Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Dãy Trọ Dâm Dục - Chương 37

  1. Home
  2. Dãy Trọ Dâm Dục
  3. Chương 37
Prev
Next

Mấy hôm nay, Minh bỗng siêng năng lạ. Không chỉ làm việc chính từ xa, cậu còn nhận thêm dự án ngoài giờ, ngồi lì cả ngày bên laptop. Lịch làm việc dày đặc đến mức bữa cơm cũng ăn qua loa, mắt thâm quầng, tay dán băng cá nhân vì gõ bàn phím quá lâu.

Dãy trọ ai cũng tưởng Minh cố làm kiếm thêm tiền gửi về quê hay chuẩn bị mua gì lớn. Nhưng không ai biết, thật ra Minh đang tích góp… cho một dự định riêng. Cậu không kể ai, cũng không hỏi ý kiến ai. Có lẽ vì cậu biết – có hỏi, cũng chẳng ai cho mình câu trả lời mình cần.

Và cậu cũng không đòi Đại phải để tâm nữa. Từ hôm ấy, giữa họ vẫn không có thêm cuộc trò chuyện nào, ngoài vài cái gật đầu xã giao nếu lỡ chạm mặt. Mấy đứa con của Đại không còn quanh quẩn trong sân trọ, nên cả Minh và Đại càng hiếm cơ hội để… phải nói với nhau điều gì.

Buổi chiều, Đại nhận lời đi sửa giường cho chú Tám đầu hẻm. Cái giường gỗ lim cũ mèm, mối mọt ăn gần hết chân. Anh mang theo bộ dụng cụ, găng tay và ít đinh vít, đi bộ qua bên đó.

Chú Tám ngoài sáu mươi, bụng phệ, da trắng và râu lúc nào cũng thơm mùi nước cạo râu. Gặp Đại tới, ổng cười nham nhở:
– Ừ, tốt. Tốt quá. Mấy hôm trước nhờ tụi nhỏ mà tụi nó làm ăn cẩu thả lắm. Chú nhìn chú biết mày làm được việc…

Đại gật đầu, không nói gì, xắn tay áo bắt tay vào sửa. Mồ hôi lấm tấm trên thái dương, anh tập trung cưa, đục, bắt lại khớp giường, chêm mấy miếng nêm mới cho chắc. Chú Tám ngồi gần bên, tay lật tờ báo mà mắt thì ngó Đại từ trên xuống dưới.

Khi anh đứng dậy, lau tay chuẩn bị thu đồ, chú Tám mới cười khe khẽ, ngón tay béo ú chỉ lên chai rượu và mấy tờ tiền lẻ đặt trên bàn.
– Làm thêm một chút cho chú. Không cần cực… chỉ cần cho chú nếm chút hương vị đàn ông thiệt thụ thôi. Không mất nhiều sức, mà chú thì hào phóng, mày biết rồi đó.

Đại ngập ngừng. Anh nhìn bàn tay mình – chai sạn, dính bụi gỗ, và nhớ tới tiếng con gái út trong điện thoại gọi: “Ba, con thèm bánh cam.”
Anh nhắm mắt một giây, rồi gật đầu.
– Ừ, chú muốn gì?

Chú Tám mừng ra mặt, kéo rèm lại, ngồi xuống mép giường.
– Chú chỉ muốn mút thôi. Nhẹ nhàng. Mày để chú phục vụ, mày cứ đứng yên.

Đại không nói. Anh cởi khóa quần, im lặng đứng đó như một khúc gỗ – mặc cho miệng chú Tám hì hục bên dưới, ướt át, chóp chép, lâu lâu phát ra vài tiếng “ưm… ngon quá…”.
Anh nhìn lên trần nhà, đầu óc trống rỗng. Mồ hôi rịn ra sau lưng, lưng quần hơi tụt xuống vì gió máy quạt. Chỉ còn tiếng chép miệng, tiếng rên khe khẽ và bàn tay chú Tám đang siết lấy đùi anh.

Khi xong xuôi, Đại kéo quần lên, nhận tiền, chào một tiếng rồi xách đồ về. Anh không cảm thấy gì ngoài một cơn mỏi ở cổ chân và hơi ê bụng vì cả chiều cúi người.

Tối đó, Minh vẫn cắm mặt vào laptop. Đại về, lặng lẽ tắm xong rồi cũng không bước qua phòng cậu. Anh biết… không nên.

Trong đầu anh, có một khoảng trắng – nơi người đàn ông gồng mình vì gánh nặng gia đình dường như đang chạm ngưỡng giới hạn. Mỗi đồng tiền kiếm được đều dính chút nhục, chút cay, và bây giờ… còn dính cả nỗi im lặng của người mà anh dần quan tâm.

….

Gần một tuần nay, Minh cắm đầu cắm cổ vào laptop, chẳng buồn ngẩng lên lấy một lần. Màn hình xanh, ánh đèn trắng, dòng chữ đen chạy liên tục khiến mắt cậu lúc nào cũng đỏ hoe, tròng trắng loang loáng mỏi mệt. Tóc chưa kịp cắt, cằm bắt đầu có râu mọc lởm chởm. Áo sơ mi lụa cậu từng rất kỹ tính khi mặc giờ cũng đã có vết nhàu và dính vệt cà phê.

Người cậu gầy đi thấy rõ. Xương quai xanh lộ hơn, eo thon lại, bắp tay không còn săn chắc như trước. Có hôm, Đại thấy Minh vừa gập laptop lại thì khựng người, đưa tay xoa bụng vì đau dạ dày.
Anh đứng ở hiên, định mở lời nhưng rồi lại thôi. Cậu vẫn chưa nói chuyện với anh nhiều từ hôm đó.

Sáng sớm, Đại được gọi đi làm ở một công trình nhỏ cách dãy trọ hai con hẻm. Làm thợ phụ cho nhóm thợ xây, anh vác bao xi măng, trộn hồ, kê gạch cả buổi. Mồ hôi vã ra từ trán, thấm ướt lưng áo, bám từng lớp bụi trắng. Hai cánh tay to gân guốc dính hồ khô, vai áo sứt chỉ, phập phồng theo từng nhịp thở nặng.

Ông chủ công trình, tầm năm mươi tuổi, mặt nhẵn nhụi, bụng hơi phệ, nhìn Đại từ đầu buổi với ánh mắt không hề giấu giếm.

Tới cuối ngày, khi nhóm thợ nghỉ tay chờ phát lương tạm, ông gọi riêng Đại vào căn phòng làm việc nhỏ phía sau nhà.

Căn phòng nóng, quạt bàn thổi gió rì rì. Ông chủ ngồi xuống mép bàn, kéo khóa cặp, rút ra một xấp tiền, giọng trầm thấp:
– Làm cả ngày rồi, khỏe không? Có muốn… làm thêm việc riêng không, tao hậu hĩnh, không ép mày làm quá.

Đại nhìn người đàn ông trước mặt – da căng, miệng hơi cong, mắt thì sáng rực như đã sẵn toan tính. Anh nuốt nước bọt, tay siết chặt chiếc khăn lau dính bụi. Một cái gật đầu nhẹ như gió thoảng.

– Chỉ… như chú Tám thôi. Tao đứng yên được chứ?

Ông chủ cười khẽ, đứng dậy khép cửa lại.
– Mày đứng yên đi. Để tao lo.

Đại đứng dựa lưng vào tường, ánh sáng từ bóng đèn tròn vàng đục phủ lên làn da rám nắng lấm tấm bụi. Cúc áo sơ mi thợ đã bung từ lúc chiều, để lộ phần ngực săn chắc, rịn mồ hôi, lông ngực bết lại theo từng vệt muối khô.

Ông chủ quỳ xuống trước mặt anh. Đôi tay béo ú cởi khóa quần Đại ra từ từ, kéo vải xuống, rồi há miệng ngậm lấy không chần chừ.

Âm thanh đầu tiên là tiếng “chóp chép” đầy háo hức. Lưỡi ông ta liếm quanh đầu “cây hàng” rồi mút chặt lấy, kéo dài từng nhịp như muốn hút sạch sinh lực từ Đại. Đôi môi dày bám lấy lớp da nóng hổi, vừa mút vừa đảo lưỡi, phát ra tiếng “ọc ọc” khi rút vào sâu tận họng.

Đại chống một tay lên tường, cơ bụng siết chặt, chân hơi khuỵu xuống vì cảm giác quen thuộc tràn lên. Từng cái rút vào – đẩy ra, từng cú mút kéo theo tiếng “phập phập” nặng nề, khiến Đại phải nghiến răng, thở gấp.

Ông chủ vừa mút vừa đưa tay xoa bóp hai bắp đùi anh, miệng thì phát ra tiếng rên khe khẽ đầy khoái lạc:
– Cứng thật… ngon như thịt tươi vậy đó…

Mồ hôi từ cằm Đại nhỏ xuống trán người đàn ông đang ngấu nghiến bên dưới. Anh nhắm mắt, đầu ngả ra sau, mặc cho miệng người kia trượt lên – xuống không ngừng, chóp chép điên cuồng như nuốt từng đợt sinh lực. Tiếng “ọc ọc… bạch… chóp chép” vang đều như nhạc nền nhục dục.

Khi cơn cao trào dâng trọn lên đầu, Đại nhắm chặt mắt, siết tay thành nắm đấm, cơ thể siết lại một nhịp… rồi buông lỏng.

Chiều, khi về tới dãy trọ, Đại lặng lẽ rửa tay chân, giặt bộ đồ dính bụi công trình. Anh ngồi ở bậu cửa, nhìn sang phòng Minh thấy đèn vẫn sáng, tiếng gõ bàn phím vẫn đều đều, thân hình gầy gò kia vẫn cúi rạp như sắp sập xuống bất cứ lúc nào.

Đại chợt thấy nghẹn cổ. Một nỗi gì đó cứ cồn cào bên trong – chẳng phải vì mệt, cũng chẳng vì nhục. Mà là vì người kia, im lặng quá lâu rồi.

Và có lẽ, mai… anh sẽ gõ cửa Minh.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích_truyengay.net
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích
Chương 20 27 Tháng 9, 2025
Chương 19 27 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Chương 48.5 17 Tháng 9, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 ngày ago
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Tình Cha Con Sâu Đậm_truyengay.net
Tình Cha Con Sâu Đậm
Chương 18 28 Tháng 8, 2025
Chương 17 28 Tháng 8, 2025
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Chương 7 2 Tháng 10, 2025
Chương 6 17 Tháng mười một, 2024
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân_truyengay.net
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân
CHƯƠNG 17 24 Tháng 8, 2025
CHƯƠNG 16 24 Tháng 8, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 8 3 ngày ago
Chương 7 3 ngày ago
Chú Long
Chương 14 2 ngày ago
Chương 13 2 ngày ago

Comments for chapter "Chương 37"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved