Summary
“Tâm Linh – tên của anh và em ghép lại nghe hay nhỉ, có vẻ huyền bí thế nào ấy”. Một lần Linh bảo.
“Anh không thích tên của mình lắm. Nghe “đụt” quá. Nhưng anh rất thích tên của em”.
“Thôi đi ông ơi, chỉ khéo nịnh!” Linh cười.
“Thật đấy. Anh thích những cái tên hợp với cả trai và gái. Ví dụ Phương này, Linh này, hay Quỳnh này”.
“Thế tên Tâm chẳng phải là con trai hay con gái đều được hay sao hả ông anh tội nghiệp của tôi? Hơn nữa nghe rất có… thiện ý hihi”.
“Ờ ờ thì… nhưng tên Linh vẫn hay hơn”.
“Anh biết không, em chợt có ý thế này. Tên anh và tên em đứng riêng cũng hơi hay hay. Nhưng khi ghép chung vào thì còn thú vị hơn nhiều…”.