Hệ Thống Chuẩn Gay - Chương 1
Khoa là thằng nhóc 17 tuổi, học lớp 12 ở cái trường cấp 3 lụp xụp ngoại ô. Nó gầy nhẳng, da trắng bệch vì ít ra nắng, tóc tai bù xù như vừa ngủ dậy. Nhà nghèo, mẹ làm osin, bố bỏ đi từ hồi nó còn đái dầm, nên hai mẹ con chen chúc trong cái phòng trọ 10m², tường loang lổ, nóng như lò. Khoa học dốt, bạn bè chẳng có, suốt ngày chỉ biết trốn trong phòng xem phim đen sục cu cho đỡ chán. Thằng này dâm đãng vãi lồn, mê ngắm đùm cu và mông mấy thằng bạn trong trường. Mỗi lần đi ngang lớp thể dục hay nhà vệ sinh nam, mắt nó cứ hau háu dán vào mấy cái quần đùi căng đét, tưởng tượng đủ thứ bậy bạ.
Hôm nay cũng như mọi ngày, Khoa nằm dài trên cái giường gỗ mục, quần đùi tụt xuống chân, tay cầm con điện thoại cùi bắp xem phim đen. Tiếng rên rỉ từ cái loa rè rè át cả tiếng xe cộ ngoài ngõ. Phòng trọ nóng vãi lồn, mồ hôi chảy đầy lưng, nhưng thằng này vẫn chăm chỉ sục cu, mắt dán vào cảnh hai thằng Tây đụ nhau chan chát. Đang sướng thì màn hình đột nhiên nhảy ra một cái link quảng cáo:
“Tải ngay để cu to hơn!”
Khoa bực mình, định tắt đi, nhưng tay trượt nhầm, bấm mẹ nó vào link.
Điện thoại rung bần bật, màn hình nháy đỏ, một cái app lạ hoắc tự động tải xuống. Khoa chửi thề: “Đù, virus gì đây?” App cài xong, bật lên ngay, hiện dòng chữ to đùng: “Bắt đầu hay liệt dương?” Dưới đó là hai nút: “Bắt đầu” và “Liệt dương”. Khoa ngó nghiêng, nghĩ bụng: “Liệt dương cái lồn, ai mà dám chọn.” Nó bấm đại nút “Bắt đầu”, thì đột nhiên điện thoại rung mạnh, tóe ra một cái màn hình trong suốt lơ lửng trước mặt nó, kiểu như HUD trong game. Chữ xanh lè hiện lên:
“Chúc mừng bạn đã nhận được Hệ thống Dâm Dục Tuổi Trẻ! Hệ thống này sẽ giúp bạn cải thiện cơ thể và kỹ năng làm tình thông qua việc hoàn thành các nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ, bạn sẽ tiến gần hơn đến việc trở thành chàng gay đích thực. Nhưng nếu thất bại, bạn sẽ phải chịu hình phạt. Hệ thống sẽ bắt đầu từ ngày mai. Chuẩn bị đi, đồ dâm đãng.”
“Đệt, cái gì quái dị vậy?” Khoa há hốc mồm, tay ngừng sục, ngó cái màn hình lơ lửng như nhìn thấy ma. Nó đưa tay quơ quơ, nhưng tay xuyên qua màn hình, chẳng chạm được gì. Màn hình nhấp nháy lần cuối rồi biến mất, để lại Khoa ngồi ngơ ngác.
“Ngày mai à? Đù, kiểu gì cũng vui đây,” nó lẩm bẩm, mắt sáng rỡ, tưởng tượng đủ cảnh bậy bạ trong đầu.
Nó kéo quần lên, nằm vật ra giường, cả đêm trằn trọc không ngủ được, háo hức chờ trời sáng.
Ngày hôm sau, Khoa dậy sớm, mặt mũi tươi rói như vừa trúng số. Nó mặc cái áo đồng phục cũ mèm, quần dài rách gối, đạp xe đến trường với tâm trạng phấn khích vãi lồn. Bình thường đi học nó toàn lết như con rùa, nhưng hôm nay thì khác, cứ nghĩ đến cái hệ thống là tim đập thình thịch. Vừa đạp xe qua cổng trường, cái màn hình trong suốt lại hiện lên trước mặt, chữ xanh lè nhấp nháy:
“Nhiệm vụ đầu tiên: Nhìn trộm 10 con cu trong nhà vệ sinh. Thời hạn: Hết ngày hôm nay. Phần thưởng: Kỹ năng nhìn xuyên thấu quần áo. Hình phạt nếu thất bại: Cu ngắn đi 1cm.”
Khoa nuốt nước bọt, mắt sáng như đèn pha. “Đù má, nhìn 10 con cu? Dễ thôi!” Nó cười hề hề, liếc quanh sân trường đầy mấy thằng áo trắng đang đá bóng, quần đùi bó sát lộ hết đùm. Nghĩ đến cảnh được nhìn xuyên quần áo, Khoa suýt rớt nước miếng, tay vô thức mò xuống quần xoa xoa. “Nhà vệ sinh đây tao đến!” nó lẩm bẩm, bước chân nhanh thoăn thoắt, háo hức như đi săn đồ quý.