Cung đàn tình yêu - Chương 4
Nửa năm trôi qua bình yên, à dĩ nhiên tên Phong mỗi ngày vẫn gây phiền phức cho tôi. Nhưng nói chung tôi đã quen dần nên không còn thấy khó chịu nữa. Ấy, tôi chỉ nói là ‘quen dần’ chứ tôi không có nói là có cảm tình với hắn đâu nha. Chẳng qua nếu mỗi ngày cứ la hét ầm ĩ mãi, thì tôi sẽ sớm gặp diêm vương đại ca để báo danh mất thôi, vì bệnh tăng huyết áp. Mà sao tôi phải giải thích dài dòng vậy chứ, không lẽ tôi có tật giật mình, không lẽ tôi đối với hắn…Không thể nào, dù con heo có biết nói tiếng người thì chuyện tôi và hắn là không thể. Tôi thà yêu một con gấu còn hơn là thích hắn. Ừ, đúng vậy, tôi và hắn không bao giờ có chuyện kia được.
-Làm gì ngồi cười một mình vậy, tiểu Thiên. Mới trúng số à ?
-Không, chỉ đang nghĩ chút chuyện !
-Á à, bắt quả tang nhá. Mày đang tương tư chàng !
-Ai là chàng của tao ?
-Còn ai ngoài ông xã mày, anh Phong !
-Thôi nha nhỏ kia, đã nửa năm rồi mày còn chưa chịu tha cho tao !
-Chừng nào chưa có thiệp hồng của mày và anh Phong, thì tao còn tiếp tục nói và phá !
-Hình như tên mày được đặt lộn rồi, mày về bỏ chữ Tường Vy thay chữ đĩa cho chính xác hơn đi !
-Nếu tao là đĩa thì mày là rùa, đồ nhát gan rụt đầu rụt cổ như rùa !
-Tao có nói tao không phải con rùa đâu !
-Mày…!!!
-Ê tiểu Thiên, Tường Vy, hai người nhìn kìa !!
Hai đứa tôi nhìn theo hướng Thọ chỉ thì thấy Phong đang đi tới, bên cạnh là một cậu trai cực xinh. Cậu ta ôm tay hắn vừa đi vừa nói cười vui vẻ như không cần biết đến xung quanh đang nhìn họ, tự nhiên trong lòng tôi dâng lên một cảm giác khó chịu không rõ nguyên nhân. Nhỏ Tường Vy trầm trồ khen.
-Chậc chậc, người đâu mà xinh quá đúng chuẩn uke !
-Dáng người bé nhỏ, đôi mắt to lung linh, cái miệng nho nhỏ xinh, cái eo…
-Tao thấy chẳng đẹp gì hết. Nó còn lùn hơn tao, nhìn y như cây nấm. Mắt gì mà như ốc bưu, miệng thì nhỏ xíu như chim. Còn tóc nữa, người ta nói mấy người tóc bù xù thường vụng về bê bối lắm. Tóm lại nó chẳng có gì hay hết !
-Mày nãy giờ đang tự chửi mày hả ?
-Mày soi gương xem tóc mày thẳng thớm hơn cậu ta bao nhiêu mà bày đặt chê !
-Tóc tao dài hơn nó nên…ít bù xù hơn nó nhiều !
Nhỏ Tường Vy và thằng Thọ nhìn tôi rồi xì xầm to nhỏ với nhau, xong quay sang tôi cười rất chi là gian tà. Sao tôi tự nhiên thấy chột dạ quá, nhỏ Tường Vy ôm chầm lấy tôi thì thầm vào tai.
-Mày đang ghen hả !
-What !?
Nhỏ nói cái quái gì vậy, tôi đỏ mặt đẩy nhỏ ra thụt lùi ba bước. Hình như dây thần kinh ngôn ngữ của tôi bị chập mạch cúp điện rồi, tôi giải thích với hai đứa nó mà chẳng biết mình đang nói tiếng Campuchia hay Lào nữa.
-Hắn…tao…không đối tuyệt hết gì có.(tao và hắn tuyệt đối không có gì hết). Tao i iu à hắn ? Ê zờ !(tao mà đi iu hắn ? never)
Mặc cho tôi giải thích tụi nó đâu thèm nghe, hai đứa nó đang lon ton chạy tới chỗ hắn. Tôi cũng chầm chậm theo sau. Nhỏ Tường Vy lại bắt đầu khơi mào trước, chắc kiếp trước nó là bà tám đây mà, còn thằng Thọ chắc là ông tám quá.
-Em biết rồi nhé, anh Phong có mới nới cũ !
-Anh đâu có ai ?
-Thế người đang nắm tay anh là ai vậy ? Theo như thống kê thì có 80% người nắm tay nhau là người yêu, chuyện này anh giải thích thế nào ạ ?
-Anh…à…ờ…
Nhỏ Tường Vy và thằng Thọ mà cùng công kích thì đừng mong giữ được bí mật gì. Tôi chợt mủi lòng định bay đến giúp hắn, nhưng nhìn qua thấy thằng kia còn nắm chặt tay hắn chưa buông. Tự nhiên tôi thấy người nóng nóng và có chút nổi giận, nên tôi không thèm tới giúp hắn nữa.
-Hai em đừng có nghĩ bậy, thật ra đây là…Á á !!!
-Anh bị sao vậy !?
-Chắc là anh ấy bị kiến cắn đó mà, không sao đâu. Mình tên là Duy Linh, có gì mong các bạn chỉ bảo cho !
-Không dám mình tên Tường Vy, đứng kế bên là Thọ. Còn con khỉ đứng đằng sau tên tiểu Thiên !
-Tao không phải khỉ !!!
-Chúng ta vào nhà ăn rồi nói chuyện tiếp, đứng đây một hồi là bị kiến cắn như anh Phong đấy !
-Đồng ý !
Thằng kia, à không Duy Linh kéo tay hắn tới nhà ăn. Nhìn thấy cảnh đó không biết sao, khí nóng từ đầu tôi bốc ra như trong mấy phim chưởng của Hồng Kông. Tường Vy và thằng Thọ lại xì xào sau lưng tôi, tôi quay lại nhìn thì tụi nó ngó lơ chỗ khác. Gì kỳ vậy chứ, tôi có cảm giác như bị cho ra rìa, tôi tức quá gào lên.
-Trời ơi, tức quá đi !!!
Rồi tôi nhanh chóng chuồn lẹ vào nhà ăn, vì mọi người xung quanh đang dòm tôi như sinh vật lạ.
Sân trường thơ mộng có một người sắp bước vào mộng mơ, nhưng còn ngu ngơ không hay lòng mình đang mơ mộng.
Hôm nay là một ngày bất thường
================================================== ===================