Đứa con bị chúa bỏ quên - Chương 20
Chap 20: Điên vì Tình
1 Tin Nhắn.
Nó mở máy xem…
” 7h tối anh em mình gặp nhau nhé địa chỉ nè XXX ”
Tin nhắn của Luân…
– Đã đến lúc phải nói cho anh ấy biết rồi ….
…. Tại Địa Chỉ XXX …..
Nó gõ cửa
– Anh Luân ơi!
Một lát sau, có người ra mở cửa. Đó là Luân
– Em vào đi.
Nó ngồi xuống ghế….. Chợt ….
– Em có uống gì không?
– Nước lọc là được rồi anh ạ? Mà anh hẹn em đến đây có chuyện gì thế?
– Àhhh…
– Em có chuyện muốn nói với anh…
– Để mai nói được không em?
– Không ngay bây giờ và ngay tại đây….
Giọng nó trở lên rất nghiêm túc, Luân khẽ giật mình
– Chuyện gì vậy em?
– Ờ thì…. àhh chúng mình dừng ở đây nhé.
– Dừng gì hả em ?
Luân hỏi mà mặt tối lại….
– Giữa chúng ta là một quyết định vội vàng… Nó cúi đầu nói mà không dám nhìn thằng vào mắt Luân…
– Em nói gì kì vậy, em đang đùa à !!!
Luân đứng dậy, tiến đến chỗ nó hét lớn.
– Không em không đùa đâu. Nó nói tiếp
– ….
Nước mắt lại rơi…. Luân trở lên như điên loạn
– Có phải vì thằng Minh không?
– ….
– Đúng rồi chứ gì?
– Dù vì ai đi chăng nữa, em vẫn thấy chúng ta …. Giọng nó ghẹn ứ lại
Miệng nó đã bị khóa chặt bởi bờ môi của Luân.
– Dừng lại, em bảo dừng lại cơ mà ….
Nó la hét, cố thoát ra khỏi vòng tay của Luân đang siết chặt đôi tay nó.
– Dừng lại đi anh ….
Mặc cho nó nói gì, một tay khóa chặt 2 cánh tay nó. Còn tay kia cởi từng cúc áo ( anh em đâu =)) chuẩn bị bỏng ngô với nước ngọt xem cảnh nóng nào ;)) )
Đôi bàn tay, bờ môi tham lam của hắn bẳt đầu khám phá khắp cơ thể nó ….
– Dừng lại đi.. huhu Nó khóc và thốt lên những lời van xin.
Mặc kệ… Luân vẫn tiếp tục
Nó cố giãy giụa, nhưng Luân khỏe quá. Tay hắn thít chặt da thịt nó, nước mắt ứa ra…
Nó thềo thào
– Đồ tồi !!!!!!!!!
Nhưng lý trí không cho nó đầu hàng.
Nó hất cẳng chân thật mạnh… vào giữa háng hắn ( chết nè con ;))
Một cú đánh bất ngờ ( đúng chỗ hiểm TT), hắn quằn quại ngã xuống đất.
Nó túm lấy quần áo… và chạy khỏi đó thật nhanh……
….. Mưa …….
Và nó cũng đang khóc..
.. Phòng 215 khu ký túc nam sinh XY
– Bảo, ông sao vậy??
Nó run bần bật trong vòng tay của Minh. Mắt nó sưng húp vì khóc quá nhiều …
– Có chuyện gì thế? nói đi xem nào
Mặt hắn lo lắng và tỏ ra rất giận dữ…
– Ôm em đi… Nó nấc lên từng tiếng
– ….
Minh ôm nó, thật ấm áp, nó thấy thật an toàn
…… Sau khi bình tĩnh lại
Trong vòng tay của Minh nó mới nhận ra….
– Luân….
– ….
– Chia tay rồi
– ….
– Mình chia tay hắn rồi …
Nói xong, nó nhìn và bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của hắn
– Vì vậy mà ông khóc?
– Không… không nói được
Nó nói và nước mắt lại ứa ra….
– Thôi ông ngủ đi…. Hắn hôn lên trán nó, thật nhẹ nhàng. Thích thật….
Nó để ý trước khi quay đi, hắn nở một nụ cười đầy phấn khởi….
” Chết tiệt!!! Cười là sao >.< '' Từ ngày chia tay Luân.... Nó và Minh trở nên rất '' thân thiết ''. Nhưng khổ nỗi, cả hai đứa đều để ý đến đối phương nhưng chẳng đứa nào dám thổ lộ.... Nên chúng vẫn ở mức tình bạn >.< Còn với Luân.... - Bảo, nghe anh nói đã !!! -... - Bảo, để anh giải thích ... - ... - Bảo, anh yêu em mà, đừng bỏ anh.... Lòng nó đã quyết thì không ai có thể thay đổi được, và thực sự nó không yêu Luân... - Nếu, nếu chúng ta không thể là của nhau.. vậy mình... mình có thể làm bạn được không em ??? Luân đã nói câu đó trong sự nghẹn ngào. Và rồi nó cũng đã đồng ý. Nó không muốn để Luân đau khổ vì nó, và cũng vì nó vẫn muốn làm bạn với Luân. Nhưng đôi lúc nói nghĩ '' Mình quyết định như vậy liệu có đúng không nhỉ '' ... Cho đến một ngày... Tại lớp 12A2 trường nam sinh XY Nó hiện đang nằm gục xuống bàn ( dù đang trong tiết của thầy chủ nhiệm ;)) ) - Hôm nay sẽ có học sinh chuyển đến lớp chúng ta ! Đó là bạn Khang lớp 12D2... Cả lớp vỗ tay '' nhiệt liệt '': - Ồhh, bạn Khang hội phó. - Vậy là lớp mình vừa có hội phó vừa có hội trưởng rồi khà khà.. - ... Còn nó, không biết gì ( vẫn đang ngủ mà TT ) - Khang, em muốn ngồi ở đâu ? - Dạ, ngồi cạnh bạn Bảo ạ !!! Chợt, nó bật dậy nói : - Ai gọi gì Bảo đấy =)) Cả lớp quay xuống trố mắt mình nó rồi cười. Minh nhìn nó phì cười, đưa tay chỉ lên má nó. Chúa ơi, nó đưa tay vuốt má '' ướt nhẹt vì nước miếng '' TT và đã lằn đỏ vì do ép xuống mặt bàn. Đúng là thói xấu không sửa được, can tội '' hóng chuyện không đúng chỗ '' =)). Ngượng chín mặt, nó cũng đã tỉnh ngủ rồi. Ai thế nhỉ, nhìn quen quá? Mắt híp à, gặp ở đâu rồi nhỉ... - Á á á...., Khang hội phó. Nó nhớ lại lần đụng độ vô tình của nó với hắn cũng khá lâu rồi ;)) Khang thản nhiên xuống bàn nó và ngồi xuống, quay sang nhìn Bảo cười nhắm mắt ( vì mắt híp quá nên cười không nhìn thấy mắt đâu =)) ): - Chào Bảo, hihi ^^ - Sao ông ngồi đây >.< - Thầy cho ngồi đây rồi mà, hihi chúng mình làm quen nha ;)) '' Bảo dễ xương '' ... Bó tay thằng này ... Nó để ý trong suốt tiết đó, Khang luôn nhìn nó... Điều này làm nó rất khó chịu - Ê ông kia, không học bài đi mà cứ nhìn tôi hoài vậy? Giọng nó có vẻ khá bực tức - Hihi, Bảo học thì học đi mình nhìn gì là việc của mình. Mà còn có cả luật cấm nhìn cơ à ^^ - Đúng. Nó đưa ra lý lẽ '' không ai có thể chối cãi được '' - Tôi ngồi trước nên tôi sẽ là bàn trưởng, ông đến sau sẽ là bàn viên. Vùng trời này khoảng bàn này do sự quản lý của tôi... Luật cấm nhìn đó, rõ chưa hả ? TT Khang há hốc mồm ngạc nhiên, đưa tay véo má nó một cái đau điếng: - Ừ há, có lý à nha. Công nhận dễ xương thiệt đó =)) '' Đồ chết tiệt '', nó vừa lẩm bẩm vừa lấy tay xoa má... ..... Đến giờ ra chơi.... Dưới sân trường .... - Hình như cậu với lão Khang thân nhau lắm nhỉ? - Sao Minh nói vậy ?? - Ừ thì tôi thấy hai người trong giờ ..... - Ùa, hóa ra là cậu để ý tôi lắm àhh hihi - Đâu có... Hắn đỏ mặt đưa tay lên gãi đầu ( :-* dễ thương ghê ^^ ) - Đúng rồi ^^ trông cái mặt kìa. Thế cậu ghen à ;)) - Ai thèm chứ.... Hắn khẽ cau mày Nó cười khoái trí lắm, khà khà hóa ra hắn cũng ghen cơ đấy ;)) - Minh nè, lại đây tôi bảo cái nỳ ? Minh tiến đến gần, nó thì thầm vào tai Minh điều gì đó '' Ngốc ạ!!! ..... '' Rồi nó khẽ '' mi '' nhẹ vào má Minh. Lùi người về, lấy tay che miệng, nó hấp tấp nói: - Thôi, tôi lên lớp đây... Minh chết đứng ở đó, mặt hắn rạng rỡ lắm ;)). Hắn nhảy cẫng lên và hét lớn '' Yeahhhhhhhh ''.... Nhìn thấy bóng Bảo khuất xa, hắn mỉn cười đầy hạnh phúc - Ừ ngốc thật, anh cũng yêu em nhiều lắm ....