Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Dãy Trọ Dâm Dục - Chương 60

  1. Home
  2. Dãy Trọ Dâm Dục
  3. Chương 60
Prev
Next

“Chạy giữa hai bờ – một bên là nghĩa, một bên là tình.”

Thời gian như nước chảy qua kẽ tay.

Từ ngày nhóc con chào đời, Đại bắt đầu cuộc sống chạy đi chạy về – sáng ở thành phố, tối đã vội lên xe về quê, có khi một tuần hai chuyến, có lúc mỗi tháng một lần, tuỳ theo tình hình sức khoẻ của vợ, của con, và công việc ở dãy trọ. Có bận anh mệt bở hơi tai vì ôm gạo, chạy công trình, sửa ống nước rồi lại gói quà cho vợ mang về, nhưng chưa bao giờ anh than một lời.

Vợ anh vẫn gầy, trầm, ít nói như cũ. Bé con đã thôi nôi, mới biết vị cơm cháo, tay chân lúc nào cũng khua khoắng. Ba đứa lớn hơn thì cứ hễ thấy Đại về là bu lấy, kể chuyện trường lớp như đổ nước.

Nhưng giữa những tiếng cười của gia đình, trong lòng Đại vẫn có một khoảng lặng mà anh giấu kín.

Bởi anh biết, trên thành phố, có một người vẫn âm thầm dọn lại từng viên gạch trong dãy trọ, thay anh lo từng bóng đèn hư, ghi sổ từng hộ tiền phòng còn thiếu. Có một người vẫn mang cơm canh cho Đại khi anh vừa về tới nơi, và không bao giờ hỏi han nhiều, chỉ nói:
– “Tối nay, nghỉ ngơi một bữa đi, em xoa lưng cho.”

Người đó là Minh.

Hôm nay, bé út vừa tròn một tuổi. Đại dậy sớm, bắt xe khách về quê, tay ôm theo gói quà Minh gửi – đồ chơi cho nhóc, bộ áo mới cho vợ, và lỉnh kỉnh bánh kẹo cho tụi nhỏ. Đứa nhỏ mới biết đứng lẫm chẫm, thấy ba về là bám chặt lấy cổ, mặt lem nhem mà cười toe toét.

Chiều, sau khi phụ dọn tiệc nhỏ, Đại lén đứng ngoài sân, gọi cho Minh:

– “Anh về tới rồi. Nhóc con lớn dữ lắm. Mắt giống em ghê.”

– “Làm gì mà nói vậy… Em chỉ gửi quà thôi.”

– “Ừ, nhưng nó thấy hộp bánh là ré lên cười à… Y như lúc em thấy anh về hôm bữa vậy đó.”

Minh im, cười trong máy.

– “Mai anh lên hả?”

– “Ừ. Mai trưa về tới.”

– “Có mệt không?”

– “Không. Chỉ… nhớ.”

Minh lại im, rồi cậu đáp khẽ:

– “Mai… em nấu canh cải tôm khô cho anh. Có thích không?”

– “Ừ. Nhớ bỏ tiêu nhiều nhiều như anh thích.”

– “Dạ…”

Ở quê, đêm đó Đại nằm trên tấm chiếu cũ bên mấy đứa nhỏ. Tay ôm nhóc con ngủ say trong lòng, nhưng đầu anh lại nghĩ đến một người đang chờ mình giữa thành phố đầy đèn. Một người không ràng buộc, không đòi hỏi, chỉ âm thầm bên anh như bóng sau lưng.

Anh tự hỏi, liệu có bao nhiêu người đàn ông như mình – chia đôi trái tim, một nửa để lại nơi nghĩa phu thê, một nửa… lạc vào một vòng tay khác.

Và ngày mai, khi chuyến xe lăn bánh đưa anh quay về thành phố, anh sẽ lại gặp người đó – giữa căn phòng nhỏ không lời, mà chỉ cần một ánh nhìn, là hiểu tất cả.

Trăng quê lên cao, ánh sáng mờ êm dịu tràn qua khung cửa sổ. Căn buồng nhỏ của vợ chồng Đại đêm ấy yên tĩnh khác thường. Ngoài hiên, gió đồng lùa qua tấm rèm mỏng, mang theo mùi lúa chín và hơi đất sau mưa. Trong nhà, ba đứa nhỏ nằm ngủ co ro trên tấm phản gỗ, còn nhóc út đang được chị Thảo ru trong tay, mới chợp mắt yên ổn sau khi bú no.

Đại ngồi ở cuối giường, tay lau khô tóc cho vợ – một hành động hiếm hoi từ anh, khiến chị Thảo bất giác mỉm cười.

– “Anh lạ nha, nay dịu dàng vậy đó hả?” – chị nói nhỏ, giọng vừa ngạc nhiên, vừa ấm áp.

– “Ừm… thì cũng lâu rồi chưa…” – Đại đáp khẽ, giọng trầm, mắt nhìn chị không rời.

Tóc chị còn vương mùi dầu gội và thoảng cả mùi sữa. Ánh mắt chị vẫn dịu dàng như thuở mới về làm vợ chồng, dù thân người có gầy gò hơn sau bốn lần sinh nở. Nhưng trong mắt Đại, chị vẫn là người phụ nữ tử tế, đảm đang, không bao giờ hỏi anh những điều khó trả lời, chỉ lặng lẽ gánh vác cuộc sống.

Anh đặt khăn xuống, với tay tắt bóng đèn. Chỉ còn ánh trăng le lói lọt vào, đủ thấy đường nét của chị – bờ vai gầy, cổ tay nhỏ, và ánh mắt đợi chờ không nói thành lời. Chị nằm nghiêng, quay lưng về phía anh, thở nhẹ.

Đại nằm xuống, ôm lấy chị từ phía sau. Cánh tay anh vòng qua eo chị, rắn chắc, dày dạn, khiến chị giật mình rồi thả lỏng. Chị biết… đêm nay, chồng về không chỉ để nhìn con, mà là để nhớ lấy vợ.

Anh cúi xuống, hôn khẽ lên gáy chị. Mùi da thịt vợ đã quen thuộc với anh suốt bao năm, nhưng lần này, trong anh có điều gì đó khác – một thứ xúc cảm nhói lên vì lâu nay không gần gũi, vì những chuyến đi về chóng vánh, và vì bao điều chưa kịp làm.

Bàn tay Đại di chuyển chậm rãi, miết nhẹ theo sống lưng rồi xuống vùng bụng sau sinh mềm mềm, đầy yêu thương. Chị hơi co người, nhưng rồi lại thở ra nhè nhẹ, khẽ gật đầu như một cái đồng ý trong im lặng.

Tấm áo ngủ được vén lên, bàn tay trai thô ráp của anh chạm vào bầu ngực mềm đã nhão đi sau bốn lần sinh con. Nhưng anh không ghét, không ngán. Trái lại, anh hôn lên đó, vuốt ve đầy nâng niu. Ngón tay cái anh lướt trên đỉnh hồng nhạt đã bắt đầu cương cứng, khiến chị rùng mình.

– “Mình ơi…” – chị gọi anh, run nhẹ.

– “Ừ, anh đây…”

Anh đẩy người sát hơn, “cây hàng” cứng rắn chạm vào mông chị. Dù đã từng trải qua nhiều lần làm tình, cả những “cuộc giao dịch” trên phố, nhưng đêm nay – bên vợ – lại là một thứ xúc cảm khác: vừa nặng trĩu, vừa tha thiết.

Không cần vội, Đại luồn tay xuống giữa hai đùi chị, vuốt ve chỗ kín đã ướt. Chị hơi thở mạnh, cắn nhẹ môi. Đến khi chị khẽ gật đầu, Đại tách đùi chị ra, nhẹ nhàng đưa “cây hàng” trượt vào trong.

– “Á… ưm…” – chị rên khe khẽ.

Dù đã sinh con không lâu, nhưng chỗ ấy vẫn chặt khít. Đại thở mạnh, giữ một lúc để chị quen, rồi bắt đầu đẩy ra đẩy vào, chậm rãi. Âm thanh “phạch… phạch…” vang nhẹ trong đêm, quyện cùng tiếng rên nghèn nghẹt. Chị nắm lấy tay anh, siết chặt.

Đại vòng tay qua eo, giữ chặt người chị khi thúc sâu hơn. Mỗi cú nhấn đều mạnh mẽ nhưng đầy kiểm soát, để không làm chị đau, chỉ để chị cảm nhận trọn vẹn sự nam tính dồn nén nơi anh. Hơi thở hai người hoà vào nhau, đầy mồ hôi, ẩm ướt, ấm nóng.

– “Ưm… a… a… anh… chậm chút…” – chị thở dốc, nhưng vẫn nâng hông đón lấy từng cú nhấn của chồng.

Anh kéo chị nằm ngửa, đưa chân chị lên vai, rồi nhấn sâu hết cỡ. Cây hàng chạm đến tận điểm sâu nhất, khiến chị giật nhẹ, mắt mờ đi, miệng không kìm nổi:

– “A… trời ơi…”

Cao trào đến khi anh thúc dồn dập, chị co giật, rồi rên nho nhỏ trong tay anh. Đại gầm nhẹ, ghì người xuống, đẩy sâu thêm mấy lần nữa rồi bắn trọn dòng tinh nóng rẫy vào trong.

Chị nằm yên, thở gấp, nước mắt trào ra vì xúc động lẫn mệt. Anh nằm đè lên, không rút ra vội, chỉ hôn lên trán chị thật lâu.

– “Cảm ơn mình…” – chị nói, nghẹn ngào.

– “Anh mới phải cảm ơn em…”

Họ nằm đó, không ai nói thêm gì. Chỉ nghe tiếng dế ngoài vườn, tiếng ru nhè nhẹ của đêm quê.

Sáng hôm sau, khi trời còn lờ mờ sáng, Đại đã dậy. Anh ngồi cạnh giường, buộc túi đồ, nhìn vợ và các con một lượt. Trong đầu anh là những con số – tiền học, tiền sữa, tiền thuốc… và cả lương ông Tám Tâm sắp phát.

Anh lên xe máy, chở theo sự nặng trĩu của người đàn ông làm cha, làm chồng – quay lại thành phố.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích_truyengay.net
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích
Chương 20 27 Tháng 9, 2025
Chương 19 27 Tháng 9, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Chương 48.5 17 Tháng 9, 2025
Tình Cha Con Sâu Đậm_truyengay.net
Tình Cha Con Sâu Đậm
Chương 18 28 Tháng 8, 2025
Chương 17 28 Tháng 8, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 12 giờ ago
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Chương 7 1 ngày ago
Chương 6 17 Tháng mười một, 2024
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân_truyengay.net
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân
CHƯƠNG 17 24 Tháng 8, 2025
CHƯƠNG 16 24 Tháng 8, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 8 12 giờ ago
Chương 7 12 giờ ago

Comments for chapter "Chương 60"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved