Summary
Author: minhvu1992
Rating: 16+
Genre: S.A, S.E chống chỉ định cho những người không thích kết thúc bi kịch…
A/N: quyết định trở lại với lối viết chủ đạo là u ám, tịch mịch, KHÔNG LỐI THOÁT là hiện thực, khác xa các fic trước đây, hiện thực cũng có màu hồng đây, nhưng tác giả chỉ khai thác ở góc độ cái nhìn có hơi bi quan, nhưng ở một khía cạnh nào đó góc độ này giúp ta nhận biết được một số điều… “đời không như là mơ” chẳng hạn!
….
1.
Hoàng Trọng Tân ngồi thẩn thờ tại một góc của quán café đã là hơn 3h đồng hồ, cô nhân viên phục vụ đã từng đi ngang qua chỗ anh ngồi, kín đáo đưa những ánh nhìn thăm dò, lâu lâu lại chau mày nhìn Trọng Tân đang thừ người, ánh nhìn xa xăm, không ai biết anh đang nghĩ gì, anh mặc quần tay, áo sơ mi trắng , dáng người thanh tao nhưng gương mặt thì lại như đờ dẫn, những ai đi ngang để ý nhìn kĩ sẽ thấy trên tay anh là một tấm thiệp mời
Tấm thiệp đỏ chói, bên ngoài được đánh nhũ màu vàng tinh tế, hai trái tim, một lớn mọt nhỏ lồng nghép vào nhau ở giữa là chữ “song hỷ”, không khó để nhận ra nó là một tấm thiệp cưới, đẹp thật sự đẹp. Phía dưới là dòng chữ tên anh, được viết bẳng mực vàng, nổi bật trên nền đỏ tươi, màu sắc hân hoan. Nhưng không hiểu sao anh lại thấy nó gai mắt lắm, nhìn cứ như có gì đâm vào mặt, nếu có thể anh ước gì tên đề trên tấm thiệp đó không phải tên anh. Nét chữ ấy mềm mại mà thanh thoát, nét chữ quen thuộc mà chủ nhân nó dường như đã quen biết anh từ kiếp trước vậy
8 năm, quả thực không phải quá dài, chớp mắt một cái, thiệp đỏ đã trao tay, người ấy nay còn đâu…
“Đã nói rồi, cấm có hứa hẹn, người ta nói: nói trước có bao giờ bước qua được đâu…”
Trọng Tân vẫn chưa thôi đau đáu nhìn tấm thiệp đỏ trên tay, không hiểu sao hai bàn tay bất chợt bỏng rát, khó khăn nhấp môi, anh khẽ mỉm cười với cô nhân viên phục vụ đang rót thêm trà cho anh, cố gái khẽ nhận ra nụ cười của anh, cũng cười đáp lại, rồi khẽ lướt mắt qua,
“Tấm thiệp cưới đẹp quá ha anh!”
Trọng Tân không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười, đặt tấm thiệp lên bàn thôi không cầm nữa. Người ta cười, khen tấm thiệp vì nó đẹp, anh cười, mà lòng đau như có dao cắt.
Tên chú rể là Trương Vinh.