Cuộc Phiêu Lưu Của Chàng Hiệp Sĩ Đẹp Trai - Chương 13.
Sau khi Lyle rời đi để bắt đầu hành trình hiệp sĩ riêng, cuộc sống của Kael tiếp tục với những nhiệm vụ mới, nhưng trong lòng hắn có chút trống vắng. Lyle, giờ đã là hiệp sĩ thực thụ, để lại cho Kael niềm tự hào xen lẫn ký ức có chút ngại ngùng. Kael tự nhủ. Hôm nay, công hội giao cho Kael một nhiệm vụ đầy thách thức: thám hiểm tàn tích của vương quốc Thryme cổ đại, bị phá hủy bởi một con hắc long hung dữ từ hàng thế kỷ trước. Tương truyền, kho báu vô giá của Thryme vẫn ẩn đâu đó trong tàn tích, nhưng chưa hiệp sĩ nào trở về sau khi khám phá.
Kael đến tàn tích Thryme, một vùng đất hoang vu với những cột đá vỡ vụn và tường thành phủ rêu. Hắn thận trọng thăm dò từng góc, từ những khu vực đã được các hiệp sĩ khác khám phá đến những khe hở nhỏ nhất, không bỏ sót manh mối nào. Băng Nha, tinh linh băng nhỏ bé, lơ lửng bên vai, tỏa ánh sáng lạnh lẽo, hỗ trợ hắn soi đường. Bất ngờ, Kael đạp phải một phiến đá ẩn, kích hoạt cơ quan bí mật. Mặt đất rung chuyển, hắn rơi xuống một lối đi ngầm tối tăm, chỉ có ánh sáng heo hắt từ ngọn đèn dầu trên tay. Hành lang dài, lạnh lẽo, với những bức tường khắc ký tự cổ, dẫn hắn đến một cảnh tượng không ngờ: một cung điện ngầm tráng lệ, gần như nguyên vẹn qua bao năm tháng, với cột đá cẩm thạch, tượng vàng, và ánh sáng mờ ảo từ những viên ngọc phát quang trên trần. Kael phấn khích:
-“Đây, chẳng lẽ là kho báu của Thryme! Mình phải khám phá hết!”
Bước vào cung điện, cánh cửa đá sau lưng đóng sập, khóa chặt. Trên tường sảnh chính, Kael tìm thấy dòng chữ cổ:
-“Lên đỉnh cung điện, kho báu Thryme chờ người xứng đáng. Sáu tầng, năm thử thách.”
Hắn nắm chặt kiếm, Băng Nha bám vào lưỡi kiếm, sẵn sàng:
-“Được thôi, thử thách nào cũng vượt”
Tại sảnh tầng 1, một bầy dơi đen những sinh vật bóng, mắt đỏ rực – lao ra từ trần, kêu chít chít, nhắm vào Kael để hút máu. Hắn vung kiếm, Băng Nha tỏa khí lạnh, đóng băng đôi cánh một con dơi, làm nó rơi xuống. Kael chém ngang, kiếm quang băng giá xẻ đôi ba con, máu đen bắn tung tóe. Bầy dơi vây quanh, móng vuốt cào vào giáp da, nhưng Kael xoay người, tung chiêu Băng Phong Trảm, kiếm quang quét sạch, đóng băng cả đám dơi, rồi đâm kết liễu chúng.
-“Coi bộ dễ thôi,”
Kael thở phào, bước lên tầng 2, mồ hôi lấm tấm trên cơ ngực.
Tầng 2 là một đấu trường đá, nơi hai thạch nhân cao 2m, cơ thể làm từ đá granite cứng rắn, mắt phát sáng đỏ, cầm búa đá lao tới. Kael lăn người tránh một cú đập, sàn rung chuyển, mảnh đá văng khắp nơi.
-“Cứng cáp đấy!”
Hắn hét lên, gọi Băng Nha bọc lưỡi kiếm thành băng sắc lẹm, đâm vào khớp chân một thạch nhân, làm nó loạng choạng. Thạch nhân thứ hai giáng búa, Kael nhảy lên, đâm kiếm vào ngực nó, đá vỡ vụn. Con thứ nhất lao tới, nhưng Kael tung chiêu Băng Trảm, đóng băng tay nó, rồi chém nát đầu. Cả hai thạch nhân sụp xuống thành đống đá vụn. Kael lau mồ hôi:
-“Không mất nhiều thời gian, tốt!”
Hắn bước lên tầng 3.
Tầng 3 là một hồ dung nham nóng bỏng, hơi nóng làm không khí mờ mịt. Những phiến đá nổi lơ lửng trên dung nham là lối đi duy nhất. Kael, nhờ Băng Nha, tạo một lớp băng mỏng bảo vệ chân, bước đi cẩn thận. Dung nham sôi sùng sục, bắn lên, nhưng Băng Nha tỏa khí lạnh, hóa hơi nước thành sương, giúp Kael vượt qua nhanh chóng.
-“Cảm ơn, Băng Nha,”
hắn thì thầm, bước lên tầng 4, lòng phấn khởi.
Tầng 4 là một thư viện cổ, đầy sách bụi bặm và bức tường khắc ký tự Thryme. Một cánh cổng đá chặn đường lên tầng 5, với dòng chữ:
-“Giải mã bí ẩn, cửa sẽ mở.”
Kael đọc từng ghi chú trên tường, lật sách cổ, vận dụng kiến thức từ các nhiệm vụ trước. Hắn tìm ra câu đố liên quan đến các vị vua Thryme, sắp xếp các viên ngọc trên bàn đá theo thứ tự triều đại. Sau nhiều giờ căng óc, cánh cổng rung chuyển, mở ra. Kael mỉm cười:
-“Được rồi, tầng 5 đây!”
Tầng 5 là một đấu trường rộng lớn, nơi một khôi lỗi hiệp sĩ cao lớn, giáp sắt sáng loáng, cầm trường kiếm và khiên, đứng sừng sững. Mắt nó phát sáng xanh, chuyển động linh hoạt như người thật. Kael nắm chặt kiếm, Băng Nha bám vào lưỡi kiếm, tỏa khí lạnh. Khôi lỗi lao tới, kiếm chém nhanh như gió, Kael lăn người tránh, nhưng lưỡi kiếm sượt qua vai, xé giáp, máu rỉ ra.
-“Tên này mạnh đấy!”
Kael hét, tung chiêu Băng Phong Trảm, kiếm quang đóng băng chân khôi lỗi, nhưng nó phá băng, đâm ngược lại, làm Kael trúng thêm vết thương ở đùi. Hắn nghiến răng, nhảy lên, đâm kiếm vào khe hở giáp ở cổ khôi lỗi, Băng Nha tăng sức mạnh, làm nó loạng choạng. Khôi lỗi giơ khiên đập, Kael lăn tránh, rồi tung cú chém cuối, cắt đôi đầu khôi lỗi, tia lửa bắn ra, nó sụp xuống. Kael thở hổn hển, cơ thể chi chít vết thương, máu thấm áo. Hắn lấy lọ thuốc hồi phục từ túi, uống cạn, cảm giác sức mạnh trở lại, vết thương lành dần.
-“Gần đến rồi,”
Kael lẩm bẩm, bước lên tầng
Tại sảnh tầng 6, Kael mở cánh cửa đá, mắt trợn tròn, cơ thể cứng đơ. Trước mặt hắn là một con hắc long khổng lồ – Vorythax – thân dài hàng chục mét, vảy đen lấp lánh như obsidian, mắt đỏ rực như ngọn lửa, sừng cong sắc nhọn, và móng vuốt dài như kiếm. Đuôi nó cuộn quanh đống vàng, bạc, và châu báu lấp lánh, hơi thở phì ra khói đen, làm không khí nặng nề. Vorythax hé mắt, uy áp đáng sợ tỏa ra, khiến Kael run rẩy, ngã quỵ, kiếm rơi xuống đất.
-“Con người to gan, dám quấy rầy giấc ngủ của Vorythax!” Giọng rồng trầm như sấm, vang vọng cung điện.
-“Ngươi sẽ trả giá!”
Kael nuốt nước bọt, lòng hoảng loạn:
-“Mình không phải đối thủ của nó… phải làm sao đây?”
Vorythax nhấc móng vuốt, một sợi dây xích ma thuật dài rơi xuống từ trần, khóa chặt hai tay Kael, nhấc hắn treo lơ lửng giữa không trung. Hắn giãy giụa, nhưng xích chắc như thép. Vorythax tiến lại gần, mũi to lớn ngửi khắp người Kael, hơi thở nóng rực:
-“Mùi thật khó ngửi.”
Nó lẩm bẩm một câu thần chú, ánh sáng lóe lên, quần áo và giáp của Kael tan biến, cơ thể trần truồng, sạch sẽ như vừa tắm. Cơ ngực căng phồng, núm vú hồng nhạt, cơ bụng sáu múi lấp lánh mồ hôi, con cu 17cm xìu xuống, lấp ló trong lông đen rậm, trứng dái căng tròn đung đưa. Vorythax ngửi lại, mắt lấp lánh:
-“Giờ thì thơm hơn rồi.”
Nó thè lưỡi, dài và nhám, liếm dọc cơ ngực Kael, cọ qua núm vú, làm hắn rùng mình, đỏ mặt:
-“Này, làm gì thế, con rồng biến thái chết tiệt!”
Vorythax mặc kệ, móng vuốt sắc nhọn lướt dọc cơ thể Kael, dừng lại ở con cu, gẩy nhẹ, làm nó rung lên, rồi dùng lưỡi liếm quanh đầu khấc, cọ dọc thân cu. Kael cong người, rên rỉ: -“Trời…a~ sướng…”
Con cu cương cứng, rỉ dịch nhầy, hắn bắn tinh, dịch trắng phun lên vảy rồng, chảy xuống đống vàng. Hắn thở hổn hển