Đứa con bị chúa bỏ quên - Chương 19
Chap 19: Quyết định sai lầm
– Bảo, em chưa khỏe hẳn đâu vào nhà đi!!!
Luân chạy đến bên nó, thật ấm áp và nhẹ nhàng anh dìu nó vào nhà
– Hì em chỉ ra ngoài một chút cho thoáng thôi ^^
– Ừ, cháo nấu xong rồi đó vào anh đút cho cưng nha =))
– Hì hì…
…… Từ từ, Luân thổi từng thìa cháo đút cho nó. ” Minh cũng từng làm như thế ”. Vô tình nó nói ra mồm:
– Trước Minh cũng đã từng ….
– ….
– Ơ, anh đi đâu vậy?
– Anh thấy hơi khó chịu, ra ngoài chút xíu. Em tự ăn cháo nha…
Anh quay mặt đi không để nó kịp nói câu gì nữa
……….. Vườn chuối sau nhà =)) ……….
8 giờ tối
– Ở đây mát ghê nha anh ^^
– Ừ, hihi
Nó nhìn anh cười thật ấm áp ” Giống Minh nhỉ ”. Anh tiến lại gần nó, định trao lên mờ môi nó một hương vị ngọt ngào, bất giác nó quay mặt đi…
– Thôi mình về đi
– Ơ, còn sớm mà anh….
Tối hôm đó…..
Anh không tài nào ngủ được, nhìn nó bên anh mà lòng buồn mang mác….
Một cách vô thức nó lại gọi tên ai đó
– Minh ….
Anh bật dậy ” Minh, Minh lúc nào cũng chỉ có Minh thôi”
– Anh đã mất em thật rồi sao ….
Ngày đi học lại sau chuyến đi chơi…
Minh đã đi học.
Nó bất gặp Minh trước cửa lớp khi tay trong tay với Luân. Nó thấy Minh buồn.
” Nhớ quá “, nó thầm thì khi nhìn trộm Minh trong giờ. Lấy hết can đảm, ném cho hắn một mẩu giấy…
” Lát hết tiết ra chỗ AAA chút nha, tôi đợi ”
Hắn không trả lời, chỉ thấy tay vò nát mẩu giấy. ” Chết tiệt ”, còn không chịu quay sang nhìn nó một lần >.< Và cũng có người để ý nó từ đầu đến giờ Chỗ hẹn AAA..... Minh vẫn chưa đến.... Nó vừa ngồi vừa lẩm bẩm '' Đồ đáng ghét '' - Ông gọi tôi ra đây có việc gì? Nó giật mình quay lại. Àhhh là Minh, cuối cùng thì hắn cũng đến ^^. Nó vui lắm. - Tôi tưởng ông không đến chứ TT? - Thế có chuyện gì? Mặt hắn không lộ chút cảm xúc gì cả. - Àhhh, nói chuyện chút thôi. Thế kì nghỉ của ông có vui không? - Vui... hết chưa? - ..... - Không nói gì thì thôi, tôi về lớp đây. Nói xong hắn quay mặt đi trước sự ngỡ ngàng của nó - Khoan đã... Nó chạy đến, đưa vòng tay từ đằng sau ôm chặt lấy Minh. - Ông, ông làm cái gì thế ...... - Ông ... à không, cậu có để yên thế này một chút nhé. 5 phút trôi qua.... Nó nghe rõ từng nhịp nhở của Minh, từng nhịp đập con tim của hắn và của cả nó nữa. Tựa vào vai hắn, nó thấy sao ấm áp thế. Hắn quay lại nhìn nó thật dịu dàng. Khẽ nhắm mắt, 2 cặp môi đã hòa quện vào nhau ;)). Nó không từ chối, không phản kháng.... Vị ngọt của đầu lưỡi.... -Anh àh, em nhớ anh nhiều lắm .......... Ở gần đó Có một người đứng sau gốc cây và trông thấy tất cả....