Hắn là con chú tôi - Chương 34
Tôi reo lên để gọi anh :
-Tuấn ơi…Em chết theo anh đây nè…
Tôi thả buông đôi chân của mình cho dòng nước chảy .Lạ quá …Đôi chân tôi như cứng lại ….Như trời trồng không đổ .Tôi thấy một bàn tay ấm áp đập vào đôi má tôi ,giọng hốt hoảng :
-Tỉnh dậy đi Quang ơi …Em đang ngủ mà sao kêu khóc dữ như vậy …?
Quang ơi ..Tuấn đây mà ….em ơi…
Tôi lớ ngớ thấy anh đang cúi xuống lay và gọi tôi …
Tôi hốt hoảng :
-Ồ …Anh đó hả …Chúng mình đang ở đâu vậy thế ?
-Trời ơi …Chúng ta đang ngủ ở nhà anh mà …Em mơ thấy ác mộng gì thế hả Quang ?
-Tuấn ơi …Anh còn sống hả …?
-Trời ơi …Em tôi làm sao vậy ?Anh vẫn vẹn nguyên đây nà …? Em mơ sao vậy hả ..? Tỉnh chưa nè Quang ơi …?
Nói xong anh véo tôi một cái thiệt đau vào đùi non .
Tôi bật kêu đau đớn :
-ÁI…Em đau quá …Oh …Vậy là em mơ hả …Hức hức…Tôi tức tưởi ôm chầm lấy anh .
Trời ơi cơn ác mộng làm tôi kinh hồn bạt vía .Tôi cứ tưởng từ nay chúng tôi mãi mãi trở về với cát bụi …
Tuấn ôm chặt tôi vừa xoa vừa bóp tấm thân của tôi .khi tôi đã tỉnh táo .Anh ôm tôi vào lòng rồi bảo :
-Em kể cho anh nghe đi Quang …Em mơ ác mộng gì vậy .?
Tôi ngoan ngoãn kể lại giấc mơ hãi hùng cho Tuấn nghe .Anh vừa nghe vừa cảm động và ve vuốt tôi tha thiết .
Khi nghe xong anh bảo :
-oh …em khỏi lo lắng làm gì …Các cụ đã đoán các giấc mơ là