HAI CHUYẾN TÀU ĐÊM - Chương 1
”Lòng buồn dạt dào
nhớ hôm nào
xuôi miền Trung…
chuyến xe đêm
anh gặp em…
Môi em đang xuân
như mắt buồn
ngẩn lệ trần…
Chuyện đời sầu đắng
vấn vương đôi má dịu hiền…
áo em màu tím
Đậm đà vì là…buổi ban đầu
ta gần nhau…nói nhau nghe
…câu chuyện cũ
Tâm tư cho vơi…bao nỗi buồn
…bước vào đời…
Giờ đẹp lại nét…thắm môi em
..tiếng hẹn hò…
tìm lại …ngày mơ…
(Hai chuyến tàu đêm – Thanh Thúy)
Đang gục tới gục lui ở toa ghế ngồi mềm trên tàu Thống Nhất từ Sài Gòn ra Hà Nội thì Tuấn bỗng choàng tỉnh khi anh chàng kế bên khều mạnh :
-Anh ơi,tàu bị trật đường ray rồi…
Tuấn hốt hoảng :
-Tại sao ?
Chàng nọ đáp :
-Hình như đầu tàu đụng phải chiếc xe tải gì đó…Em cũng hổng biết nữa
Anh chàng rủ :
-Hay là mình xuống xem nha anh ? Lúc nãy trưởng tàu có thông báo là hình như tới trưa mai mới có thể khởi hành được đó…
Nghe nói vậy,Tuấn than thở :
-Chúa ơi…
Anh chàng mỉm cười trấn an :
-Không sao đâu anh…
Rồi tự giới thiệu :
-Em tên Tú,còn anh ?
Tuấn bật cười :
-Mình tên Tuấn…
Anh chàng nhìn quanh quẩn bên ngoài một hồi bỗng mừng rỡ la to :
-A,em biết chỗ này…ở gần đây có người thân của em…Mình đi xuống kiếm chỗ ngủ rồi sáng mai ra tàu vẫn còn kịp đó…
Thấy Tuấn còn đang phân vân,Tú bèn nắm tay chàng vừa kéo vừa nói :
-Đi nhanh…anh ơi…
…
Đưa Tuấn vào một ngôi nhà xưa,chàng trai vừa tra chìa vào lỗ khóa vừa nói :
-May ghê , nhờ tàu trật đường ray gần khúc này chứ nơi khác thì chẳng biết tính sao nữa…
Tuấn thắc mắc :
-Ở đâu mà em có sẵn chìa khóa vậy ? Bộ trong nhà không có ai à ?
Tú giải thích :
-Đây là nhà của giám đốc công ty ”Thành Công” nổi tiếng khắp miền Trung nha anh ?Em kêu ông ấy bằng chú…Nói đúng hơn là của ông nội em xây cất nhưng sau này để lại cho chú…Chú ấy vì công việc thường xuyên đi lại giữa Sài Gòn – Đà Nẵng như con thoi nên đâu có ở đây…Sau này,bà con thân tộc mới bàn bạc và nhất trí để căn nhà này làm chỗ thờ cúng cho dòng họ…Thế nên,cứ mỗi gia đình đều được giao một chiếc chìa khóa hầu ai muốn ghé lúc nào cũng được…
Tuấn gật gù :
-À,thì ra vậy…
Tú bắt đầu mở đèn,cậu lấy từ trong tủ ra một chai rượu mạnh rồi nói với Tuấn :
-Còn hơn nửa chai…đêm nay mình uống hết luôn nha ?
Tuấn bật cười nhủ thầm :
-Đúng là trong cái rủi có cái may…Nửa đêm ngồi uống rượu với một chàng trai trẻ đẹp giữa một ngôi nhà rộng lớn như thế này thì còn gì bằng ? Số mình đúng là số hưởng…
Khi rượu bắt đầu ngấm vào người cũng là lúc Tuấn không còn giữ kẽ nữa…Chàng từ từ ngồi sát lại vào gần Tú và tỏ vẻ lả lơi…suồng sã…
Thấy thế,Tú chẳng những không khó chịu mà còn cố ý đẩy đưa mời mọc…
Cho đến khi môi của hai người chạm vào nhau thì Tuấn bỗng thấy đất trời như nghiêng ngã…
Đang nửa mê nửa tỉnh trong vòng tay cuồng nhiệt của chàng trai trẻ , Tuấn bỗng nghe có tiếng nói thật to từ phía bên ngoài vọng vào :
-Gần sáng rồi…đi đi…tàu sắp chạy đó…
Chàng liền bật dậy…
Thấy mình đang nằm phía bên ngoài ngôi nhà cổ,Tuấn bèn dụi mắt nhìn kỹ thêm một lần nữa…
Cũng là phía sau của ngôi nhà thôi…
Tuấn bèn lên tiếng gọi :
-Tú ơi…Em ở đâu ?
Không có tiếng trả lời…
Lúc này,chàng mới bắt đầu thấy sợ nên vội vã đứng lên chạy như bay ra hướng xe lửa…
May cho Tuấn là khi chàng vừa nhảy lên thì đoàn tàu cũng từ từ lăn bánh…