Cuộc Phiêu Lưu Của Chàng Hiệp Sĩ Đẹp Trai - Chương 20
- Home
- Cuộc Phiêu Lưu Của Chàng Hiệp Sĩ Đẹp Trai
- Chương 20 - Trở về và huyền thoại Long kỵ sĩ
Hai ngày trôi qua kể từ lần bị đụ tơi bời với Vorythax trong hang động. Kael, dù cơ thể còn đau nhức và dấu cắn hồng nhạt trên vai, ngực vẫn nhói, đã hồi phục phần nào nhờ thảo mộc và mật ong. Anh quay lại hang lục bảo, nơi Băng Nha đã hấp thụ hết băng khoáng thạch, trở nên mạnh mẽ hơn. Tinh linh lấp lánh, bay quanh Kael, tỏa khí lạnh sắc bén.
-“Giờ ngươi có thể tạo khiên băng để đỡ đòn,”
Kael lẩm bẩm, mỉm cười hài lòng, kiểm tra thanh kiếm yêu quý. Nhưng niềm vui ngắn ngủi khi anh nhớ đến mối nguy: Vorythax, hắc long vẫn lởn vởn trên đảo. Kael rùng mình, ký ức bị con cặc 30cm của long nhân đụ hắn đến khóc lóc, ngất đi, làm hắn xấu hổ:
-“Mình không được gọi nó thêm một lần nào nữa, dù có chết!”
Gạt chuyện đó sang một bên, Kael hoàn thành bản đồ chi tiết của hoang đảo: bờ biển, rừng thảo mộc, hang lục bảo, và các điểm săn quả, bắt cá. Nhiệm vụ 100.000 đồng vàng đã trong tầm tay, nhưng vấn đề là:
-“Về đất liền bằng cách nào?”
Anh liếc sang Vorythax, đang nằm dài trên cát gần hang, hình long nhân, cơ bắp cuồn cuộn, đuôi ngoe nguẩy. Kael hít sâu, bước tới, ấp úng:
-“Ta triệu hồi ngươi đến để giúp một lần, nhưng ngươi đã… đụ ta ba lần! Điều đó không đúng với giao kèo!”
Vorythax mở hờ đôi mắt rubi đỏ, liếc lạnh nhạt:
-“Thì sao? Có giỏi thì đánh ta trả thù đi, hiệp sĩ.”
Kael bất lực, nghiến răng:
-“Ngươi… con rồng khốn kiếp! Ta chỉ cần ngươi đưa ta về đất liền thôi!”
Vorythax nhìn Kael, ánh mắt thoáng trêu đùa:
-“Về đất liền với bộ dạng này?”
Kael cúi nhìn mình: cơ thể nhếch nhác, dấu cắn hồng nhạt khắp ngực, vai, tấm da khỉ rách nát, để lộ con cu 17cm và trứng dái lủng lẳng khi bước đi. Anh đỏ mặt, xấu hổ. Vorythax không nói thêm, đọc câu thần chú, ánh sáng tím bao lấy Kael. Khi ánh sáng tan đi, cơ thể anh đã sạch sẽ, vết thương lành lặn, nhưng dấu cắn vẫn còn, như nhắc nhở những lần làm tình đầy dâm đãng của anh và Vorythax ở trên đảo. Vorythax vung tay, ánh sáng tím lóe lên lần nữa, biến ra một bộ giáp mỏng nhẹ, ôm sát cơ ngực và bụng sáu múi, che kín hạ bộ của anh. Kael trố mắt, há mồm:
-“Sao ngươi không biến ra quần áo cho ta sớm hơn?” Vorythax cười nhếch mép:
-“Ta thích nhìn bộ dạng nhếch nhác kia của ngươi hơn, hiệp sĩ.”
Kael tức đến đỏ mặt, nhưng không cãi nổi.
Vorythax hóa thành hắc long khổng lồ, vảy đen lấp lánh, đôi cánh che trời. Hắn cúi xuống, để Kael trèo lên lưng, rồi vút bay lên cao, tiếng gió gào thét theo tố độ bay của hắc long. Khi họ xuất hiện trên bầu trời vương quốc Eldoria, dân làng và lính canh hoảng loạn:
-“Trời ơi, rồng kìa, chạy mau!”
Nhưng một người tinh mắt hét lên:
-“Nhìn kìa, là Kael! Kael cưỡi rồng!”
Kael, ngồi trên lưng Vorythax, giáp mỏng lấp lánh, thanh kiếm và Băng Nha tỏa khí lạnh, trông cực kì oai nghiêm. Vorythax hạ cánh bên ngoài cổng thành, Kael bước xuống, dân chúng há hốc nhìn “long kị sĩ” mới của vương quốc. Anh nộp bản đồ cho công hội, nhận 100.000 đồng vàng, và một câu chuyện huyền thoại được lan truyền: Kael, từ hiệp sĩ danh dự, trở thành long kị sĩ oai nghiêm, cưỡi hắc long chinh phục hoang đảo. Nhưng khi đứng giữa tiếng tung hô, Kael rùng mình, lòng dằn vặt. Họ đâu biết cái giá anh phải trả: bị Vorythax trêu đùa, bị con cặc khủng 30cm đụ đến ngất, khóc lóc van xin, cơ thể run rẩy không thể bước nổi. Anh vô thức đưa tay xoa cặp mông của mình, vẫn nhói lên vì ký ức kinh hoàng mà sung sướng ấy, rồi hoàn hồn, tự nhủ:
-“Mình là hiệp sĩ, không được để dục vọng chi phối như vậy!” Vorythax, trong hình dạng con người vẫn dữ vẻ đẹp hút hồn với thân hình cao lớn cơ thể như tượng tạc đôi mắt rubi đỏ hồng đặc chưng, gương mặt điển trai, khác rằng cặp sừng, đôi cánh và cái đuôi rồng đã biết mất, để lại một nhân hình vô cùng quyến rũ, đứng sau, cười khẩy:
-“Hài lòng chưa, long kị sĩ?”
Kael lườn hắn, không đáp, bước đi, lòng quyết tâm tìm nhiệm vụ mới để chứng minh bản thân, không phụ thuộc vào hắn một lần nào nữa.