Hệ Thống Chuẩn Gay - Chương 11
Sau hội thao tỉnh, không khí trong trường vẫn còn rộn ràng. Để khen thưởng các đội thể thao, ban giám hiệu quyết định tổ chức một chuyến cắm trại ở Đà Lạt – thành phố mộng mơ với không khí se lạnh và rừng thông bạt ngàn. Đội bóng chuyền của Khoa, tất nhiên, cũng nằm trong danh sách tham gia. Cả nhóm háo hức lên xe, tiếng cười nói rôm rả suốt chặng đường dài.
Đến nơi, cả đám nhanh chóng dựng lều dưới tán thông xanh mướt. Khoa được phân ở chung lều với hai người: Thắng – một thằng bạn thân tính tình vui vẻ, dễ gần, và Trường – gã hot boy cùng lớp, cùng đội bóng chuyền, với gương mặt góc cạnh và thân hình săn chắc. Sau khi dựng lều xong, cả nhóm ăn trưa với bánh mì kẹp thịt nguội và uống nước suối mát lạnh lấy từ thác gần đó. Xong xuôi, mọi người rút vào lều nghỉ ngơi để lấy sức cho buổi tối đốt lửa trại.
Khoa nằm dài trên tấm nệm mỏng, mắt nhắm nghiền, nhưng đầu óc lại không yên. Một giọng nói lạ lùng chợt vang lên trong tâm trí cậu – như một nhiệm vụ bí ẩn:
“Hãy làm tình với một trong hai người cùng lều. Thành công, ngươi sẽ nhận được nhẫn cảm tình và ‘cậu nhỏ’ dài thêm 2 cm. Thất bại, ngươi sẽ không thể cương cứng trong một tháng.”
Khoa giật mình, mở mắt nhìn quanh. Thắng và Trường vẫn đang ngủ say, không hay biết gì. Nhiệm vụ này… vừa kỳ quái, vừa kích thích.
Cậu suy nghĩ một lúc, cân nhắc giữa hai lựa chọn. Thắng thì dễ dụ, nhưng Trường lại có sức hút hơn – một phần vì vẻ ngoài, một phần vì cái tính kiêu ngạo khiến Khoa muốn “chinh phục”. Cuối cùng, Khoa quyết định chọn Trường. Nhưng làm sao để ép được gã? Trường không phải bạn thân, chỉ là bạn cùng lớp, không dễ gì khuất phục. May thay, Khoa còn giữ một “con át chủ bài” – đoạn clip cậu vô tình quay được hồi tuần trước: Trường đang tự sục trong nhà vệ sinh sau giờ tập bóng chuyền. Với gia thế của Trường – con trai một gia đình làm ăn có tiếng – gã chắc chắn không muốn đoạn clip đó bị phát tán.
—
Buổi tối, sau khi đốt lửa trại và ăn uống no say, cả nhóm dần chui vào lều ngủ. Không khí Đà Lạt lạnh dần, gió đêm luồn qua khe lều mang theo mùi thông thoảng. Khoa nằm im, chờ thời cơ. Khi Thắng đã ngáy khò khò, cậu khẽ ngồi dậy, lôi điện thoại ra và bật đoạn clip. Âm thanh rên rỉ khe khẽ vang lên từ loa, đủ để Trường – đang nằm sát bên – giật mình tỉnh giấc.
“Gì vậy mày?”
Trường cáu kỉnh, dụi mắt. Nhưng khi nhìn rõ cảnh trên màn hình, mặt gã tái mét.
“Đoạn này mà leak ra ngoài thì sao nhỉ?”
Khoa thì thầm, giọng điệu đầy ẩn ý.
“Ba mày mà biết thì chắc vui lắm.”
“Mày… mày muốn gì?”
Trường hạ giọng, cố giữ bình tĩnh nhưng ánh mắt đã lộ rõ sự hoảng loạn.
“Đơn giản thôi.”
Khoa cười nham hiểm.
“Tao với mày làm một nháy. Xong chuyện, tao xóa clip, không ai biết gì hết.”
Trường cắn môi, rõ ràng đang đấu tranh nội tâm. Nhưng cuối cùng, gã gật đầu, không còn lựa chọn nào khác. Tuy nhiên, gã bất ngờ lên tiếng, giọng lạnh lùng:
“Được. Nhưng tao sẽ là người đụ mày.”
Khoa hơi khựng lại, không ngờ Trường lại phản công như vậy. Nhưng nghĩ đến phần thưởng của nhiệm vụ, cậu nhún vai chấp nhận. Khoa lôi từ balo ra một lọ dầu bôi trơn và chai “nước hoa mụ mị”. Cậu xịt vài hơi lên cổ và ngực mình, mùi hương ngọt ngào lan tỏa, khiến không gian trong lều trở nên ngột ngạt, đầy kích thích.
“Thoải mái đi.”
Trường thì thầm, kéo Khoa nằm xuống. Gã lật người Khoa lại, để cậu nằm sấp trên tấm nệm. Khoa cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Trường phả vào gáy mình, rồi bất ngờ, gã kéo quần Khoa xuống, để lộ cặp mông tròn trịa – thứ đã được “nâng cấp” ở chương 10 với mùi hương quyến rũ tự nhiên. Trường cúi xuống, áp mặt sát vào, hít một hơi sâu.
“Mày… thơm thật đấy.”
Trường lẩm bẩm, giọng đầy ngạc nhiên. Mùi hương từ ass Khoa không phải mùi mồ hôi thông thường, mà là thứ hương ngọt ngào, quyến rũ như hoa rừng hòa quyện với một chút vị nam tính. Gã không kìm được, đưa lưỡi ra liếm nhẹ lên khe mông, khiến Khoa rùng mình, cơ thể căng cứng vì kích thích.
“Nhẹ thôi… tao nhột.”
Khoa thở hổn hển, cố kìm tiếng rên. Nhưng Trường không dừng lại. Gã dùng hai tay banh rộng mông Khoa, để lộ lỗ hậu hồng hào, rồi cúi xuống bú mạnh. Lưỡi gã lùa sâu, xoáy tròn, nước bọt trơn ướt chảy dài xuống đùi Khoa. Mùi thơm từ ass càng kích thích Trường, khiến gã như mất kiểm soát, vừa bú vừa rên lên những tiếng ư ử đầy khoái lạc.
“Đệt… ngon quá.”
Trường ngẩng lên một chút, thở dốc, rồi lại cúi xuống tiếp tục. Khoa cắn chặt môi, hai tay bấu vào nệm, cảm giác vừa ngượng vừa sướng ran khắp người. Sau vài phút “khai phá”, Trường ngồi dậy, kéo quần mình xuống, để lộ “cậu nhỏ” đã cương cứng từ lúc nào. Gã nhỏ vài giọt dầu bôi trơn lên tay, xoa đều lên thân dương vật, rồi bôi thêm vào lỗ hậu của Khoa.
“Chuẩn bị đi.”
Trường thì thào, đặt tay lên hông Khoa, giữ chặt. Gã từ từ đẩy đầu khấc vào, khiến Khoa khẽ rên lên vì đau. Nhưng dầu bôi trơn nhanh chóng phát huy tác dụng, và Trường bắt đầu nhấp nhẹ, từng nhịp chậm rãi để Khoa quen dần. Cảm giác nóng bỏng, chật chội khiến cả hai thở dốc.
“Nhanh lên… đừng chậm thế.”
Khoa rít qua kẽ răng, cơ thể dần thả lỏng. Trường nghe vậy thì cười khẩy, tăng tốc độ. Gã nhấp mạnh hơn, mỗi cú đẩy đều sâu đến tận cùng, khiến Khoa phải cong người, mông hẩy lên theo từng nhịp. Tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn trong lều, khe khẽ nhưng đầy nhục dục, hòa cùng tiếng gió rít ngoài rừng thông.
Trường cúi xuống, cắn nhẹ lên vai Khoa, tay luồn xuống phía trước nắm lấy “cậu nhỏ” của Khoa mà vuốt mạnh. Khoa không chịu nổi, bật ra tiếng rên lớn hơn:
“Nhẹ chút… thằng Thắng nghe bây giờ!”
Nhưng Trường chẳng quan tâm, gã nhấp càng lúc càng nhanh, hơi thở gầm gừ như thú dữ. Mùi nước hoa mụ mị từ Khoa quyện với mùi thơm từ ass khiến gã điên cuồng, mỗi cú thúc như muốn xé toạc cậu ra. Khoa cảm nhận rõ từng đường gân trên dương vật của Trường cọ xát bên trong mình, vừa đau vừa sướng đến phát điên.
“Đệt… mày chặt quá.”
Trường rên lên, tay siết chặt hông Khoa, nhấp thêm vài cú thật mạnh trước khi cả hai cùng lên đỉnh. Khoa run rẩy, tinh dịch bắn ra tung tóe lên nệm, trong khi Trường thở hổn hển, rút ra và để dòng chất lỏng trắng đục chảy dài xuống đùi Khoa. Cả hai nằm vật ra, mồ hôi ướt đẫm, không gian trong lều nồng nặc mùi tình dục.
“Xóa clip đi.”
Trường nói, giọng khàn khàn, quay mặt đi lau mồ hôi.
“Được thôi.”
Khoa đáp, lấy điện thoại xóa ngay trước mặt gã. Nhưng trong lòng cậu biết, nhiệm vụ đã hoàn thành. Một chiếc nhẫn vô hình lóe lên trong tâm trí, và cậu cảm nhận được “cậu nhỏ” của mình như dài thêm đôi chút – phần thưởng kỳ lạ từ giọng nói bí ẩn.
Đêm Đà Lạt vẫn lạnh, nhưng bên trong lều, không khí vẫn nóng bỏng đến nghẹt thở.