Nội dung truyện
Thứ ánh sáng xám ngoét quen thuộc của một ngày mưa cuối cùng cũng khiến Vũ tỉnh giấc. Cả người nó mệt rã rời, đầu nhức như búa bổ.Vẫn nằm im, nó chờ cho trí nhờ dần dần quay về với mình. Hình như nó đã uống rượu. Còn nguyên nhân nào khác để giải thích cho cái đầu đau nhức này không nhỉ?
Tiếng mưa rơi đập vào cửa kính lộp độp cắt đứt dòng suy nghĩ của Vũ. Mưa lạnh mà trong phòng ấm thật. Ý tưởng ghép hai cái giường đơn lại với nhau cũng không tồi. Chiếc đồng hồ điện tử, quà sinh nhật của chị hai nó, vật mà nó luôn đeo bên mình, trừ lúc tắm, đang hiện thị con số 6:43’
Chớp mắt lại lần nữa để xác định mình không nhìn nhầm, nó quay sang kẻ nằm cạnh mình hét:
-“ Nguyên, dậy mau!! Muộn học r…”
Vũ sững sờ, há hốc mồm nhìn cái người đang nằm lù lù như con chó xù bên cạnh nó. Quét mắt nhìn khắp phòng, nó khẳng định đây là phòng nó, không sai vào đâu được. Hay nó bị chứng ám ảnh ? Biết đâu lại cho tác dụng phụ của rượu ? Nó nhắm mắt, hít một hơi thật sâu trước khi quay sang nhìn lần nữa.
-“ Mấy giờ rồi?” – Tiếng Lam hỏi sát rạt bên tai nó.