Đứa con bị chúa bỏ quên - Chương 17
Chap 17: Tìm lại quá khứ
Trường Mầm Non Chim Sâu, lớp 2 lá mầm ( tên gì mà lạ tai ghê =)) )
– Bảo, ở đây nè cưng?
– Ùa, ai đây vậy ta?
– Bảo, nhớ tôi hông Loan Teo nè =))
– Mình nữa, Hồng đây nhớ hông hý hý 😀
Theo lời nhỏ Trang, mấy đứa con gái này là ” bạn mẫu giáo ” của nó. Nhỏ Trang cười khẩy một cái, thì thầm vào tai nó ” Từ ngày trong tóp 10 hót boy nam sinh XY, mày đắt show ghê nha”. Nó lườm nhỏ một cái, ” Bố con ranh ”.
– Mọi người trật tự, đợi một lúc nữa cho mọi người đến đủ nha.
Chợt
– Xin cho hỏi, đây có phải lớp 2 lá mầm không?
Giọng quen quen. Chúa ơi: Kim Thiên Luân
– Luân, sao ”cậu” đến đây làm chi?
– Hì hì, ”mình” đến họp lớp ” mẫu giáo ”, lớp 2 lá mầm ^^
Nó chết tại chỗ >.<. Và bất ngờ kế tiếp bất ngờ - Lớp 2 lá mầm đây phải không? Ai nữa đây TT. Ồhh my gód: Hà Quang Minh. Sao hắn cũng có mặt ở đây 3 người................ quen nhau từ trước ư............... Chúa muốn nói gì đây - Ủa, 3 người quen lâu vậy mà không biết trước học cùng một lớp à. Nhỏ Trang nhanh mồm - Sao đệ biết được, lâu quá rồi ai còn nhớ >.< - Hì hì, tao cũng vậy không ngờ mình cũng từng được học với hai '' ảnh ''. Nó quay sang nhìn Luân với Minh với ánh mắt đầy tình ý ;)) - Nhưng vẫn có người nhớ đấy. Luân với Minh đồng thanh ( chuyện gì đây hả TT ) ........................ Trò chơi Quá Khứ - Ê, bọn mài ơi !!! Chơi trò này đi.. Nhỏ Trang khới chuyện - Trò gì, mày nói đi - Thế này nhé, con Trang bắt đầu giải thích: Trò chơi Quá khứ Mỗi người sẽ kể lại một chuyện trong quá khứ về một người trong đây và chúng ta sẽ đoán người đó là ai. Okie chứ? - Ôk thế ai bắt đầu đi - Để mình. Luân dơ tay Ồhhh đám con gái rú lên - Ừ Luân sẽ là người bắt đầu. Nhỏ Trang chậm rãi nói như một bà cụ non - Hồi đó, có một người đã là công chúa của tớ... Tụi con gái rú lên '' ai mà có diễm phúc đó vậy =)) ''. Nó cũng phân vân '' Ai nhỉ ''. Ặc, sao Luân nhìn mình, ngượng chết đi được TT - Ừ, tui cũng nhớ chuyện đó. Người ấy còn nói thích tôi lắm lắm cơ >.< Tên Minh chen ngang, trời sao hắn cũng nhìn mình vậy....... ( đừng nói là nó nha :-O) - Trang, đệ ra ngoài chút nha thấy khó chịu quá - Ê, chạy làng hả mài đã chơi đc gì đâu!! Con Trang nổi cáu >.< ........................ Tại Phòng Sinh Hoạt Lớp 2 lá Mầm Không gian quen thuộc gợi nó nhớ về quá khứ... Ở góc một bức tường còn vết chữ nguệch ngoạc '' Mình thích cậu ''. Nó sững người lại... 12 năm trước - Bạn tên là gì thế? - Bảo, còn bạn - Minh.. .... - Bảo dễ thương thật đó, mình thích bạn - Mình cũng vậy - hihi .... - Làm công chúa của mình nhé ;)) - Mình nhận lời Luân mất rồi ... ...... - Sau này bạn sẽ là công chúa của mình ... ... Trở về hiện tại Nước mắt lăn trên gò má của nó. - Hình như bạn đã nhớ ra điều gì rồi phải không? Nó giật mình quay lại Minh đứng đó, nhìn nó thật ấm áp - Tại sao bạn khóc? - Mình đâu có khóc, bụi bay vào mắt mình đó. Nó gượng cười Nó dụi mắt đỏ hoe, rồi chạy thật nhanh ra ngoài cố không chạm phải ánh mắt đầy yêu thương của Minh làm nó lúng túng. Chợt, Minh vòng tay từ sau, ôm lấy nó. Thì thầm vào tai cậu: - Anh yêu em! Trước vẫn vậy và bây giờ vẫn thế. Nó không nói gì, vùng tay Minh ra và chạy đi thật nhanh. Nước mắt sao cứ rơi.... Và gần đấy, có người đã đứng đó rất lâu và quan sát tất cả ......