Hẹn Hò Chốn Hoang Dã - Chương 4
Sau thử thách đối kháng đầy kích thích trên cây cầu lắc lư, không khí trên đảo hoang vẫn còn nóng bỏng. Nhật, Nghĩa, Việt, và Trí được thông báo sẽ lên đường đến đảo Thiên Đường, nơi hứa hẹn những trải nghiệm xa hoa và lãng mạn. Trong khi đó, Tuấn và Huy, hai người ở lại, phải đối mặt với sự tĩnh lặng của hòn đảo hoang sơ.
Cả nhóm tập trung tại khu vực chính, nơi ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn một khu vực cất đồ cho bốn người thắng cuộc. Những chiếc vali lớn được mở ra, bên trong là hàng loạt bộ trang phục sang trọng: áo sơ mi lụa mỏng, quần tây ôm sát, vest slimfit, và cả những bộ đồ casual nhưng đầy phong cách.
Việt chọn một bộ vest đen tối giản, áo sơ mi trắng mở hai nút trên, để lộ xương quai xanh sắc nét. Cậu đứng trước gương, vuốt tóc, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tự tin.
Trí thì hào hứng hơn, chọn một chiếc áo sơ mi hoa màu xanh pastel, quần short trắng ôm sát, khoe đôi chân thon gọn. Cậu xoay một vòng trước gương, nháy mắt với Việt:
“Việt, nhìn tui có đủ cuốn để đi hẹn hò chưa?”
Việt liếc qua, khóe môi nhếch lên:
“Cậu ổn. Đi với tui là được.”
Nhật chọn một chiếc áo polo đen và quần tây xám, cơ bắp săn chắc làm bộ đồ trông càng nam tính. Anh nhìn Nghĩa, mỉm cười nhẹ:
“Nghĩa, chọn gì thoải mái đi, đừng áp lực.”
Nghĩa rụt rè, cuối cùng chọn một chiếc áo thun trắng và quần jeans xanh nhạt, đơn giản nhưng làm nổi bật vẻ dễ thương của cậu. Cậu lí nhí:
“Cảm ơn Nhật… tui sợ không hợp đồ đẹp.”
Nhật vỗ vai cậu, giọng trầm ấm:
“Cậu mặc gì cũng ổn mà.”
Trong khi bốn người chuẩn bị, Tuấn và Huy ngồi ở một góc bãi biển, dưới bóng dừa râm mát. Trước mặt họ là làn nước trong xanh, nhưng tâm trạng lại có chút trầm lắng. Tuấn bứt vài cọng cỏ, thở dài:
“Hơi tiếc vì không được đi đảo Thiên Đường, nhưng chắc ở đây cũng vui, đúng không Huy?”
Huy gật đầu, ánh mắt nhìn xa xăm:
“Ừ, chắc họ sẽ có trải nghiệm đáng nhớ. Mà ở đây cũng không tệ, ít ra có thời gian… nói chuyện nhiều hơn.”
Tuấn quay sang, nụ cười tươi trở lại:
“Nói chuyện gì đây? Huy kể tui nghe về mấy ngày DJ của bạn đi, chắc drama lắm!”
Huy bật cười, bắt đầu kể những câu chuyện về những đêm nhạc sôi động, ánh mắt dần sáng lên khi thấy Tuấn chăm chú lắng nghe. Không khí giữa họ dần trở nên thoải mái, những câu chuyện kéo họ xích lại gần nhau hơn.
Gần trưa, tiếng trực thăng vang lên, một chiếc máy bay nhỏ đáp xuống bãi cát. Nhật, Nghĩa, Việt, và Trí bước lên, vẫy tay chào Tuấn và Huy. Trí hét lớn:
“Hai anh ở lại ngoan nha! Tui sẽ kể hết drama cho nghe!”
Tuấn cười lớn, còn Huy chỉ lắc đầu, ánh mắt thoáng chút tiếc nuối khi nhìn Tuấn.
Sau khi trực thăng rời đi, Tuấn và Huy trở về khu chòi lớn để chuẩn bị bữa trưa. Nguyên liệu vẫn đơn giản: gạo, cá tươi, và một ít rau vườn. Tuấn xung phong nấu cơm, còn Huy lo nướng cá.
“Huy, bạn nướng cá nhìn pro ghê. Có bí quyết gì không?” – Tuấn hỏi, vừa khuấy nồi cơm.
“Chỉ cần kiên nhẫn thôi. Cá nướng chậm mới thơm.” – Huy đáp, ánh mắt lướt qua Tuấn, nhận ra cậu đang lấm tấm mồ hôi, jockstrap xanh vẫn làm nổi bật cơ thể trắng trẻo.
Cả hai làm việc trong sự im lặng dễ chịu, thi thoảng trao đổi vài câu bông đùa. Bữa trưa hoàn thành nhanh chóng: cơm trắng, cá nướng vàng ươm, và rau luộc. Họ ngồi đối diện nhau, vừa ăn vừa nhìn ra biển.
“Tự nhiên thấy yên bình ghê. Không có drama của Trí, thoải mái hơn.” – Tuấn cười.
“Ừ, nhưng chắc mai cậu ta về sẽ kể hết chuyện trên đảo Thiên Đường cho nghe.” – Huy nhếch môi, ánh mắt thoáng dừng trên nụ cười của Tuấn.
Họ tiếp tục trò chuyện, không nhận ra rằng khoảng cách giữa họ đang dần thu hẹp, những câu nói bâng quơ trở thành cầu nối cho một sự kết nối sâu sắc hơn.
Trực thăng đáp xuống đảo Thiên Đường, một hòn đảo sang trọng với những khách sạn lộng lẫy, bãi biển riêng tư, và trung tâm thương mại hiện đại. Việt và Trí được dẫn đến một khu giải trí trong trung tâm thương mại, nơi có đủ loại trò chơi từ máy gắp thú, đua xe, đến bắn súng VR.
Ngay khi bước vào, Việt nhận ra Trí đang lúng túng với chiếc túi xách nhỏ cậu mang theo. Cậu lặng lẽ đưa tay, giọng trầm:
“Đưa tui cầm cho.”
Trí ngẩn ra, rồi cười rạng rỡ:
“Trời, Việt ga lăng ghê! Cảm ơn nha!”
Họ bắt đầu với máy gắp thú, Trí hào hứng chỉ vào con gấu bông màu hồng:
“Việt, tui muốn cái kia! Cậu gắp được không?”
Việt gật đầu, ánh mắt tập trung, tay điều khiển cần gắp một cách điêu luyện. Khi con gấu rơi vào tay, cậu đưa ngay cho Trí, ánh mắt thoáng chút dịu dàng:
“Của cậu.”
Trí ôm con gấu, nhảy lên vui mừng:
“Việt đỉnh quá! Tui mê cậu luôn rồi!”
Họ tiếp tục chơi đua xe, Việt ngồi sát Trí, thi thoảng quay sang nhắc cậu cách nhấn ga, tay vô tình chạm vào tay Trí trên vô lăng. Khi Trí thắng một ván, Việt nhếch môi, vỗ nhẹ vai cậu:
“Giỏi đấy. Lần sau tui không nhường đâu.”
Trí le lưỡi, cười tinh nghịch:
“Nhường gì mà nhường, tui thắng là thật!”
Đến chiều, cả hai đến một nhà hàng sang trọng bên bãi biển, nơi phục vụ những món ăn tinh tế: tôm hùm nướng bơ, bò bít tết, và rượu vang đỏ. Việt kéo ghế cho Trí ngồi, động tác tự nhiên nhưng khiến Trí bất ngờ, mặt đỏ lên:
“Việt… cậu làm tui ngại ghê!”
Việt chỉ gật nhẹ, ánh mắt khóa vào Trí:
“Ngồi đi, ăn ngon chút.”
Họ ngồi đối diện nhau, ánh nến lung linh chiếu lên khuôn mặt cả hai. Việt rót rượu cho Trí trước, rồi mới rót cho mình, ánh mắt không rời khỏi cậu.
“Việt, nhìn cậu mặc vest đẹp thật. Lạnh lùng mà cuốn ghê.” – Trí nháy mắt, nâng ly rượu.
“Cậu cũng không tệ. Hôm nay trông… khác đấy.” – Việt cụng ly với Trí, giọng trầm đầy ý tứ.
Bữa tối trôi qua trong những câu chuyện phiếm. Việt lắng nghe Trí kể về những ngày làm dancer, thi thoảng gật đầu, ánh mắt chăm chú. Khi Trí làm rơi chiếc thìa, Việt cúi xuống nhặt trước khi cậu kịp phản ứng, đặt lại lên bàn với một nụ cười nhạt:
“Cẩn thận chút.”
Trí cười toe, tim đập nhanh hơn:
Cảm ơn Việt… cậu đúng là soái ca luôn!”
Sau bữa tối, Việt và Trí trở về phòng khách sạn, một căn phòng sang trọng với cửa sổ lớn nhìn ra biển, giường king-size phủ ga lụa trắng, và một chiếc bàn nhỏ đặt hai ly welcome drink màu đỏ cam, bên cạnh là một tấm thiệp ghi: *Chào mừng đến đảo Thiên Đường. Hãy thưởng thức và tận hưởng khoảnh khắc!*
“Wow, nhìn ly nước đẹp ghê! Cụng ly nào Việt!” – Trí cầm ly lên, mắt sáng rực.
“Ừ, uống đi.” – Việt nâng ly cụng với Trí, ánh mắt thoáng chút tò mò.
Cả hai uống cạn ly, hương vị ngọt ngào xen chút cay nồng lan tỏa. Họ trò chuyện một lúc, rồi quyết định tắm rửa để chuẩn bị đi bơi như đã rủ nhau trước đó. Nhưng sau khi tắm xong, cả hai ngồi trên giường, chỉ mặc áo choàng tắm, đột nhiên cảm thấy cơ thể nóng ran. Mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán, hơi thở trở nên gấp gáp. Việt nhìn xuống, nhận ra quần mình đang cộm lên rõ rệt. Trí cũng không khá hơn, mặt đỏ bừng, ánh mắt lấp lánh một thứ ham muốn khó giấu.
“Việt… cậu có thấy… nóng không?” – Trí lí nhí, tay vô thức chạm vào đùi Việt.
“Ừ… có gì đó không ổn.” – Việt nhíu mày, nhưng ánh mắt lại khóa chặt vào môi Trí, nhận ra cậu đang cắn môi đầy kích thích.
Họ chợt nhớ đến ly welcome drink. *Thuốc kích dục,* cả hai nghĩ thầm, nhưng thay vì hoảng loạn, một ngọn lửa dục vọng bùng lên trong họ. Trí là người hành động trước, lao vào Việt, ôm lấy cổ cậu, môi tìm môi trong một nụ hôn cuồng nhiệt. Việt đáp lại ngay lập tức, tay luồn vào áo choàng của Trí, kéo cậu sát hơn.
“Trí, chương trình… không cho làm tình…” – Trí thì thầm giữa nụ hôn, nhưng giọng đầy ham muốn.
“Đó là trên đảo hoang. Đây là đảo Thiên Đường.” – Việt thì thầm lại, ánh mắt cháy bỏng, tay đã cởi tung áo choàng của Trí.
—
Cả hai lao vào nhau như hai ngọn lửa, không còn gì ngăn cản. Việt đẩy Trí ngã xuống giường, áo choàng rơi xuống sàn, để lộ cơ thể trần truồng của cả hai. Việt cúi xuống, hôn lên cổ Trí, từng nụ hôn nóng bỏng khiến Trí rên lên khe khẽ, cơ thể cậu cong lên vì khoái cảm. Tay Việt lướt xuống ngực Trí, ngón tay khẽ chà xát hai núm vú nhỏ, làm Trí run rẩy, hơi thở gấp gáp.
“Việt… trời ơi… làm tiếp đi…” – Trí rên rỉ, tay bấu chặt vào vai Việt, móng tay cào nhẹ lên da cậu.
Việt nhếch môi, ánh mắt đầy dục vọng, tiếp tục hôn xuống bụng Trí, từng múi cơ nhỏ nhắn của cậu run lên dưới môi Việt. Trí không chịu nổi, kéo Việt lên, hôn cậu điên cuồng, lưỡi quấn lấy nhau, hơi thở hòa quyện. Tay Trí lướt xuống hạ bộ Việt, nắm lấy cậu, vuốt ve chậm rãi nhưng đầy kích thích, khiến Việt rên lên, giọng trầm khàn:
“Trí… cậu chơi chiêu dữ thật…”
Trí mỉm cười tinh nghịch, ánh mắt lấp lánh ham muốn. Cậu quỳ xuống trước Việt, môi chạm vào hạ bộ cậu, từ từ ngậm lấy, lưỡi linh hoạt xoáy quanh đầu khấc. Việt nắm lấy tóc Trí, hơi thở gấp gáp, cơ thể căng cứng vì khoái cảm. Trí bú chậm rãi, môi và lưỡi phối hợp nhịp nhàng, thi thoảng ngẩng lên nhìn Việt, ánh mắt đầy khiêu khích. Việt rên khẽ, tay siết chặt hơn, cố kìm nén để kéo dài khoảnh khắc:
“Trí… cậu làm tui… điên rồi…”
Sau một lúc, Việt kéo Trí lên, hôn cậu mãnh liệt, lưỡi quấn chặt, tay luồn xuống vuốt ve cơ thể cậu. Cậu đẩy Trí nằm sấp, hôn dọc sống lưng cậu, từng nụ hôn làm Trí rùng mình. Việt cúi xuống, môi chạm vào vòng mông căng tròn của Trí, lưỡi nhẹ nhàng liếm quanh lỗ mông, chậm rãi nhưng đầy kích thích. Trí cong người, rên lớn, tay bấu chặt ga giường, cơ thể run rẩy vì khoái cảm mãnh liệt:
“Việt… trời ơi… sướng quá… đừng dừng…”
Việt tiếp tục, lưỡi xoáy sâu hơn, tay vuốt ve đùi Trí, làm cậu gần như phát điên. Trí xoay người lại, kéo Việt lên, hôn cậu cuồng nhiệt, tay vẫn không rời hạ bộ Việt, vuốt ve nhanh hơn. Việt đáp trả bằng cách nắm lấy hạ bộ Trí, cả hai kích thích lẫn nhau, hơi thở hòa quyện, cơ thể nóng ran vì thuốc kích dục.
Việt lấy một chiếc bao cao su từ tủ đầu giường, đeo vào với động tác điêu luyện. Cậu bôi trơn cẩn thận, rồi từ từ tiến vào Trí, từng nhịp chậm rãi nhưng đầy sức mạnh. Trí rên lên, vừa đau vừa khoái, tay bấu chặt ga giường, mồ hôi chảy dài trên lưng. Việt cúi xuống, hôn lên gáy Trí, thì thầm:
“Thả lỏng đi… tui sẽ làm cậu sướng.”
Trí gật đầu, hơi thở gấp gáp, bắt đầu hòa nhịp với Việt. Cả hai chuyển động nhanh hơn, tiếng rên hòa lẫn với tiếng ga giường xô lệch. Việt nắm lấy hông Trí, đẩy mạnh hơn, mỗi cú thúc làm Trí hét lên trong khoái cảm, cơ thể cậu run rẩy, miệng không ngừng gọi tên Việt.
“Việt… sướng quá… làm mạnh nữa đi…” – Trí rên rỉ, mắt nhắm nghiền, đắm chìm trong dục vọng.
Việt xoay Trí lại, để cậu nằm ngửa, ánh mắt khóa chặt vào nhau. Cậu nâng chân Trí lên, tiếp tục tiến vào, lần này sâu hơn, mạnh hơn. Trí ôm lấy cổ Việt, kéo cậu xuống hôn, môi họ quấn lấy nhau, lưỡi đùa giỡn trong khi cơ thể vẫn chuyển động nhịp nhàng. Tay Việt vuốt ve ngực Trí, ngón tay lại tìm đến núm vú, xoắn nhẹ, khiến Trí cong người, rên lớn hơn.
Họ đổi tư thế liên tục, từ nằm ngửa sang quỳ, rồi Trí ngồi lên người Việt, tự mình điều khiển nhịp độ. Việt nắm lấy hông Trí, hỗ trợ cậu, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt đỏ bừng, đẫm khoái cảm của Trí. Trí cúi xuống, hôn Việt, lưỡi quấn chặt, trong khi cơ thể vẫn nhấp nhô, tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn.
Việt luồn tay xuống, vuốt ve hạ bộ Trí, kích thích cậu mạnh hơn, khiến Trí rên lớn, cơ thể căng cứng vì khoái cảm.
Cả hai cảm nhận được cao trào đang đến gần. Trí ngồi trên người Việt, nhịp độ càng lúc càng nhanh, tay cậu bấu chặt ngực Việt, móng tay cào nhẹ lên da. Việt nắm lấy hạ bộ Trí, vuốt ve đồng bộ với từng cú thúc, ánh mắt cháy bỏng khóa chặt vào cậu. Trí rên lên, cơ thể căng cứng, rồi bắn tinh mạnh mẽ, từng đợt trắng đục rơi xuống bụng Việt, cơ thể cậu run rẩy, miệng hét lên trong khoái cảm:
“Việt… tui… sướng quá…”
Cảnh tượng Trí đạt đỉnh đẩy Việt đến giới hạn. Cậu đẩy mạnh vài lần cuối, rên lớn, cơ thể căng cứng khi bắn tinh vào bao cao su, từng đợt khoái cảm làm cậu run lên, hơi thở gấp gáp. Trí đổ sụp xuống ngực Việt, mồ hôi đầm đìa, cả hai thở hổn hển, ôm nhau trong dư âm của cơn cuồng nhiệt. Việt hôn nhẹ lên trán Trí, giọng khàn:
“Cậu… dữ thật đấy, Trí.”
Trí cười yếu ớt, mắt lấp lánh:
“Tui thua cậu rồi… kỹ năng đỉnh quá.”
Sau cơn cuồng nhiệt, cả hai kéo nhau vào phòng tắm, nước mát lạnh chảy xuống cơ thể họ, xoa dịu cái nóng còn sót lại. Việt kỳ lưng cho Trí, động tác nhẹ nhàng, trong khi Trí cười khúc khích, trêu:
“Việt dịu dàng thế này, ai mà không đổ!”
Việt nhếch môi, ánh mắt thoáng chút dịu dàng:
“Cậu nói nhiều thật.”
Họ mặc đồ thoải mái, đi dạo trên bãi biển của đảo Thiên Đường, tay trong tay, gió biển thổi qua làm cả hai cảm thấy nhẹ nhõm. Việt bất ngờ dừng lại, nhặt một vỏ sò đẹp trên cát, đưa cho Trí:
“Cầm đi, kỷ niệm.”
Trí ngẩn ra, rồi cười rạng rỡ:
“Trời, Việt lãng mạn ghê! Tui giữ cái này mãi luôn!”
Trở về phòng, cả hai nằm trên giường, ôm nhau trong ánh đèn mờ ảo. Tiếng sóng biển vỗ nhẹ bên ngoài, kéo họ vào giấc ngủ sâu, mang theo những cảm xúc vừa bùng nổ, vừa dịu dàng.