Nội dung truyện
Nó chôn mặt vào cổ tôi, cắn cắn hôn hôn trên xương quai xanh rồi thào thào nói tiếp:
– Lần cuối cùng tao tới thăm…ổng nói nếu tao có gặp mày thì đem mày tới thăm ổng, bây giờ ổng chẳng còn mấy năm nữa là “đi” rồi nên thấy hối hận…vì hồi đó không lo lắng được gì cho mày.
Tôi nghiến răng chửi thề một tiếng, nói trong cơn tức giận:
-Nực cười! Sắp chết rồi mới hối hận hả? Vậy thì đợi ổng xuống lỗ đi, tao tới thăm ổng! Thằng Tâm này tuy sống có vô dụng và nhục nhã thế nào nhưng đách bao giờ có lỗi với ai, quan tâm, lo nghĩ cho người ta nhưng cuối cùng chẳng thu lại được cái giống ôn gì. Bây giờ tao sống chỉ yêu mỗi bản thân tao, đách thương yêu con cóc nào hết, toàn là lũ miệng quan âm bụng một bồ dao găm!!! Một mình tao…
Tùng Kha nghe tôi nói, nó đột nhiên cắn nghiến lên cổ tôi sau đó chen đầu gối vào giữa đũng quần tôi cọ sát. Lúc nó nhìn tôi, trong đôi mắt đen lay láy như ẩn hiện vẻ buồn bực và không hài lòng sau đó hốt nhiên nó ghé miệng cắn nghiến môi tôi chặn đứng những câu tức giận trong lòng tôi vẫn chưa tuôn ra hết.
Lúc nói thế, tôi đang nghĩ tới những ngày tháng như địa ngục trước đây của mình, nhớ tới ánh mắt của cha người ta, mụ dì ghẻ, nhớ tới người mẹ kính yêu nhưng đã bán rẻ con trai bà với mười triệu, nhớ tới gã đểu Phi Tâm, và còn Văn Chức nữa. Bấy giờ tôi và Tùng Kha đang hôn môi, nó hôn không chừa đường để tôi thở, tiếng mút mát vang lên giữa khung cảnh trời trưa êm ả tới nhàm chán, nó mút lưỡi tôi, mỗi lần đẩy đầu lưỡi sâu vào trong khoang miệng như muốn chiếm hết mọi góc ngách.