Hẹn Hò Chốn Hoang Dã - Chương 17
Sau hình phạt tàn khốc, Việt trở về lều, cơ thể ê ẩm, tắm rửa sạch sẽ rồi lăn ra ngủ một giấc đến chiều tối. Trong khi đó, Nhật và Nghĩa dành cả buổi chiều dạo chơi, bơi lội dưới làn nước mát lạnh, tiếng cười vang lên khi họ té nước vào nhau. Nghĩa dần cởi mở hơn, ánh mắt lấp lánh nhờ sự quan tâm của Nhật.
Chiều tà, cả hai quay về nấu ăn – cơm chiên trứng, cá nướng, và canh bí – cẩn thận chừa lại một phần cho Việt. Sau bữa ăn, họ tắm rửa, trò chuyện rôm rả, rồi hẹn nhau tối đi dạo biển tiếp. Nhật vỗ vai Nghĩa, giọng dịu dàng:
“Tối đi với anh nhé, gió biển mát lắm.”
Nghĩa gật đầu, ánh mắt lấp lánh:
“Dạ, em đi!”
Trong khi đó, Việt tỉnh dậy, cơ thể đau nhức, lòng nặng trĩu cảm giác cô đơn. Anh lết ra nhà ăn, thấy phần cơm Nghĩa và Nhật để lại, ánh mắt thoáng chút ấm áp. Anh ăn nhanh, tắm rửa, rồi trở về lều nằm nghỉ, nhưng lòng vẫn rối bời. Đến tối, không chịu nổi không khí ngột ngạt, Việt ra trước lều, ngồi hóng gió, ánh mắt xa xăm nhìn biển đêm.
Dưới ánh trăng bàng bạc, Nghĩa và Nhật đi dạo dọc bờ biển, sóng vỗ nhẹ dưới chân. Họ ngồi xuống cát, trò chuyện rôm rả về những ngày trên đảo, tiếng cười vang lên xen lẫn tiếng sóng. Từ hôm Nghĩa khóc vì Việt, Nhật luôn ở bên, lắng nghe, an ủi, khiến Nghĩa dần cảm nhận được sự chân thành và chút rung động với anh.
Đang nói, Nhật bất ngờ nhìn sâu vào mắt Nghĩa, ánh mắt lấp lánh mãnh liệt. Giọng Nghĩa nhỏ dần, tim đập thình thịch. Nhật thì thầm, giọng trầm ấm:
“Nghĩa… cho anh hôn em một cái được không?”
Nghĩa đỏ mặt, ngại ngùng gật đầu, ánh mắt lấp lánh. Nhật nhẹ nhàng kéo đầu Nghĩa lại, hôn cậu đắm đuối, môi quấn lấy nhau, lưỡi đan xen ướt át. Nghĩa đáp lại, vòng tay ôm lấy Nhật, cơ thể run rẩy vì cảm xúc. Hôn một lúc, Nhật đưa tay lên, se nhẹ núm vú Nghĩa qua lớp da trần, làm cậu rên khe khẽ:
“Ư… anh… sướng…”
Nghĩa giật mình, đẩy Nhật ra, giọng hổn hển:
“Anh… làm nữa là em không kiềm được đâu… em không muốn bị phạt!”
Nhật cười lớn, ánh mắt lấp lánh:
“Vậy em muốn anh làm tình với em ở đây mà không bị phạt không?”
Nghĩa ngạc nhiên, hỏi nhỏ:
“Bằng cách nào hả anh?”
Nhật nhếch môi, lấy ra thẻ yêu cầu đặc biệt – phần thưởng anh nhận được từ lần thắng Huy trước đó. Anh nói rõ, giọng tự tin:
“Anh yêu cầu chương trình cho anh và em làm tình ở đảo hoang mà không bị phạt. Họ đã chấp nhận rồi!”
Nghĩa sững sờ, ánh mắt lấp lánh, lao vào ôm Nhật, hôn anh thắm thiết. Cả hai ngã xuống cát, cơ thể trần truồng áp sát, tiếng rên khe khẽ hòa lẫn tiếng sóng biển.
Dưới ánh trăng, Nhật và Nghĩa hôn nhau cuồng nhiệt, môi quấn lấy lưỡi, tay vuốt ve cơ thể nhau, lấp lánh mồ hôi. Nhật hôn từ môi xuống cổ Nghĩa, cắn nhẹ, để lại vài vết hicky đỏ ửng, làm cậu rên lớn:
“Ư… anh… sướng… hôn nữa…”
Anh lướt xuống, ngậm núm vú Nghĩa, mút mạnh, lưỡi xoáy quanh, làm cậu cong người, rên đê mê:
“Ư… anh Nhật… núm em… sướng quá…”
Nhật cúi xuống, ngậm hạ bộ Nghĩa, mút chậm rãi, lưỡi liếm dọc thân, làm cậu run rẩy, tay bấu vào cát:
“Ư… anh… cu em… sướng… mút sâu nữa…”
Nghĩa kéo Nhật nằm xuống, ngậm hạ bộ anh, mút mạnh, lưỡi xoáy quanh đầu khấc, làm Nhật rên khàn, hông đẩy nhẹ:
“Ư… Nghĩa… em… mút giỏi quá… anh sướng…”
Nhật lật Nghĩa nằm sấp, nâng mông cậu lên, bú lỗ mông, lưỡi liếm chậm rãi, xoáy sâu, làm Nghĩa rên lớn, cơ thể run rẩy:
“Ư… anh… lỗ em… sướng… liếm nữa đi…”
Anh bôi trơn từ chai dầu chương trình để sẵn, tiến vào chậm rãi, từng nhịp sâu, làm Nghĩa rên đê mê, ánh mắt mờ đi vì khoái cảm:
“Ư… anh… cu anh… sướng… đụ mạnh đi…”
Nhật đẩy mạnh hơn, mỗi cú thúc làm Nghĩa cong người, rên điên dại, cát bám lên cơ thể lấp lánh mồ hôi:
“Ư… sướng… anh… đụ em… sâu nữa…”
Họ đổi tư thế, Nghĩa ngồi lên, nhấp nhô trên hạ bộ Nhật, tay bấu vào ngực anh, rên lớn:
“Ư… anh… sướng… cu anh… đâm sâu quá…”
Nhật nắm hông Nghĩa, đẩy mạnh từ dưới lên, ánh mắt khóa chặt vào gương mặt đê mê của cậu:
“Ư… Nghĩa… em… chặt quá… anh sướng…”
Họ lăn trên cát, đổi sang tư thế truyền thống, Nhật nâng chân Nghĩa, đẩy sâu, hôn cậu mãnh liệt, lưỡi quấn lấy nhau:
“Ư… em… làm anh điên rồi… sướng…”
Nghĩa bắn lần đầu, tinh dịch lấp lánh trên bụng, rên lớn:
“Ư… em… ra rồi… sướng…”
Nhật tiếp tục, đổi tư thế, để Nghĩa quỳ, tiến vào từ phía sau, tay sục hạ bộ cậu, làm Nghĩa bắn lần thứ hai:
“Ư… anh… em… ra nữa… sướng chết…”
Nhật bắn vào bao cao su, rên khàn, đổ sụp xuống, ôm chặt Nghĩa:
“Ư… em… sướng quá… anh ra rồi…”
Họ làm tình liên tục, đổi hàng chục tư thế: Nghĩa nằm nghiêng, Nhật đụ từ phía sau; Nghĩa đứng, áp vào tảng đá, Nhật đẩy mạnh; rồi cả hai ngồi đối diện, cọ sát hạ bộ, hôn nhau đắm đuối. Tiếng rên dâm đãng vang lên, hòa lẫn tiếng sóng biển, cơ thể lấp lánh cát, mồ hôi, và tinh dịch.
Từ xa, Việt ngồi trước lều, chứng kiến toàn bộ cảnh Nhật và Nghĩa làm tình trên bãi biển. Anh ghen tị, ánh mắt bừng bừng, nhưng không thể làm gì. Anh sục hạ bộ mình, vừa xem “sex live” vừa cười nhếch mép, lẩm bẩm:
“Tụi này quên luật ở đây rồi hả? Làm tình công khai kiểu đó là bị phạt!”
Việt nghĩ không ai thấy mình, nên tiếp tục sục, hạ bộ cương cứng lấp lánh dịch. Anh bắn tinh lên cát, rên khe khẽ, ánh mắt đê mê:
“Ư… sướng… Nghĩa… em ngon quá…”
Nhưng anh không biết, Nhật đã cố ý chọn nơi này, biết Việt sẽ thấy, để trả thù cho Nghĩa. Đúng lúc Nghĩa đang rên lớn dưới cú thúc của Nhật, đèn báo hiệu sáng lên, loa kêu inh ỏi. Nghĩa hoảng loạn, nghĩ mình bị phạt, giọng run run:
“Anh… em… bị phạt rồi…”
Việt cười lớn, ánh mắt hả hê, nghĩ Nhật và Nghĩa sắp bị trừng phạt. Nhưng loa thông báo lạnh lùng:
“Việt đã vi phạm quy định! Hãy tiến ra khu vực xử phạt!”
Việt sững sờ, mặt tái mét, hét lớn:
“Tại sao? Nghĩa với Nhật làm tình công khai mà không bị phạt hả?”
Loa giải thích:
“Nhật đã sử dụng thẻ yêu cầu đặc biệt, được phép làm tình với Nghĩa tại đảo hoang mà không bị phạt. Việt vi phạm vì tự kích dục ngoài khu vực cho phép!”
Việt cúi gằm mặt, ánh mắt đau đớn, lầm lũi bước ra cột X quen thuộc.
Tại khu vực xử phạt, cột X lấp lánh dưới ánh đèn, bàn bên cạnh bày la liệt đồ chơi: kẹp vú, vòng cu, ball gag, máy sục, trứng rung, cu giả. Loa thông báo:
“Việt hãy lên cột X. Nhật và Nghĩa, hãy khóa tay chân Việt vào bốn góc cột, đeo ít nhất năm vật dụng trên bàn. Việt phải bắn đủ ba lần mới được thả!”
Nghĩa thở hổn hển sau cuộc làm tình, ánh mắt lấp lánh, nói nhỏ:
“Anh… em mệt lắm, anh làm giúp em nha…”
Nhật gật đầu, ánh mắt sắc lạnh, bước đến khóa tay chân Việt vào cột X, cơ thể anh căng ra, lấp lánh mồ hôi. Anh đeo kẹp vú lên núm vú Việt, siết chặt, làm anh rên lớn, ánh mắt đau đớn:
“Ư… nhói… sướng…”
Nhật đeo vòng cu vào gốc hạ bộ Việt, siết chặt, làm anh cương cứng lâu hơn, lấp lánh dịch. Anh gắn ball gag vào miệng Việt, ngăn anh nói, chỉ phát ra tiếng ư ử dâm dục. Nhật tiếp tục, đeo máy sục bao quanh hạ bộ Việt, bật chế độ mạnh, làm anh cong người, rên lớn qua ball gag:
“Ư… ư… sướng…”
Anh nhét hai trứng rung vào lỗ mông Việt, bật rung, rồi gắn thêm máy cu giả lớn, đẩy sâu, rung mạnh, làm Việt rên điên dại, nước mắt lấp lánh:
“Ư… sâu… sướng… đau…”
Nhật nhếch môi, ánh mắt trả thù, thì thầm:
“Cậu làm Nghĩa buồn, giờ chịu đi!”
Anh quay lại, kéo Nghĩa nằm xuống cát ngay trước mặt Việt, tiếp tục đụ cậu, mỗi cú thúc làm Nghĩa rên lớn, ánh mắt đê mê:
“Ư… anh… đụ em… sướng…”
Việt nhìn cảnh đó, vừa đau đớn vừa kích thích, máy sục và cu giả khiến anh bắn lần đầu, tinh dịch lấp lánh trên bụng, rên ư ử qua ball gag:
“Ư… ra… sướng…”
Nhật và Nghĩa không dừng, đổi tư thế, Nghĩa quỳ, Nhật đẩy mạnh, làm cậu bắn lần thứ ba, tinh dịch rơi xuống cát:
“Ư… anh… em… ra nữa… sướng…”
Việt bắn lần thứ hai, cơ thể run rẩy, nước mắt chảy dài, ánh mắt mờ đi:
“Ư… tui… ra nữa… sướng…”
Nhật bắn lần thứ hai, ôm chặt Nghĩa, cả hai tiếp tục làm tình, đổi tư thế, Nghĩa ngồi lên, nhấp nhô, rên lớn:
“Ư… anh… sướng… đụ em mãi đi…”
Việt bắn lần thứ ba, cơ thể kiệt sức, rên yếu ớt, tinh dịch chảy xuống cột, ánh mắt trống rỗng. Loa thông báo:
“Việt đã hoàn thành hình phạt!”
Nhật và Nghĩa cũng bắn lần cuối, cơ thể lấp lánh mồ hôi và tinh dịch. Nhật ẵm Nghĩa về lều, ánh mắt dịu dàng, đặt cậu lên giường, hôn nhẹ lên trán:
“Nghỉ đi, em yêu.”
Anh quay lại, tháo trói cho Việt, dìu anh về lều, giọng lạnh lùng:
“Nghỉ đi, đừng dây dưa gì với Nghĩa nữa.”
Việt nằm một mình trong lều, cơ thể đau đớn, lòng tràn ngập nỗi buồn tủi. Anh cuộn mình, ánh mắt mờ đi, chìm vào giấc ngủ đầy ám ảnh. Trong khi đó, Nhật qua lều Nghĩa, ôm cậu ngủ, cả hai chìm vào giấc mộng yên bình đến sáng.
—