác thật sự không muốn hết thương con, bác lại càng không muốn hình tượng của con bấy lâu nay tan biến đi trong bác … nên …
_ bác nói vậy là sao ? con không hiểu ý bác …
_ thôi thì để bác nói thẳng với con luôn ! Con hãy rời xa thằng Long đi ! Bác đã biết chuyện của hai đứa !
_ Bác !… sao bác nỡ …
_ Bác không nỡ mà bác vì hai đứa, vì tương lai các con, chuyện này rồi sẽ chẳng đi tới đâu hết, nếu con thật sự thương thằng Long thì hãy rời xa nó đi. Bác sẽ cho nó đi du học, còn con hãy rời xa nó càng sớm càng tốt để nó không còn vướng bận… – mắt mẹ nó cũng ngấn lệ, đau lắm, mẹ nó cũng đau lắm chứ khi mà chính mình phải nói ra nhưng lời cay nghiệt như thế. Mẹ nó thương nhóc lắm chứ vì nhóc như con bà mà, nhưng vì cả hai, không muốn con sai đường bà không còn cách nào khác.