Hệ Thống Chuẩn Gay - Chương 22
Chiều thứ 7, sau buổi làm tình nồng cháy với thầy Tân, Khoa đi đánh bóng chuyền với đội. Mồ hôi nhễ nhại, cậu vừa đánh vừa cười đùa với Trường và Thắng, hai thằng bạn thân giờ đã mê cậu như điếu đổ. Đánh xong, cả đội nghỉ ngơi, Khoa kéo Trường và Thắng ra góc sân, giọng hào hứng:
“Mai qua nhà tao chơi một trò, đảm bảo bao phê!”
Trường nhíu mày, tò mò:
“Trò gì mà ngon vậy?”
Thắng chen vào, cười đểu:
“Bộ lại làm tình nữa hả?”
Khoa nháy mắt, giọng bí ẩn:
“Bí mật! Tụi mày cứ qua đi, biết liền!”
Thật ra chính Khoa cũng đếch biết trò chơi trong căn phòng dâm dục là gì, nhưng cái không khí đỏ rực đầy kích thích kia làm cậu nứng sẵn rồi. Hai thằng gật đầu, hớn hở đồng ý.
Tối đến, Khoa nằm trên giường, lăn qua lăn lại suy nghĩ cho ngày hôm sau. Đột nhiên cậu sực nhớ: “Nhà trọ mình nghèo kiết xác, lấy đâu ra phòng xịn như vậy? Tụi nó mà thấy chắc nghi bỏ mẹ!” Đang rối bời, giọng hệ thống quái đản vang lên trong đầu:
“Để hỗ trợ nhiệm vụ, ta sẽ phủ vải đen từ cửa nhà đến cửa phòng dâm dục, che hết không gian cũ. Đồng thời, ta sẽ điều chỉnh cảm xúc của những người chơi khi bước vào, họ sẽ không thắc mắc về không gian, chỉ cảm thấy háo hức thôi.”
Khoa thở phào, cười đểu:
“Được vậy thì ngon! Chuẩn bị thôi!”
Sáng hôm sau, Khoa dậy sớm, kiểm tra lại mọi thứ. Đúng như hệ thống nói, từ cửa nhà trọ vào tới cửa căn phòng dâm dục đã được phủ kín vải đen dày, tạo cảm giác bí ẩn, kích thích. Tối hôm trước, cậu dặn cả đám phải mặc đồ đá banh tới cho đồng bộ, thêm phần gợi dục. Khoa mặc áo thun đỏ, quần short bóng bó sát, khoe cặp đùi săn chắc và cặp mông căng tròn, sẵn sàng đón khách.
Trường và Thắng tới trước, gõ cửa rầm rầm. Khoa mở cửa, thấy hai thằng mặc đồ đá banh xanh đỏ, quần short ôm sát làm nổi con cu cương nửa vời và cặp mông nảy nở. Cậu dắt cả hai vào trong, đi qua lối vải đen, bước vào căn phòng dâm dục. Vừa vào, Trường và Thắng trợn mắt nhìn không gian đỏ rực, kệ đầy đồ chơi tình dục, mùi tinh khí nồng nặc, nhưng nhờ hệ thống điều chỉnh, tụi nó không thắc mắc gì, chỉ reo lên thích thú:
“Đù má, phòng gì ngầu vãi!”
“Chơi gì ở đây mà ngon vậy, Khoa?”
Khoa cười đểu, dẫn hai thằng tới cái bàn tròn giữa phòng, ba đứa ngồi xuống nói chuyện giỡn hớt. Trường vỗ vai Khoa:
“Mày tổ chức cái này bao giờ vậy? Đỉnh bỏ mẹ!”
Thắng chen vào, nháy mắt:
“Chắc lại liên quan tới đụ đéo đúng không?”
Khoa chưa kịp đáp thì nghe tiếng gọi ngoài cửa: “Khoa ơi, mở cửa!” Trường và Thắng ngơ ngác:
“Ai vậy?”
Khoa nhếch môi:
“Xíu gặp rồi biết!”
Cậu chạy ra mở cửa, thầy Tân bước vào, cũng mặc đồ đá banh xanh trắng, quần short bó sát tôn vòng 3 nảy nở, gương mặt điển trai đỏ lên vì hồi hộp. Khoa dắt thầy vào căn phòng dâm dục, vừa bước qua cửa, thầy Tân thấy Trường và Thắng ngồi đó, ba người nhìn nhau sượng trân. Trường lắp bắp:
“Thầy… thầy Tân?”
Thắng há hốc mồm:
“Đệt, thầy cũng chơi hả?”
Thầy Tân đỏ mặt, định quay ra, nhưng Khoa nhanh tay kéo gã lại, cười đểu:
“Thôi, ngại gì nữa! Tới đây rồi thì chơi luôn, vui mà!”
Cậu đẩy cả ba tới cái bàn tròn giữa phòng, cố xóa tan bầu không khí ngượng ngùng. Đến lúc này, Khoa mới để ý: bốn cái ghế quanh bàn có logo dán sẵn – hai ghế dán hình con cu, hai ghế dán hình mông, xen kẽ nhau. Khoa nhếch môi, hiểu ngay ý nghĩa, liền sắp xếp:
“Tao với thầy Tân ngồi ghế mông, Trường với Thắng ngồi ghế cu, ok?”
Trường và Thắng gật đầu, mắt sáng rực vì tò mò, còn thầy Tân dù ngại vẫn ngồi xuống, không dám nhìn hai thằng học trò kia. Bốn người vừa yên vị, màn hình nhỏ trên bàn đột nhiên sáng lên, hiện dòng chữ đỏ rực:
“Chào mừng các bạn đến với trò chơi dâm dục hôm nay. Hãy bấm ‘Sẵn sàng’ để bắt đầu cuộc chơi.”
Cả bọn nhìn nhau, Khoa cười đểu, đưa tay bấm nút “Sẵn sàng” trên màn hình. Ngay lập tức, màn hình chuyển sang một giao diện mới, hiển thị luật lệ trò chơi với dòng chữ lớn: **”Tiến Lên Dâm Dục”**. Giọng nói điện tử vang lên, lạnh tanh mà kích thích:
“Dưới đây là luật lệ trò chơi:
– Trò chơi dựa trên bài Tiến Lên, phạt người về ba và bốn sau mỗi ván.
– Khi còn quần áo: người thua phải cởi một món đồ trên người.
– Khi hết quần áo: người thua sẽ chịu hình phạt bí mật, được hiển thị sau mỗi ván thua.
Khi có ba người trải qua hết tất cả hình phạt, trò chơi kết thúc. Những ai đã chịu đủ vẫn tiếp tục chơi và nhận hình phạt cuối cùng lặp lại. Hãy chuẩn bị tinh thần!”
Khoa nhếch môi, nhìn ba người kia:
“Nghe ngon không? Chơi thôi!”
Trường cười lớn:
“Đù má, phê vãi! Bắt đầu đi!”
Thắng gật đầu, mắt sáng rực:
“Tao sẵn sàng cởi đồ rồi đây!”
Thầy Tân đỏ mặt, nhưng cũng gật nhẹ, giọng khàn khàn:
“Thôi… chơi thì chơi!”
Bốn người ngồi thẳng, không khí ngượng ngùng tan biến, thay bằng sự háo hức và dục vọng bùng cháy. Khoa liếc màn hình, cười đểu trong lòng: “Không biết phạt gì, nhưng chắc dâm bỏ mẹ!”