Dâu dầm, thằng lớp trưởng và đứa con nít - Chương 6
” Hả ? Cái gì vậy? Mày làm gì anh”
Em quay qua ,ảnh tỉnh ,tất nhiên là nhận thức được mình đang nằm ở đâu ,và đang mặc gì
” Anh nghĩ tui sẽ làm gì anh khi anh có gì thì tui có cái đó”
” Chứ sao anh không ….không có mặc”
” Thì ảnh tự hồi ức một ghêsa lại đi , làm sao tui biết , mở cửa ra là thấy anh y như vậy rồi”
” Anh cũng chẳng nhớ gì , chắc say quá”
“Thôi tui quay mặt lại ,anh thay đồ đi”
” Mày thấy hết rồi có gì nữa đâu mà ngại , khỏi quay cho mất công”
Rồi ảnh đứng dậy ,ặc ,thay đồ tỉnh bơ ,đâu biết là …..ở đây ,có đứa đang muốn ở tù với ảnh
” Này ,mai mày có đi đâu chơi không?”
Hân lên tiếng trước , phá tan bầu không khí khá im từ nãy giờ của hai đứa
” Không , mai tui ở nhà tập yoga”
Em trả lời nhưng vẫn chưa chịu quay mặt lại cho đúng cái gọi là văn hóa giao tiếp
” Mày biết luyện Yoga àh ,ghê thiệt ,chỉ anh với”
‘ Yoga là ngủ đó ba đó cũng là một cách để tịnh tâm xa lánh bụi hồng trần (ặc) . Chứ tui làm đủ trí tuệ và nhan sắc để tập ba cái thứ xa xỉ đó”
” Vậy cũng kêu là Yoga ,bày đặt chơi chữ mới ghê chứ .Mai mày ở lại đây luôn đi , chiều anh đưa về , chứ về chi cho sớm”
” Thôi ,sáng về mà mama còn muốn đem tui đi tắm trắng nước sôi , ở lại chiều về chắc anh được qua nhà tui ăn cháo khuya quá!”( chú thích:ở quê ,đám ma ngừ ta hay nấu cháo gà để cho hàng xóm ở lại ăn khuya lém nên gọi tắt là cháo khuya)
” Ma ma mày cũng dễ chịu mà.Hôm bữa đó ,anh xin cho mày ở lại đó ,gật đầu cái rụp chứ gì đâu?”
” Thì tại anh là người ngoài , chứ anh thử làm người trong thử coi .Một ngày đứng ngoài nhà tui rình nghe thử là biết hà”
” Anh thấy mày cũng được cưng dữ lắm mà , gì mà mày làm như là mày được lượm từ cánh đồng hoang đem về nuôi lận ”
“Anh thì biết gì? Tui có điểm gì để được cưng , người thì nhỏ ,mặt thì hơi bị khó dòm chút xíu , học thì lớp 40 mấy tui cố gắn lắm mới được 30 hay 31.Còn thằng em tui thì khác ,nhỏ hơn tui 3 tuổi mà đứng bằng tui , học thì nằm trong top đầu ,nó đẹp từ cái tên đến cái mặt . Thử hỏi , anh là bà mẹ thì anh sẽ cưng thằng nào ,có ăn cá nóc mới nói là cưng tui hơn”
” Xin lỗi , anh tưởng .Mà mày cứ ở lại đi , không có sao đâu .Anh chỉ nói với mama mày là anh sẽ đưa mày về chứ có nói sáng hay chiều đâu mà sợ”
“Nhưng mama anh lại lầm lỗi là hứa đưa về sớm rồi”
” Thì sớm bình minh hay sớm hoàng hôn cũng gọi là sớm thôi .Mày cứ khéo lo ,mama anh hứa chứ có phải an hứa đâu.Có gì mai anh xin cho ,chứ ở nhà mình buồn chết , không có ai nói chuyện , mau lú lắm.”
” Thôi có gì mai bàn tiếp ,giờ ngủ đi”
Hai đứa hay kết thúc câu chuyện đại loại như là ngủ đi ,bỏ đi , nghe gọn bân.Ở đời mà , đôi khi ….vô tư quá cũng tốt , đỡ lo , đở sợ già hay mọc nếp nhăn=> đỡ tiền đi căng mặt ,sướng chết.
Hân bắt đầu thể hiện cái khó ngủ của mình trước bằng cách lăn qua ,lăn lại được hai vòng . Em hưởng sái nên tiếp tục sự nghiệp còn dở dang ấy .Thế là cứ yêu cầu Hân lăn qua thì em lăn lại , hai đứa lăn chừng 3,4 lần thì cảm giác mình quỡn quá ( hai đứa bây cũng còn tỉnh)nên thôi nằm ngay ngắn lại , bắt đầu bàn chuyện tình yêu nghe chơi
” Hỏi thật nghen ,mày yêu chưa?”
Em tự dưng thở dài
” Chưa ‘
” Ý anh hỏi là mày có thích ai hay là có ai đó thich mày chưa?”
” .Anh hiểu tiếng Việt hông?17 mùa phượng rụng rồi mà chưa có đứa nào ở không đi lượm bông , ế mà không biết xấu hổ luôn”
” Mày cứ xàm , dòm mày dễ thương mà”
Em giật mình ,quay qua dòm coi có phải chính miệng ảnh thốt ra không hay là của thằng ăn trộm nào đó , đang chui dưới gầm giường .Thằng này tính chờ ngủ rồi chôm ai dè thấy ai đứa này cà kê quá nên thôi nói giùm đặng ngủ đại cho xong chuyện lắm àh.
Em nhăn nhăn cái mặt ,ra chiều buồn lắm
” Tui mà dễ thương chắc trâu bò biết nhảy Au hết rồi ”
” Không ,thật đó ,không phải an ủi mày đâu .Mày có nét gì đó dễ thương ,chắc tại mày không khám phá ra cái duyên ngầm của bản thân thôi”
” Thôi ,lòi ra lộ lộ còn không thấy huống chi ẩn sâu ,duyên ngầm nữa mới ghê .Rồi lấy gì coi ,lấy đèn pin rọi mà kiếm nó àh ?”
” Mệt mày quá !Mày không tin thì thôi .Nói thật ,anh thích chơi với mày vì mày ngộ ngộ ,dễ thương như một đứa con nít ”
” Thôi ba ,sến líu lo .Chứ không phải mê chơi với tui vì tui nhỏ con ,dễ ăn hiếp hả?”
” Cái này thì đúng một phần thôi ,tại vì anh mày là út , không có đứa nào nhỏ hơn để quánh .Àh không ,để cưng chiều , đôi khi cũng ngứa tay ngứa chân buồn bực .Mày thì nhỏ xíu ,giống con nít…..quỉ nên anh khoái chơi chung^^”
Vậy là từ đó đến giờ chỉ xem em như một đứa em út thôi hả?Hèn chi…..Vậy mà em cứ ngỡ rằng mới ghê chứ trời .Chưng hửng như đứa con nít đang ăn dâu dầm bị mẹ nó giựt lại để dành quét bánh mì .Em nằm yên ,lâu lắm mới dám quay lại hỏi tiếp
” Anh đã từng yêu ai chưa?”
” Rồi , đã từng mù quáng ”
Hix, nghe cái em muốn té bật ngữa .Đâu cần phải nói thẳng dữ vậy đâu ? Nói xạo đèn có tắt đâu
” Vậy bây giờ còn yêu không?”
” Không ,người ta đi rồi”
” Nó đi đâu?”
” Đi xa lắm rồi ,chẳng bao giờ gặp lai”
” Nó đi du học hả?Thì có gì đâu , ráng chờ 2 3 năm gì đó nó cũng lết về hà .Mà ví dụ như nó có ở lại làm việc thì 5 hay 6 năm gì đó ,nó cũng sẽ quay lại .Rồi như nó không chịu về thì 10 năm ,20 chục năm gì đó cũng gặp lại thôi.Trường hợp xui dữ lắm ,nó định cư ở bển luôn thì ít nhất trong 60 70 năm nữa ,cũng sẽ có một lần duy nhất nó về để hốt cốt mà .Tệ nhất là anh có bị gì thì tui cũng sẽ gọi điện giùm anh cho ,báo tin cho nó về ăn cháo khuya ,rồi đi tiếp”
” Nó không đi du học ,mà đi theo ông bà”
” Àh ,cái dạng như định cư đó phải không?Vậy anh phải mừng chứ ,biết đâu , sau này anh được nó rướt đi theo luôn thì sao?”
” Nhà mày chắc ăn nước tương bình thường phải không?Về kêu mẹ mua Chinsu ăn nghen chưa!Đi theo ông bà có nghĩa là mất đó ba ”
” Xin lỗi , tui không biết .Mà mất lâu chưa?”
” Cũng lâu rồi ,hồi anh học lớp 10 lận ,cũng hơn 2 năm rồi còn gì?”
Ông này yêu gì mà sớm quá trời !Chẳng bù cho em chút xíu gì .Hèn gì….Mà hơn 2 năm , tái giá , áh không tục huyền được rồi .Chờ một người đã mất……được gì khi người khác đợi mình
” Vậy bây giờ anh có yêu ai không?”
” Có,đứa hôm bữa đó”
trời ,ông này cũng ghê thiệt ,canh hết hai năm rồi bắt đầu yêu đứa khác , tưởng đâu ổng hiền lắm chứ trời .Ủa ,mà anh nói đứa hôm bữa ,không lẽ là con Tuyết ta?Con này ghê thiệt ,bù xù vác cái lu mà chạy (con nì chuyên môn để tóc xù )Thiệt là…
” Vậy nó có thích anh không ?”
” Chắc cũng có ,thôi hên xui ”
Vái trời cho cái xui nện xụi cái hên ,đặng có gì, em hốt cú chót
” Thôi maỳ ngủ đi , trễ rồi .Sáng mai còn đi mua đồ ăn sáng nữa”
” Hả ,anh cứ đùa .Nhiêu tuổi rồi mà dzô dzuyên sớm vậy?”
” Sáng tính ,nhắm mắt lại đi ”
Dứt lời là một bàn tay to hơn tay em(tất nhiên)ôm ngang ngực em .Nằm yên , em ngủ , mơ những ngày…..nắng đẹp
Biết đâu…trong giấc mơ,có hai thằng khùng và hũ mứt dâu!
———–
” Bân ,mày chịu dậy chưa?8h 30 rồi ”
” Từ từ rồi cháo cũng nhừ , có đi học đâu ?Làm gì mà như nghe tin điện thoại di động giá 7000 vậy?”
” Anh đói bụng quá , dậy đi mua đồ ăn sáng đi ”
Tự dưng em tỉnh ngủ hẳn ra….
” Anh nghĩ anh là ai vậy?Hân , chứ không phải ông nội đâu nha”
” Ủa chứ hôm qua anh có nói rồi mà , hông mua chút nữa mày đi bộ về nhà”
” Anh dám không?Anh nghĩ mẹ con nhà tui hiền như Phạm Công Cúc Hoa àh.Xin lỗi , tui mà không san bằng nhà anh thì tui là con thú mỏ vịt liền”
” Àh quên ,nhà mày mà hiền thì làm gì có truyện cổ tích.Mà mày ngon không đi mua đồ ăn sáng đi , anh mà không chở mày vô ổ gà ,ổ trâu , chạy hết ga anh làm con mày”
” Thôi khỏi ,tui đẻ được anh chắc tui lên chuyện lạ Việt Nam rồi”
” Chứ mày tính sao?Anh đói quá”
” Sao tui biết ,anh đói thì anh tự mua mà ăn.Tui ngủ tiếp ,chừng nào tui dzui thì anh đưa tui về nghen”
” Thôi ,giờ vậy ,anh đố mày câu ,trả lời được thì anh mua cho mày ăn và ngược lại ”
” Rồi ,chơi luôn ,mà không chơi đố toán ,lý hoá ,anh văn ,sinh ,sử ,địa nghen”
” Vậy mày vô tủ chơi với mấy cục long não đi .Mày nghĩ sao mà không đố về mấy cái thứ đó ,không lẽ đố mày về giáo dục công dân”
“Tui không biết ,anh đố đi ,không đó là tui ngủ tiếp”
” Rồi ,đố mày làm thế nào để bỏ con voi vào tủ lạnh ”
” Chài ơi ,tưởng gì ghê gớm lắm ,tính dâng tràn cảm hứng Hirameki với tui àh?”
“Mày trả lời đại đi ,dài dòng quá , trả lời được không?”
” Thì mở tủ ra ,bỏ con voi vô ,đóng tủ lại”
” Vậy chứ anh đố mày làm sao để bỏ con hươu cao cổ vào tủ lạnh”
“Đố mẹo chứ gì ,tính hù tui chắc .Thì mở tủ ,bỏ con voi ra ngoài , nhét con hươu vô ,đóng tủ lại”
” Haha ,mày đi mua dồ ,sai rồi .Mày mở tủ ,lấy con vô bỏ ngăn đá ,bỏ con hươu ngăn đựng trái cây.Tủ lạnh có tới 2 ngăn .Hehe”
” Anh được ai khen là dzô dzuyên chưa?Anh nghĩ sao mà bỏ vừa con voi vô ngăn đá”
” Ủa chứ ,mày bỏ vừa con hươu vô tủ lạnh .Mà tủ lạnh có 2 ngăn tất nhiên còn dư một ngăn ,không bỏ con voi vô hông lẽ bỏ mày vô .Đi mua đồ ăn sáng ,mau”
” Từ từ ,anh đố tui rồi giờ tới tui đố anh lại chứ( hai đứa bây rãnh quá)Chừng nào anh trả lời được thì tui đi mua ”
” Rồi ,mày đố đi ”
” Đố anh chứ , một thằng mập thiệt là mập leo lên núi nó thấy gì”
” Thấy cái núi chứ thấy gì’
” Kò kò,một câu nghen chưa?Thằng mập leo núi thấy ………………Mệt ”
” Dã man ,còn câu nữa ,đố luôn đi”
” Vậy chứ đố anh ,thằng ốm leo lên núi thì nó thấy gì”
“Cũng thấy mệt luôn chứ gì .Thằng nào leo lên mà không mệt”
” Anh nghĩ tui nói đúng hay sai?”
” Chắc …là đúng?
” Thằng ốm leo lên núi……thì nó sẽ thấy thằng mập .Hòhò.Đi mua đồ ăn sáng ‘
” Mua thì mua ,biết vậy tự mua ăn cho rồi ,bày đặt đố chi cho mệt xác.Đưa tiền đây .Lúc nãy anh nói mua giùm chứ không có nói bao , mà quên ,lúc nãy chưa nói câu cuối .Đứa nào thắng trả luôn tiền cho đứa thua đi mua giùm’
” Khỏi luôn ,tiền phần của tui , hộp cơm 7k phải không?Tui đưa 5k nè ,dư nhiêu anh giữ ,khỏi thối’
” Mày……Để coi , từ từ rồi mày sẽ thấy cháo còn nhừ hay không?”
——————
Từ hôm từ nhà Hân trở về ,nói chung hai đứa em cũng không có gì mới trong chuyển biến tình cảm .Hai đứa cứ thủng tha thủng thỉnh ,với lại cũng chẳng có sự kiện nào gọi là đáng nhớ để khắc cốt lưu tâm cho bằng chị bằng em.Rồi cái ngày không mong đợi ấy cũng đến….ngày sinh nhật Trần Gia Hân
Tháng 3 ,nắng muốn điên cái đầu .thế mà ,mới có 2h chiều , em bị thằng ngồi chiếc Nouvo màu đen nắm đầu ,lôi lên một cách không thương tiếc.Mặc dù biết trước mọi chuyện sẽ xảy ra ,nhưng em vẫn không khỏi hết hồn .Tất nhiên ,em vẫn mặc bộ đồ như thường ngày ở nhà , đem theo cái balô đựng quần áo , keo vuốt tóc , vài ba thứ lỉnh kỉnh .Quà thì tặng rồi ,điện thoại chúc mừng thì cũng đã gọi luôn rồi , mà gọi điện lúc 12h khuya mới ghê chứ (chắc nó chờ giờ linh mới dám gọi), bây giờ em chỉ việc vô nhà , ngồi chơi Au , lựa đồ cho ảnh và làm giùm cái đầu .Còn tắm với thay đồ thì khỏi nói ,anh tự giải quyết vấn đề .Mặc dù lương tâm em rất muốn giúp nhưng lý trí bảo dễ ở tù , nên em thôi.
Mang tiếng là vô chơi Au nhưng cũng có sung sướng gì cho cam đâu .Vừa hí hửng đăng nhập thì
” Tối nay mày mặc đồ gì?Có đem đồ theo thay không?”
” Để trong balô đó ba ,chứ anh nghĩ tui mặc lại bộ đồ này àh?”
Rồi em đang tính chọn phòng để nhảy :
” Tối nay anh mặc đồ gì mậy?”
” Ai biết ,anh thích đồ nào thì mặc cái đó đi ”
Nhận lời mời ,chuẩn bị sẳn sàng cái….
” Không biết mới dắt mày qua nè”
” Tui cũng có biết đâu ”
Trả lời xong là em cũng vừa bị kick luôn , cái tội sẵn sàng mà còn lâu lắc
” Mày bỏ nhảy đi , qua đây lựa đồ giùm cái coi ”
Dứt tiếng là cái màn hình cũng làm cái phụt ,em văng ra ngoài .Khổ thiệt.Tự dưng nổi điên lên hứa qua sớm chi nè trời ơi đất hỡi ?
Cũng khá nhanh để em chọn giùm ảnh bộ nào cho vừa con mắt ảnh ,chỉ chừng có 1h mấy chứ nhiêu.Lúc đầu tính chọn cái áo sơ mi đen sọc trắng ,cái quần lửng kaki màu đen nhưng sợ…..sinh nhật mà mặc toàn đồ đen không khéo phải hát bài :Ngày này năm ấy lắm àh.Em chỉ biết lấy đồ ,ướm thử ,bỏ xuống ,rồi lại lục tiếp ,lại ướm thử rồi cũng bỏ xuống .Cách giải quyết tốt nhất lúc này là mặc thử từng bộ ra em dòm .Cuối cùng ,hai đứa sau một hồi cải lộn um sùm cũng thống nhất ổn thoả là anh sẽ mặc quần kaki màu nâu , áo thun xanh viền trắng ở cổ và lai áo .Đồ này tóm lại dòm gần gần thì đẹp ,còn xa xa thì em không dám chắc lắm .Chưa đủ can đảm để đối diện sự thật .^^
Em chuẩn bị ,hít thở sâu ,lấy tinh thần đăng nhập lần nữa thì….
” Bân ,tối nay chải tóc sao?”
” Thì anh cứ chải như mấy bữa trước đi ,đẹp mà”
” Hôm nay khác chứ ,hôm nay là ngày đặc biệt mà”
” Ủa ,sinh nhật chứ có phải đầy tháng đâu mà đặc biệt , anh rộn chuyện quá ”
” Hôm nay không giống mọi ngày được ,anh mày hôm nay là nhân vật trung tâm mà ”
” Vậy tui đánh tóc rối cho anh nha.Nhìn mặt anh đẹp như mọi luôn”
” Mày để dành cái tóc đó cho mày đi .Nghĩ đại đi ,gần tới giờ rồi ”
” Mới có 3h mà ba ơi , anh mời 5h lận mà”