Hành trình đi tìm... bạn trai - Chương 29
CHAP 29:
“Mày sao thế??? Từ lúc đi học về đến giờ…..cứ nằm thừ trên sa-lông không vậy??? ”,tên Tiến tò mò khi thấy tôi khác hẳn mọi khi.
“Mày im lặng đi!!! Tao muốn được yên tĩnh!!! ”
“Mác cười quá há!! Muốn được yên tỉnh mà mở nhạc rầm rầm……….yên tĩnh của mày là vậy đó hả??? ”,hắn châm chọc tôi.
“Kệ tao……..mày đừng xen vào!!! ”
Tôi bỗng đứng dậy………quát hắn một câu…..sau đó bỏ ra ngoài sân ngồi!!!
************
“Heyyyyy……………..”
Tôi thở dài thật dài……như muốn cho mọi việc ngày hôm nay chìm vào lãng quên đi vậy!!! Nhưng…….nó cứ ám ảnh mãi trong đầu tôi…….từ nay…..khi gặp lại hắn…..tôi phải biết xử sự làm sao đây???
Đang suy nghĩ……..không hiểu sao tôi lại nghĩ đến Khương!!! Có thể……….trong lúc này đây………Khương chính là chỗ dựa tinh thần cho tôi thì sao???
Nghỉ thế……..tôi bèn nhắn tin cho Khương……..hy vọng Khương sẽ như hôm trước…..chở tôi đi vòng vòng quanh thành phố vậy!!!
10 phút……….20 phút……….vẫn không thấy Khương hồi âm!!! trong lòng nghĩ rằng chắc mạng bị kẹt……..tin nhắn của tôi chưa đến máy của Khương thì sao??? Tôi liền lấy máy di động ra lại………..chuẩn bị nhắn thì thấy nó rung lên liên hồi……..tôi vui mừng vì nghĩ đó là tin nhắn của Khương!!!
Qảu thật……….Khương nhắn lại cho tôi…………nhưng với nội dung tôi không mong đợi:
“Khương xin lỗi Lâm nha!!! Hôm nay ko rảnh đễ đi chơi với Lâm rồi!!! Khương đang……….hẹn với Phương đi chơi!!! Hẹn hôm khác……..Khương chở Lâm đi nữa há!!! ”
Khá hụt hẫng……….nhưng trong lòng cũng tự nhủ với mình rằng…….Khương dù sao cũng quan tâm đến tôi,cho nên……..tôi không thể đòi hỏi nhiều ở bạn ấy!!! Không biết tại sao……..sau khi đọc xong tin nhắn đó……….nước mắt tôi cứ ứa ra……..có lẽ là do chỗ dựa tinh thần cuối cùng của tôi đã mất……..nên tôi……….
“Mày……….thật sự có chuyện à??? ”
Tôi giật mình khi thấy tên Tiến đang…đứng sau lưng tôi từ lúc nào không biết!!!
“Không…không có gì……mày đừng nhiều chuyện quá!!! ”
“Thật không??? Sao tao nghe dường như có tiếng ai thút thít ngoài đây??? Không lẽ……là mèo hoang ta? ? ”,hắn giả vờ hỏi khi đã biết được sự việc rồi.
“Chắc….có lẽ thế!!! Tao….đi ngủ đây!!! ”
Tôi cố tinh cúi mặt xuống đất….để tránh hắn nhìn thấy ánh mắt đang lem nhem của tôi!!! Hôm nay……….đúng là một ngày xui tận mạng đối với tôi!!!
************
“Chị hai với ba về cẫn thận nha!!! ”
Tôi vừa nói vừa phụ chị tôi xách hai túi hành lý……….để thằng Tiến chuẩn bị đưa họ ra ngoài bến xe!!!
“Uhm…….em ở lại đây…..cố gắng mà học hành nghe chưa??? Đừng lơ là đó!!! ”
“Tao nói rồi….nếu nó không đậu đại học…..thì đừng vác mặt về nhà nữa!!! ”
“Vâng ạ…….con biết rồi ba!!! ”
Tôi chán ngấy nhất là cảnh “chia ly” kiểu này………họ cứ lải nhải bên tai tôi những điều…….mà tôi đã thuộc nằm lòng!!!
“Thôi…..em cũng mau đi học đi!!! Kẻo trễ đó!!! ”,chị tôi lại nhắc nhở.
“Vâng ạ!!! Em…đi trước nha!!! Lát nữa thằng Tiến đưa chị hai với ba ra bến!!! ”
***************
Cuối cùng………thì tôi cũng có lại được tự do như ngày xưa….không còn phải sợ ai la mắng mỗi khi đi chơi khuya nữa!!! Tối nay……nhất định rủ mấy đứa bạn đi chơi cho đã mới được!!!
Đến trạm xe buýt……..theo thói quen hằng ngày…tôi đều mở ngăn kéo trong bìa ra để lấy tấm vé tháng……..nhưng…….dường như nó không có trong đây!!!
Sau một hồi hoảng sợ……..tôi bình tĩnh nhận ra rằng………tên”quái vật” kia đã lấy mất của tôi rồi……….làm sao bây giờ……..ngay lúc này tôi không muốn chạm mặt hắn tí nào cả!!!