Đứa con bị chúa bỏ quên - Chương 26
Chap 26 Ending TT
Tại nhà Luân…..
– Bảo lại đến àh cháu, lên phòng đi Luân mong cháu lắm đó …..
– Dạ, cháu chào bác…
– Ừ…
Phòng Luân
– Chào Luân hihi Bảo đến rùi nè
– Hihi, chào Bảo tớ nhớ cậu quá
Nhìn Luân cười, lòng nó lại quặn đau khi nhớ về Minh
……‘’ Lẽ nào mình đã nhầm’’
… Luân ngủ như một em bé,nó kẽ mỉm cười….
Chợt….
Có tiếng chân người chạy lên
Ai vậy nhỉ….
Là Khang….
– Bảo, ông biết tin gì chưa ???
– Trật tự nào, Luân vừa mới ngủ…
Khang nói lý nhí…
– Chiều nay 3h, thằng Minh sẽ bay sang Anh du học đó, biết chưa hả mà còn ngồi đây !!
Cái gì…
Minh….
Đi đâu….
– Đi… đi đâu …
Mắt nó tối lại…. Anh ấy….. Nó lại khóc….
– Bảo muốn giữ nó lại thì đến gặp nó đi…
– …
– Hay đến chào từ biệt cũng được…
– Không… Khang về đi… Mình còn phải ở đây với Luân…
– TÔI KHÔNG HIÊU NỔI MẤY NGƯỜI NỮA….
Khang hét lên và bỏ đi
Để lại nó….
Khóc…khóc … nó lại khóc rất lâu
….
Bây giờ là 1h30, còn tiếng rưỡi nữa….
2h30 …. còn 30 phút nữa
Người nó bồn chồn hẳn lên, có nên đến không nhỉ….
– Bảo làm gì dạ ? Cứ như người mất hồn vậy…
Nó giật mình khi Luân bất ngờ hỏi…
– Àh, không có gì đâu…
– Bảo không nói dối Luân được đâu, hihi… Lại một nụ cười ngây ngô hiện lên trên khuôn mặt Luân
– Àh, chỉ là có một người bạn … sẽ đi xa… và huhuhu mình sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa …..
Nó lại không cầm nổi nước mắt nữa….
Chợt…
Một bàn tay lại vỗ về vai nó….
Là Luân ư…
– Em hãy đến bên Minh đi … Luân cười nhìn nó thật ấm áp, là Luân của ngày nào…
– Anh… sao anh… Nó ngơ ngác nhìn Luân
– Em ngốc lắm, anh nhớ lại từ lâu rồi…. Chỉ tại anh quá tham lam không muốn mất em thôi… Nhưng em… em hãy đến bên Minh đi…. Anh thực sự không muốn em khóc chút nào… Anh sẽ vui khi thấy em được hạnh phúc ( TT hàn xẻng quá TT )
– Em… em cảm ơn anh…..
……….. Sân Bay ………..
Minh…
Anh đang ở đâu……..
Sao em không thấy anh………
– Bác ơi cho cháu vào, cháu muốn tìm bạn cháu
– Xin lỗi, đây là khu vực cấm…. cháu không được phép vào….
– Bác ơi nhưng mà………
– Xin lỗi cháu…. Xin mời quý khách… Lối này… Những ai đi NEWYORK xin mời đi lối này
Newyork ư….
Đi Anh…
Đi Anh cơ mà….
– Bác ơi chuyến khởi hành đi Anh thì ở đâu ạ ….
– Chuyến đi Anh khởi hành 5 phút trước rồi cháu…
5 phút trước ư…..
3h5 rồi……
Nó quỵ xuống….
Nó không còn muốn đứng lên nữa rồi
Khóc…
Khóc…. Và chỉ Khóc thôi
– Huhu sao anh lại bỏ em, em đến tìm anh rồi mà …..
Rồi…..
– Bảo…..
Giọng nói này……… lẽ nào…….. đúng rồi……. là anh ấy
Nó quay lại…
Và….
Trên môi nó nở một nụ cười đầy hạnh phúc
…….
5 năm sau…
– Khang, Linh chúc mừng hai bạn nha
– Chào Minh, Bảo lâu lắm mới gặp hai người. Thôi hai người vào trong đi….
Đó là đám cưới của Khang và Linh sau 5 năm tìm hiểu :-S
– Á á á … Tỷ ……
Nó rít lên khi nhìn thấy nhỏ Trang ( vẫn thế không hề thay đổi ;)) )
– Bảo, Minh hề hề chào 2 cưng
Nhỏ Trang vẫn thế…. TT nên giờ nó vẫn ế =))
Hiện nó đang làm giám đốc một công ty nhà đất ;))
Còn Minh và Nó, hiện đang học bên Anh đang về Việt Nam chơi và dự đám cưới Khang và Linh… Chúng nó vẫn hạnh phúc bên nhau dù bao sóng gió xảy ra ( không cần nói ai cũng biết rồi nhé TT )… Mà tính ra chúng nó đã là của nhau từ rất lâu rồi =]]
– Nào, cạn ly chúc mừng đôi bạn trẻ nào ^^
– 1.. 2… 3.. Dzô ;))
– Giá như có Luân ở đây thì vui nhỉ. Nhỏ Trang lại là người khới truyện
– … Tất cả im lặng… mặt buồn rười rượi
😀 Các bạn yên tâm, không có chuyện gì xấu xảy ra với Luân đâu. Hiện nay hắn đang lập nghiệp trong miền Nam… nghe đâu là làm bên du lịch gì gì đó à ;))
Hy vọng cho Luân sẽ tìm thấy một nửa đời mình trong tương lai =))
……
THE END…