Đứa con bị chúa bỏ quên - Chương 18
Chap 18: Tình Yêu Đích Thực
” Bây giờ không biết Minh đang làm gì nhỉ ”.
Nhìn qua khung cửa kính, chiếc ô tô vẫn lao băng băng trên đường. Mệt quá, nó ngả đầu vào vai Luân và thiết đi lúc nào không biết.
… Từ cái ngày họp lớp đó.
Nó không gặp Minh nữa…
Minh tránh mặt, nghỉ học ở lớp, không về phòng ký túc. Nó thấy buồn lắm !!!
Nó khẽ cựa mình, nhớ đến cái cảnh Minh ôm nó vào lòng.
– Minh….
– Dậy đi em, mình đến nơi rồi
Nó choàng tỉnh, ngáp một hơi dài… Àhh đến nơi rồi =))
…………. Thiên đường Tam Đảo ( Địa ngục thì có TT )
Hồi tưởng 3 ngày trước …
”- Mình sẽ đi đâu đây anh
– Tam Đảo em à ^^
– Lên đó làm gì hả anh >.< Tam Đảo chám òm àhh ;(( - Hì hì anh muốn giới thiệu em với một người. Mà sao chán, đi chơi với anh không thích à ^^. - Đâu có, thích thích lắm chứ ;)) '' '' Ồhhhhh '', nó há mồm ngạc nhiên: - Đây là đâu hả anh!!! Thiên đường ạ :-O - Ừ, hì hì cưng ngốc xít :-* Trước mắt nó là một ngôi nhà cổ kính ( kô phải nhà, biệt thự đó ;)) ), có hàng rào gỗ sơn trắng, xung quanh là cả một vườn hoa '' chim ca bướm lượn '' =)) ( không tả nữa đâu TT, chuối lắm). - Ông ơi........ Cháu nè ^^. Luân vừa đi vừa gọi .... Ông nào nhỉ, nó ngơ ngác ( TT có vấn đề về trí tuệ rùi ). Đột nhiên, trong già bước ra một ông già ( thằng này, gọi thế à ;)) phải nói là ông lão ) râu tóc bạc phơ ( như bụt vậy ^^). Luân cũng nhìn thấy, liền vẫy tay gọi ông. - Tú ơi, thằng Luân nó lên rùi nè con!! - Cháu chào ông ạ! - Luân đấy à cháu, thế còn đây là ai? - Cháu chào ông. Nó khoanh tay cúi đầu lễ phép - Dạ đây là bạn cháu, tên Bảo ạ - Ừ chào cháu. Hai đứa vào nhà đi. Bước vào nhà........... Luân hỏi - Nhỏ Tú đâu rồi hả ông? Một giọng trẻ con lanh lảnh rít lên. - Em đây, anh Luân... Một thằng bé tầm 7 8 tuổi chạy huỳnh huỵch từ trên tầng xuống, ôm chồm lấy Luân. - Ồhh, em anh mỗi lúc một lớn rùi nha. Đẹp zai thế này, thế đã có em nào để ý chưa ^^ - Anh này... Thằng bé nũng nịu. - Ơ mà ai đây??? - Nhóc chào bạn anh đi, anh Bảo. - Dạ em chào anh. '' Nhóc này lễ phép ghê '' nó cười - Ừ, chào nhóc. Thằng nhỏ ghé mồm vài tai anh nó rồi thầm thì ( nhưng nó vẫn có thể nghe thấy ;)) ) '' Bạn anh dễ thương thiệt nha ^^ '' - Tú xuống đi con, cứ bắt anh bế thế à. Mà hai con lên phòng cất đồ đi, thay quần áo xuống còn ăn cơm. - Tú, em dẫn anh Bảo lên phòng trước đi anh đi thăm vườn cái ^^. Luân nháy mắt với nó. - Vâng, anh Bảo đi theo em nè. Tú dắt nó lên lầu 2 '' Anh với anh Luân ở phòng này nhé '', nó cười híp mắt. ...... Trong phòng Tú... - Anh kia!!! Anh là gì của anh Luân hả >.< ( thằng bé đổi giọng từ dễ thương sang đáng ghét =)) ) Nó '' ngơ ngác như nai vàng '': - Ơ! Thì là bạn chứ sao ;)) - Bạn cái giề, Tôi mà biết anh có ý đồ gì với anh Luân thì chết đòn với tôi đó nhớ chưa. ANH LUÂN LÀ CỦA TÔI.( Đầu gấu quá nhờ TT ) Nó vẫn chưa hiểu gì cả :-O, thằng này có vấn đề à >.< - Tú, Bảo xuống ăn cơm nào. - Dạ chúng con xuống ngay. ............ Trong bữa ăn Luân nhìn nó cười vào bảo - Lúc trên phòng hai anh em đã làm quen với nhau chưa? Nó định mở mồm thì thằng Tú đã cướp lời: - Hì hì, có chứ anh. Anh Bảo dễ thương thiệt nha, em cũng thích ảnh lắm ^^ '' Trời cái thằng nhóc này, nói dối không sợ mồm mọc mụn à '' ;(( Nói đoạn, nhóc con đưa mắt sang nhìn nó theo kiểu '' hình viên đạn '' TT làm nó thoáng giật mình ;)). ............. Nó và Nhóc Quỷ Sứ. Bây giờ đã là 3h chiều - Bảo, dậy đi 3h chiều rồi ^^ định ngủ đến tối luôn à? - Ừ, hì hì cho em ngủ tí nữa đi =)) - Nè, dậy đi nước miếng chảy ra rùi kìa. Chúa ơi, thiên đường hay địa ngục đây .... Sáng: Su su luộn chấm muốn vừng Chiều: Su su xào tỏi Tối: Canh su su TT .... Nó lý nhí vào tai Luân - Honey ơi, em thèm thịt gà quá àhhhh ;(( - Ừ, anh cũng thèm lắm =)) ( ý tưởng lớn gặp nhau - ... - À anh có ý này abc xyz.... - Ừ hihi vậy đi thôi, em thèm lắm rồi ;)) Tụi nó rón rén bước xuống cầu thang. - Hai người đi đâu thế >.< ....... Hẹn hò, phải dắt theo nhỏ Tú đáng ghét mới sợ TT. ..... Tiệm Gà Nướng....... - Anh Luân, xé cho em. Thằng Tú nhõng nhẽo -.... - Đổi cho em cái đù này ( lại thằng Tú) - No quá, cõng em đi anh ( vẫn nó, đồ đáng ghét hỏng hết kế hoạch ;(( ) Đúng là '' Nhóc này nguy hiểm thật '' ( h mới biết à =)) ) Bỗng.... Mưa.... - Mưa rồi, Bảo lấy áo Luân mà che nè. Luân cởi áo khoác ngoài đưa cho nó. Nó quay sang lè lưỡi với thằng Tú, lần này mày thua rồi nha ha ha ^^. .... 3 đứa chạy mưa về nhà. Thằng bé mặt xị xuống. Mưa mỗi lúc một to, nhóc con ướt như chuột lột. Nó nhìn nhóc cũng đáng thương lắm ( cho bõ ghét, ai bảo phá hoại người ta ). Nghĩ gì mà nó dừng lại, nó đưa áo cho thằng Tú nói nhỏ: '' Lấy mà che này '' .... Sáng hôm sau - Bảo, em cảm rồi - Hắt xì... - Nằm yên đi nào 39 độ 5 nè, ai bảo hôm qua không lấy áo anh che, đưa cho thằng Tú làm gì. Luân trách nó TT - Hắt xì ... ..... Luân nhìn nó lo lắng. Hôm đó anh dành cả ngày để chăm sóc nó. Cả nhóc Tú nữa, nhóc ngoan ngoãn lạ thường. Hì hì, chắc là biết lỗi hôm qua rồi ^^ 12 h đêm.... Nó đang tựa vào vai Luân ngủ. Nó khẽ trở mình làm Luân thức giấc. Bất giác nhìn sang nó...Mồm nó mấp máy - Minh ơi....