Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Dãy Trọ Dâm Dục - Chương 64

  1. Home
  2. Dãy Trọ Dâm Dục
  3. Chương 64
Prev
Next

Cuối tuần, Đại gác lại công việc ở dãy trọ, thu xếp ít đồ đạc rồi chuẩn bị về quê thăm vợ con. Trên tay anh là hai túi to đầy bánh kẹo, sữa bột và ít thuốc bổ mua ở hiệu quen. Tất cả là để dành cho đám nhỏ đang lớn vù vù dưới sự chăm lo của bà ngoại và vợ anh.

Lần này, Minh xin theo về cùng.

– “Cho em đi với nha. Lâu quá chưa gặp tụi nhỏ. Với lại… nhớ nhà.” – Minh lí nhí nói, mắt nhìn ra cửa sổ.

Đại liếc sang, khẽ gật đầu, giọng trầm đều:

– “Ừ. Về cho tụi nhỏ vui.”

Hai người lên xe chuyến sớm, Minh ngồi tựa vai Đại suốt đoạn đường dài, thỉnh thoảng lại hỏi han về sức khỏe vợ anh, về nhóc con nhỏ nhất – đứa vừa tròn một tuổi.

Về tới nhà, mấy đứa nhỏ chạy ùa ra cổng. Thằng cả 10 tuổi, con hai 7 tuổi, đứa thứ ba 4 tuổi đều bám lấy ba ríu rít. Minh khẽ cười, cúi xuống xoa đầu từng đứa, tay rút ra mấy hộp bánh mà cậu mua riêng.

– “Cậu Minh nè, có quà cho mấy đứa nha.”

– “Dạaa! Cảm ơn cậu Minh!” – Tụi nhỏ reo lên thích thú, còn Minh thì bị cả đám bu vào kéo tay, ríu rít hỏi chuyện trên thành phố.

Trong nhà, vợ Đại đang bồng con út, nụ cười dịu dàng hiện lên khi thấy chồng và Minh bước vào. Minh lễ phép chào, đặt bịch sữa và hộp đồ em bé lên bàn rồi lui ra sân chơi với tụi nhỏ.

Đêm xuống, trời quê yên tĩnh, chỉ nghe tiếng ếch nhái ngoài ruộng và tiếng võng đung đưa khe khẽ. Cả nhà đã ngủ, Minh được xếp nằm ở nhà sau, sát vách nhà bếp, còn Đại thì ngủ trong buồng với vợ và con út.

Nửa đêm, cửa vách mở khẽ. Một bóng người bước ra, đi về phía nhà sau, bước chân quen thuộc, mùi quen thuộc.

Minh đang nằm xoay lưng, nhưng khi Đại chui vào nằm bên cạnh, cậu không ngạc nhiên. Ánh trăng hắt qua cửa sổ mờ soi lên khuôn mặt rám nắng của anh. Đại vòng tay ôm lấy Minh, áp môi lên gáy cậu.

– “Cảm ơn em, vì lúc nào cũng nghĩ cho tụi nhỏ.” – Anh thì thầm.

Minh quay người lại, chạm tay lên gò má anh:

– “Em muốn tụi nhỏ lớn lên đầy đủ. Với lại… đây cũng là nhà em mà.”

Không chần chừ thêm, Đại cúi xuống hôn lấy môi cậu. Nụ hôn ban đầu chậm rãi, sau dần nóng hơn, môi lưỡi hòa quyện trong bóng đêm. Tay Minh luồn vào lưng áo anh, cảm nhận rõ từng múi cơ săn chắc, từng đường gân nổi lên vì lao động.

Đại kéo quần Minh xuống, lặng lẽ mà nhanh gọn. Cây hàng cứng rắn nóng hổi được cọ nhẹ nơi khe mông khiến Minh giật mình, tay siết lấy vai anh. Dù biết là phải im lặng vì người nhà đang ngủ gần đó, nhưng cảm xúc dâng cao vẫn khiến từng hơi thở của Minh trở nên gấp gáp.

– Phạch…

Một cú thúc mạnh mẽ từ sau khiến cậu cắn chặt môi, đôi chân vòng lên lưng anh.

– “Ưm… Đại… chậm thôi… ở đây…”

– “Im nào… để anh đền cho em.”

– Bạch… bạch… bạch…

Cả hai không dám rên to. Những tiếng da thịt va chạm vang lên nhè nhẹ, xen lẫn tiếng thở đứt đoạn, những cái cong người theo từng cú thúc sâu. Tay Đại giữ hông Minh thật chắc, đẩy cây hàng vào tận cùng lỗ nhỏ, từng nhịp dồn dập như trút bao khao khát bị kìm nén.

Minh ưỡn người đón lấy, cơ thể mềm ngoan mà nghẹt chặt, khiến Đại phải gồng lên giữ nhịp. Cậu thều thào:

– “Anh… a… anh không mệt sao…”

– “Có em… không thấy mệt gì hết…”

Khoảnh khắc ấy – giữa căn bếp cũ với ánh trăng nhàn nhạt chiếu qua mái lá, một cuộc hòa hợp lặng thầm mà mãnh liệt diễn ra. Không lời hoa mỹ, không thề hứa, chỉ có cảm giác chân thật trong từng nhịp thở, từng cú thúc gấp gáp trút vào nhau như một cách giữ lấy nhau giữa đời.

Sau cùng, Đại rút ra, để Minh nằm gọn trong lòng, tay xoa nhẹ lưng cậu, thì thầm như dỗ dành:

– “Ngủ đi… vợ hai…”

Minh thở hắt ra, mắt lim dim mà khẽ cười.

– “Gọi kiểu đó… mai em ghen thiệt đó nha…”

Cả hai chìm vào giấc ngủ, trong tiếng gió đồng thổi nhẹ và hơi ấm vẫn còn vương trên da thịt.

Minh nằm yên trong lòng Đại một lúc lâu. Trong ánh trăng bạc nhòa qua vách lá, cậu khẽ xoay người, gối đầu lên tay anh, ngước nhìn khuôn mặt rắn rỏi ấy – người đàn ông từng thuộc về bao nỗi vất vả của cuộc đời, giờ đây lại là nơi Minh tựa vào, dù chỉ được chia một phần nhỏ bé.

Cậu thở nhẹ:

– “Anh nè… giờ về quê rồi, anh nên… vô ngủ với vợ đi.”

Đại im lặng.

Minh vuốt nhẹ ngực anh, giọng dịu hơn:

– “Lâu lâu mới về, cổ chắc cũng mong anh… Còn em, em hiểu mà. Em không sao.”

Đại nhìn sâu vào mắt Minh, thấy rõ sự thành thật trong ánh nhìn ấy. Anh siết nhẹ tay cậu, rồi gật đầu:

– “Ừ, anh biết. Em ngoan… nghỉ ngơi nha.”

Minh khẽ mỉm cười, kéo chăn phủ lại cho anh rồi để Đại lặng lẽ trở vào buồng. Cậu không ghen. Mà chỉ thấy ấm lòng.

Trong buồng, vợ anh vẫn thức. Dù nhắm mắt nhưng vẫn nghe tiếng bước chân quen. Khi tấm lưng to lớn của chồng chạm vào giường, chị trở mình ôm lấy anh, giọng nhỏ:

– “Mình về lâu rồi mà giờ mới vô…”

– “Anh… ở sau với Minh. Nó có quà cho mấy đứa nhỏ, còn mua cả thuốc bổ cho em.”

Chị im lặng. Bàn tay dày rộng của Đại xoa nhẹ lưng vợ, rồi cúi xuống hôn lên trán chị.

– “Anh xin lỗi. Từ mai anh sẽ ráng về thường xuyên hơn…”

Chị không nói gì thêm, chỉ siết anh chặt hơn.

Trong cái buồng nhỏ của hai vợ chồng, tiếng thở dài khẽ dần nhường chỗ cho tiếng thổn thức trầm ấm. Đại hôn vợ sâu hơn, tay luồn qua bụng chị, cởi bỏ lớp áo mỏng, bàn tay anh lần tìm từng nét quen thuộc. Người phụ nữ ấy vẫn là người sinh cho anh bốn đứa con, gầy gò đi nhiều vì chăm con và thức đêm.

Đại cúi xuống, âu yếm từng phần thân thể chị như cách anh từng làm lúc mới cưới. Vợ anh khẽ rên, vòng tay ghì lấy vai chồng.

– “Anh… đừng mạnh quá… mấy đứa nhỏ…”

– “Anh biết. Nhẹ thôi…”

Cây hàng cứng lên từ lúc nãy, giờ lặng lẽ tiến vào, ấm nóng và dày rộng. Vợ anh cong người, răng cắn nhẹ môi vì bất ngờ. Cả hai hòa vào nhau, nhịp nhàng và chậm rãi. Không còn là dục vọng, mà là sự bù đắp, thấu hiểu, là cảm giác một người đàn ông muốn làm tròn trách nhiệm với người vợ đã gắn bó, sinh con, hy sinh cho anh.

– Phập… phập… bạch… bạch…

Âm thanh ấy, nhỏ thôi, nhưng trong đêm tỉnh lặng lại vang đều như bản nhạc ru dịu.

Đại giữ hông vợ, đẩy nhịp đều tay. Hơi thở anh gấp dần, rồi rối loạn. Vợ anh rên nho nhỏ, cong chân ôm lấy eo anh, đón từng cú thúc ấm nóng, đầy đủ. Đêm ấy, chị được chồng vuốt ve từng ngón chân, hôn lên cổ, ghì thật chặt vào lòng sau khi anh rút ra, chất nóng tràn ngập trong chị.

Sau cùng, Đại ôm vợ ngủ trong hơi thở sâu. Ngoài nhà sau, Minh nằm xoay lưng vào vách, mắt mở trân trân. Nhưng không buồn. Cậu chỉ mỉm cười khẽ, rồi khép mắt.

Dẫu chỉ có một phần nhỏ của người đàn ông ấy, Minh vẫn thấy mình là một phần trong cái mái nhà bình dị này.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích_truyengay.net
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích
Chương 20 27 Tháng 9, 2025
Chương 19 27 Tháng 9, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Chương 48.5 17 Tháng 9, 2025
Tình Cha Con Sâu Đậm_truyengay.net
Tình Cha Con Sâu Đậm
Chương 18 28 Tháng 8, 2025
Chương 17 28 Tháng 8, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 4 giờ ago
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Chương 7 1 ngày ago
Chương 6 17 Tháng mười một, 2024
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân_truyengay.net
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân
CHƯƠNG 17 24 Tháng 8, 2025
CHƯƠNG 16 24 Tháng 8, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 8 4 giờ ago
Chương 7 4 giờ ago

Comments for chapter "Chương 64"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved