Hành trình đi tìm... bạn trai - Chương 89
CHAP 89:
-Anh đã từng sống như thế thật àh? -tôi hỏi 1 câu rõ ngốc sau khi nghe những gì anh kể.
-Phải! chính anh bây giờ nghĩ lại….anh cũng không dám tin anh đã từng như thế!!!
Nhưng đến một ngày kia….
-Sao hả anh??? -tôi thắc mắc…
-Anh tình cờ gặp được Đan trong quán cafe anh hay uống…Đan là nhân viên mới nên không biết anh là khách quen ở đấy!!! Nhìn dáng vẻ khù khờ,hậu đậu của Đan…không biết sao lúc đó anh lại cảm thấy xao xuyến lắm!
-Tiếp đi anh!!! -tôi như vểnh hai cái tai để lắng nghe anh nói….càng ngày khiến tôi càng tò mò!
-Sau lần gặp được Đan..anh đến quán cafe đó thường xuyên hơn! Rồi thời gian trôi qua….anh và Đan cũng tiếp xúc với nhau,trò chuyện với nhau! Mỗi lần như thế….anh biết mình đã thích Đan mất rồi!!! Đan dễ thương lắm….khác xa những người anh quen trước đây..ở Đan anh tìm được những nụ cười thật sự,bên cạnh Đan anh thấy ấm áp lắm!!!
-Thế…anh còn quen với Đan không???
Anh lặng đi một lát….tôi như nín thở để lắng nghe không gian tĩnh mịch của màn đêm!!! Yên ắng đến đáng sợ….
-Không em àh!!! Đó là cú shock thứ 2 của anh khi bước vào thế giới gay này!!! Anh và Đan yên nhau thật sự…anh biết được điều đó…nhưng….
-Nhưng làm sao hả anh??? –
-Đến một ngày..ba anh phát hiện anh và Đan quan hệ với nhau!!! Ổng tức điên lên,lồng lộn dữ dội…buộc anh và Đan phải chia tay nhau!!! Lần đầu tiên anh dám cãi lại ba…anh đấu tranh để giữ được hạnh phúc cho riêng mình!! Vì anh biết….chỉ có Đan mới có thể giúp anh có nghị lực để sống trên đời này,chỉ có Đan là người thức tỉnh được anh những khi anh gục ngã,buông xuôi! Ấy thế mà….
Tôi có thể nghe rõ tiếng nắm chặt tay của anh…dường như anh đang có vẻ rất tức giận hay gì gì đó!!!
-Em biết không??? Nhà Đan nghèo lắm…Đan vừa học vừa làm để nuôi mẹ già và kiếm tiền trang trải học phí!!! Khi quen với Đan…anh chủ động lo lắng cho Đan,nhưng mỗi lần như vậy Đan đều từ chối! Đan không muốn anh xem thường Đan em àh!!! Nhưng khốn nạn thay….khi Đan không vượt qua được cám dỗ mà ba anh đã sắp đặt!!!
-Cám dỗ àh???
-Ba anh nói sẽ cho Đan đi du học,nếu Đan đồng ý từ nay đừng liên lạc gì với anh nữa!!! Ổng còn nói khi nào Đan học xong,ổng sẽ kiếm việc làm cho Đan,rước mẹ của Đan qua luôn!!! Và…
-Đan đã đồng ý??? -tôi ngắt lời khi thấy anh nghẹn ngào không nói được….
-Phải! Đan đã chọn tiền tài,danh vọng thay vì chọn ở bên cạnh anh!!! Lúc đó anh như người điên vậy,anh buông xuôi tất cả…chỉ còn biết đến bia rượu để cho say!!! Nhưng mỗi khi tỉnh lại…hình ảnh của Đan cứ hiện lên trong đầu anh…anh đau lắm em àh!!! Vì anh thật sự yêu Đan…nhưng Đan lại nhẫn tâm làm điều đó với anh!!!
-Anh bình tĩnh đi!!! Cũng có thể…Đan có lý do mà anh!!! -tôi cố gắng xoa dịu nỗi đau trong anh…đối với anh,những cú shock đó quả thật quá lớn!!!
-Kể từ lúc đó…anh đi đâu,làm gì cũng có vệ sĩ theo sau!!! Ba anh sợ không còn Đan,anh sẽ đi tìm một người khác!!! Nhưng đối với anh…không ai có thể thay thế Đan được em àh!!!
Nghe anh nói câu này…tôi thấy hơi nhói lòng!!! Thì ra anh đã có người yêu…và anh yêu người này hơn cả bản thân mình!!
-Nhưng người say thì cũng đến lúc phải tỉnh thôi em àh!!!
-Vậy thì ai đã giúp anh thức tỉnh vậy??? -tôi thắc mắc…
-Chính là Khanh đó em!!!
-Khanh àh? ? -tôi khá bất ngờ khi anh nói điều này….
-Phải!! Vì bây giờ Khanh nó cũng lớn rồi…anh không muốn nó giống như anh,chỉ vì gia đình mà buông xuôi tất cả!!! Anh làm anh của nó…thì cần phải dũng cảm để đối mặt với thực tế….giúp cho nó có thêm nghị lực mà tiếp tục phấn đấu cho tương lai của mình!!!
-Anh biết nghĩ vậy là tốt rồi….
-Em biết không??? Cách đây vài tuần…anh có tình cờ gặp bạn của Đan…
-Rồi sao hả anh??? -tôi quay sang anh…thấy dường như anh đang nở nụ cười nhẹ trên môi…điều gì làm anh hạnh phúc vậy nhỉ???
-Bạn của Đan nói…cứ mỗi tháng…Đan lại gửi về cho anh 1 bức thư…những dòng tâm sự của Đan đều nằm trong đó!!! Rồi cứ mỗi đêm Đan không ngủ được…đều điện thoại cho bạn Đan để khóc….anh biết….anh biết Đan còn yêu anh lắm!!! Bạn của Đan nói với anh rằng:”cũng do hoàn cảnh nên Đan mới buộc phải chọn việc đi du học cho tương lai của mình,nhà Đan nghèo..nên Đan cần phải phấn đấu thì mới có địa vị trong xã hội! Xa anh…Đan cảm thấy như đã phụ anh…điều đó làm Đan cứ dằn vặt suốt!!! ”
Tôi lặng đi….cũng không hiểu sao lại buồn nữa??? Anh vui…thì tôi phải vui thay cho anh chứ???
-Nghe bạn của Đan nói những lời đó…anh càng yêu Đan hơn!!! Đan còn dặn là không được nói cho anh nghe,những bức thư đó đợi sau này khi Đan về nước thì Đan sẽ đốt chúng đi!!! Em thấy không??? cũng là ý trời….cứ ngỡ anh và Đan sẽ mãi mãi mất nhau!!! Nhưng ai có thể ngờ rằng….cho nên anh mới có quyết định…
-Quyết định gì hả anh???
-Anh sẽ bỏ trốn để đi tìm Đan!!!
-Cái….cái gì??? -tôi giật mình khi nghe anh nói câu này.