Con Rể Của Ba - Chương 25
Chương 25: Thứ 2 Hôm Sau (An)
Bước chân An rời khỏi phòng thể dục, nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. Thay vì hướng ra cổng trường như thường lệ, cậu lại rẽ vào một lối đi nhỏ, khuất sau dãy phòng học. Lối đi này dẫn về phía sau của trường, một nơi mà ít học sinh nào lui tới. Nó chạy dọc theo khu vực để xe chật chội, những chiếc xe máy xếp san sát nhau, rồi len qua khe hẹp giữa những bồn chứa nước khổng lồ bằng bê tông, nguồn cung cấp nước sinh hoạt cho toàn trường. Khu vực này tạo thành một khoảng trống vắng vẻ hiếm hoi, bị che khuất bởi những khối bê tông to lớn và những dãy xe dày đặc, cách biệt hoàn toàn với không khí rộn ràng, ồn ào của giờ ra chơi đang diễn ra trên sân trường.
An bước đi thận trọng, từng bước một, theo đúng chỉ dẫn mà cậu đã nhận được. Cậu men theo dãy xe, cơ thể hơi khép nép, cho đến khi tiến gần đến những bồn nước lớn. Và rồi, trước khi mắt cậu có thể nhìn thấy gì, tai cậu đã bắt được những âm thanh. Đó không phải là tiếng nói chuyện bình thường. Đó là những tiếng rên rỉ, thở gấp, đầy vẻ dâm đãng và kích động. Chúng vang lên từ phía bên kia của những bồn chứa nước, nơi khoảng trống kín đáo nhất. An dừng bước, tim đập thình thịch. Cậu nhận ra một trong những giọng nói đó – giọng trầm khàn, đặc trưng của bác Phước, người bạn thân của ba cậu. Và giọng còn lại, non nớt hơn, đầy vẻ phục tùng và mê đắm, là của một ai đó rất trẻ.
“Bú cặc cho thầy sướng đi… yeahhh…” Giọng Phước rên rỉ, đứt quãng, đầy vẻ dâm đãng và thô tục vang lên từ khoảng trống kín đáo sau những bồn nước. “Ngoan lắm… mút mạnh vào con chó đực của thầy đi.”
Trước mặt Phước, một cậu học sinh thân hình vạm vỡ, cao lớn với kiểu đầu húi cua gọn gàng, đang quỳ gối trên nền đất lạnh. Cậu ta trần truồng, da ngăm đen lấp lánh dưới ánh nắng yếu ớt lọt qua khe hở. Thân hình nam tính, cơ bắp cuồn cuộn của cậu tương phản hoàn toàn với tư thế quỳ phục dưới chân người đàn ông trung niên. Hai bàn tay cậu ôm lấy mông Phước, miệng thì há rộng, đón lấy cây hàng đã căng cứng của thầy giáo. Tiếng thở hổn hển, tiếng mút, liếm ướt át vang lên liên tục. Cây hàng của Phước ra vào trong khoang miệng cậu học sinh một cách thô bạo, mạnh mẽ.
Còn bản thân Phước, người thầy dạy Toán mẫu mực với bộ quần tây áo sơ mi chỉn chu, giờ đây đã cởi bỏ hết lớp vỏ bọc đó. Quần tây và dây nịch của ông đã được tháo xuống, vắt vội trên một bồn nước gần đó. Ông đứng đó, ở truồng, thân hình trung niên không còn săn chắc nhưng vẫn toát lên vẻ mạnh mẽ, phong trần. Ông vừa rên sướng, vừa dùng tay đẩy đầu cậu học sinh, điều khiển nhịp độ mà cậu ta phục vụ mình. “Sướng quá… cái miệng nhỏ của mày khéo lắm… nuốt hết đi con đĩ.” Mỗi lời nói của ông đều thô thiển, trái ngược hoàn toàn với hình ảnh một nhà giáo đứng đắn mà mọi người vẫn thấy trên bục giảng. Khung cảnh ấy diễn ra ngay trong khuôn viên trường học, giữa thanh thiên bạch nhật, nhưng được che giấu bởi những bồn nước khổng lồ và sự ồn ào từ xa.
Bước chân An khẽ run rẩy khi cậu tiến sâu hơn vào khoảng trống kín đáo. Cảnh tượng trần trụi và dâm đãng hiện ra trước mắt khiến cậu choáng váng. Phước, người thầy dạy Toán mà cậu vẫn kính trọng, giờ đang đứng ở truồng, cây hàng của ông ta thọc sâu trong miệng một cậu học sinh. Ánh mắt Phước đảo qua, bắt gặp An đang đứng im, mặt tái nhợt. Thay vì giật mình hay xấu hổ, một nụ cười đắc ý, đầy thống trị nở trên môi ông ta. Ông ngoắc tay, ra hiệu cho An tiến lại gần.
“Nghĩa,” giọng Phước vừa thở gấp vừa đầy quyền uy, “Chào anh An đi con. Anh An đến giúp con phục vụ cặc thầy đó.”
Nghĩa, cậu học sinh đầu húi cua, đang say sưa bú mút, bị kéo ra khỏi trạng thái phê sướng. Cậu ta ngẩng đầu lên, nhả cây hàng ướt nhẹp của Phước ra khỏi miệng. Một dòng nước dãi đặc quánh, lẫn cả tinh dịch, chảy thành vệt dài từ mép cậu xuống cằm, rồi nhỏ giọt xuống nền đất tạo thành một vũng nhỏ. Mắt Nghĩa đỏ ngầu, nước mắt lẫn nước dãi dàn dụa trên khuôn mặt nam tính nhưng giờ đầy vẻ nhu mì và phục tùng. Cậu nhìn An, giọng nghẹn ngào đầy mệt mỏi: “Ch… chào anh An.”
Trong lòng An, một cơn sóng cảm xúc hỗn độn ập đến. Sự sợ hãi là điều hiển nhiên, nhưng hơn cả, là một nỗi day dứt, cảm giác có lỗi khủng khiếp. Chỉ vài phút trước, cậu vừa rời khỏi phòng làm việc của Nam, người bạn trai mà cậu yêu thương. Và giờ đây, ngay trong khuôn viên trường học này, cậu buộc phải trình diện và chuẩn bị phục vụ một đồng nghiệp của Nam, trong một cảnh tượng dơ bẩn và dâm đảng đến kinh người. Cảm giác như cậu đang phản bội Nam ngay sau lưng anh, dù hoàn toàn bị ép buộc.
Ánh mắt của An và Nghĩa chạm nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó. Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau, một cuộc chào hỏi kỳ lạ và đầy đau khổ trong hoàn cảnh không thể tồi tệ hơn. Cả hai đều là nạn nhân trong màn kịch dâm loạn này. Dưới ánh mắt đe dọa và đầy thách thức của Phước, An không còn sự lựa chọn nào khác. Từng động tác một, chậm rãi, đầy vẻ miễn cưỡng và xấu hổ, cậu từ từ quỳ xuống nền đất lạnh lẽo, bên cạnh Nghĩa. Thân hình mập mạp, da trắng sữa của An tương phản với thân hình vạm vỡ, rám nắng của Nghĩa, nhưng cả hai đều đang trong tư thế quỳ phục. Trong khi đó, Phước vẫn đứng đó, cây hàng của hắn vẫn cương cứng, đung đưa đầy khiêu khích trước mặt hai chàng trai, chờ đợi để được tiếp tục phục vụ.
Phước không chần chừ, một tay nắm chặt lấy gáy An, đẩy cậu về phía trước. Cây hàng ướt nhẹp, vừa mới rút ra từ miệng Nghĩa, đã thọc thẳng vào miệng An. “Ngoan,” giọng Phước thở hổn hển, đầy vẻ dâm đãng, “Con thèm cặc bác lắm rồi phải không, An?” Áp lực khiến An há miệng, và cậu cảm nhận ngay lập tức hương vị lạ lẫm, hỗn tạp trên da thịt người đàn ông. Đó là mùi cơ thể đặc trưng của Phước, hăng hắc và nồng nàn, hòa lẫn với vị mặn mặn của tinh dịch mới thoáng và vị nước dãi đặc quánh, tanh tanh của Nghĩa vẫn còn dính đầy trên đó. Cảm giác ấy vừa kinh tởm, lại vừa kích thích một cách kỳ lạ. An vừa cố gắng ngậm lấy cây hàng to lớn, vừa đưa mắt nhìn sang Nghĩa đang quỳ ngay bên cạnh.
Nghĩa lúc này cũng đang mê đắm nhìn cảnh tượng. Mắt cậu đảo theo từng chuyển động của Phước, khuôn mặt vẫn còn ướt đẫm nước mắt và nước dãi. Miệng cậu há rộng, chiếc lưỡi thè dài ra, phập phồng thở một cách vô thức, giống hệt một con chó đang trung thành chờ đợi phần thưởng từ chủ nhân. Sự thèm khát và phục tùng hiện rõ trong từng đường nét trên khuôn mặt nam tính của cậu.
Chưa được mấy nhịp, Phước bỗng rút cây hàng ra khỏi miệng An, khiến cậu bất ngờ ho khan. Ông ta quay sang Nghĩa, lại ấn mạnh vào miệng cậu học sinh đang háo hức chờ đợi kia. “Yeahhh… con chó đực của thầy… liếm sạch đi!” Phước rên lên, tay vẫn nắm chặt đầu Nghĩa, điều khiển cậu ta bú mút một cách thô bạo. Tiếng mút, tiếng thở gấp, tiếng nước bọt lại vang lên.
An ngồi đó, thở dốc, cơ thể run rẩy. Sự kích thích từ hành động vừa rồi, cộng với việc chứng kiến cảnh Nghĩa say sưa phục vụ, đã khiến cậu mất đi sự kiểm soát. Một cách vô thức, ánh mắt cậu không rời khỏi cây hàng của Phước đang hối hả ra vào miệng Nghĩa. Miệng cậu cũng há nhẹ, chiếc lưỡi thè ra, thở một cách nặng nề, đầy thèm muốn, chờ đợi đến lượt mình được tiếp tục phục vụ, y hệt như Nghĩa. Hành động đó, sự biến chuyển từ chỗ miễn cưỡng sang thèm khát, làm Phước vô cùng hài lòng. Một nụ cười đắc thắng, đầy tàn bạo nở trên môi ông ta.
“Ha ha… hai con đĩ! Xem kìa, cả hai đều thèm cặc của thầy rồi!” Phước vừa nói vừa rên, “Nào, thay phiên nhau đi! Cho thầy xem các con tranh giành nó như thế nào!” Ông ta liên tục chuyển đổi giữa An và Nghĩa, khi thì đẩy sâu vào họng người này, lúc lại nhét vào miệng người kia. Mỗi lần chuyển đổi, những sợi nước dãi dính đầy tinh dịch kéo dài từ cây hàng của ông ta sang miệng của người vừa được phục vụ. Cả An lẫn Nghĩa, trong cơn say dục tính bị ép buộc, dần mất đi ý chí. Họ tranh nhau liếm láp, mút mạnh mỗi khi cây hàng được đưa đến gần, những tiếng rên rỉ của họ trở nên đầy vẻ cầu xin và phục tùng. “Làm ơn… cho con… cho con bú nữa đi…” Nghĩa rên rỉ. “Thầy… thầy cho con… ahhhh…” An cũng không kìm được mà thốt lên. Phước chỉ cười to, hả hê, tận hưởng cảnh tượng hai chàng trai trẻ quỳ dưới chân mình, hoàn toàn bị khuất phục bởi dục vọng và quyền lực của ông ta. Không gian sau những bồn nước chìm đắm trong bản giao hưởng của những tiếng rên, tiếng thở, tiếng mút và những lời nói thô tục, dâm đãng không ngừng tuôn ra từ miệng Phước.
Bầu không khí sau những bồn nước càng lúc càng trở nên ngột ngạt và đậm đặc mùi dục vọng. Những lời nói thô tục, dâm đãng liên tục tuôn ra từ miệng Phước, như một thứ âm nhạc kích thích làm tê liệt ý chí của hai chàng trai trẻ. “Yeah… hai con chó đực của thầy… liếm sạch đi… mút cho thật sâu vào… cặc thầy ngon không?” Giọng nói của ông ta vừa thô bạo vừa đầy vẻ mê đắm. An và Nghĩa, dưới sự điều khiển và kích thích không ngừng, đã dần đánh mất đi sự tỉnh táo ban đầu. Ánh mắt của họ trở nên đờ đẫn, mất tập trung, chỉ còn biết dán chặt vào cây hàng đang căng cứng của Phước. Nước dãi chảy dài từ khóe miệng cả hai, không ngừng nghỉ, hòa lẫn với mồ hôi và những giọt tinh dịch lấm tấm, tạo thành một cảnh tượng vô cùng suy đồi.
Họ phục tùng một cách tuyệt đối. Mỗi khi Phước đưa cây hàng về phía ai, người đó lập tức há miệng to, đón lấy một cách tham lam, dùng hết kỹ năng non nớt của mình để mút, liếm, và nuốt. Những tiếng rên rỉ của họ giờ đây chỉ còn là những âm thanh vô thức, nghẹn ngào và đầy khoái lạc. “Ưmmm… haaaa… thầy ơi…” Nghĩa rên lên, mắt nhắm nghiền, toàn thân run rẩy mỗi khi đầu lưỡi cậu chạm vào những điểm nhạy cảm. An cũng không khá hơn, cậu quên bẵng đi mọi thứ xung quanh, kể cả người bạn trai của mình, chỉ còn biết lao vào phục vụ cây hàng đó với một sự thèm khát khó hiểu. “Làm ơn… cho con… cho con nữa đi…” Giọng An yếu ớt, đầy vẻ cầu xin.
Sự phục tùng hoàn toàn này khiến Phước vô cùng hưng phấn. Ông ta cười to, một tiếng cười đầy quyền lực và tàn bạo. “Đúng rồi! Các con chỉ là những con chó! Chó của thầy! Hãy tỏ ra cho thầy thấy các con xứng đáng được thầy cho xuất tinh!” Ông ta vừa nói vừa tăng tốc những cú đẩy hông, luân phiên giữa hai cái miệng đang mở rộng. Tiếng thở gấp, tiếng mút ướt át, tiếng nước bọt trao đổi, và những tiếng rên không ngừng tạo thành một bản giao hưởng dâm đãng, điên loạn.
Phía dưới sân trường, chỉ cách đó một bức tường bê tông và những dãy xe, là một thế giới hoàn toàn khác. Tiếng cười nói trong trẻo của học sinh, tiếng chạy nhảy, tiếng bóng đá nảy… tất cả những âm thanh của một giờ ra chơi bình thường, hồn nhiên. Không một ai trong số đó có thể ngờ rằng, ngay trong khuôn viên trường học, một cảnh tượng dâm ô, suy đồi đến vậy đang diễn ra. Thầy Phước, người giáo viên mẫu mực, đang huấn luyện hai “con chó” của mình trong một trò chơi tình dục đầy quyền lực.
Cơn kích thích cuối cùng ập đến với Phước. Ông ta gầm lên một tiếng, toàn thân căng cứng. “Ra hết cho thầy, con chó!” Ông ta hét lên, dồn toàn bộ cây hàng của mình sâu vào miệng Nghĩa, tay siết chặt đầu cậu ta. Một loạt những cơn co thắt dữ dội, và những tia tinh dịch nóng bỏng, đặc quánh bắn ra xối xả, thẳng xuống sâu trong cổ họng Nghĩa. Cậu học sinh nuốt ực ực, nhưng lượng tinh quá lớn, trào ra khỏe mép, chảy thành dòng xuống cằm.
An ngước mắt lên nhìn. Trước mắt cậu là hình ảnh người bác thân thiết của mình, vẫn mặc chiếc áo sơ mi chỉn chu, nhưng phần dưới lại trần truồng. Cây hàng của ông ta vẫn còn giật giật, những giọt tinh cuối cùng nhỏ xuống. Và Nghĩa, đang há miệng, mặt mày dính đầy tinh dịch trắng đục. Một cảm giác thèm khát kỳ lạ, pha lẫn sự ghen tị và tự khinh bỉ, dâng lên trong lòng An. Cậu nhìn chằm chằm vào cây hàng vừa mới phóng thích, lòng tràn ngập một ham muốn mơ hồ, tối tăm, rằng giá như mình là người được nhận tất cả.
Phước thở hắt ra một hơi dài, khoan khoái nhìn cây hàng của mình vừa mới xả hết đám tinh trắng đục. Ông ta cười, một tiếng cười đầy hả hê và thỏa mãn, rồi quay sang nhìn An. Cậu ta vẫn đang quỳ đó, mắt đờ đẫn dính chặt vào chỗ hạ thể của Phước, cái lưỡi thè dài, thở hổn hển, y hệt một con chó đang thèm khát chờ chủ thưởng cho miếng ăn.
“Ha ha… con chó ngoan,” Phước khẽ nói, giọng đầy vẻ âu yếm độc ác. Ông ta vỗ nhẹ lên má Nghĩa, lúc này đang ngậm đầy tinh dịch trong miệng. “Ngoan lắm, đừng nuốt. Mang lại chia sẻ cho anh An của con đi.”
Nghĩa, như một cỗ máy vâng lời, gật đầu đầy phấn khích. Cậu ta bò trên nền đất, di chuyển bằng bốn chân về phía An. Thấy Nghĩa tiến đến, An hoàn toàn mất kiểm soát. Cậu không còn là một chàng trai 25 tuổi nữa, mà chỉ còn là một sinh vật bị dục vọng điều khiển. An ngã vật ra sàn, nằm ngửa, hai chân hai tay co quắp lên trời, trong một tư thế đầu hàng và chờ đợi hoàn toàn phản cảm. Cậu rên lên những tiếng nhỏ, đầy thèm muốn.
Nghĩa bò tới, leo lên người An. Cậu ta cúi xuống, áp đôi môi vẫn còn đầy ắp tinh dịch nóng hổi của Phước lên môi An. “Ưmmm…” An rên lên một tiếng, há miệng đón lấy. Nghĩa không hôn, mà đúng hơn là mớm. Cậu ta dùng lưỡi đẩy đám tinh dịch đặc quánh, còn vương vị tanh tanh, từ trong miệng mình sang miệng An. Những giọt trắng đục tràn ra khóe môi cả hai, chảy xuống cổ, xuống ngực. Rồi cả hai bắt đầu một điệu nhảy điên cuồng của những chiếc lưỡi. Chúng cuốn lấy nhau, mút, liếm, trao đổi cho nhau thứ dịch thể dâm đãng ấy. Tiếng nút lưỡi ướt át, những tiếng rên nghẹn ngào, thở gấp vang lên không ngớt.
“Ôi địt… nhìn kìa… hai con chó của ta… chúng nó thèm tinh của ta đến thế cơ à?” Phước vừa nói vừa cười, tay ông ta vuốt ve cây hàng vừa mới được giải tỏa của mình. “Nào, cho ta xem các con tranh nhau đi! Liếm sạch tinh của ta trên mặt nhau đi!”
Nghe thấy mệnh lệnh, An và Nghĩa càng trở nên điên cuồng hơn. Chúng dùng lưỡi liếm khắp mặt nhau, tìm kiếm những giọt tinh còn sót lại. An liếm lên cằm Nghĩa, Nghĩa lại đưa lưỡi qua má An. Chúng hôn nhau một cách thô bạo, dường như muốn nuốt trọn cả khuôn mặt của đối phương chỉ để có thêm chút hương vị của Phước. “Sướng quá… tinh của thầy… ngon quá…” Nghĩa rên rỉ, giọng nói bị bóp méo bởi cái lưỡi của An đang thọc sâu. “Cho em… cho em nữa đi anh…” An thì thào, gần như khóc, cố gắng đưa lưỡi sâu hơn vào miệng Nghĩa để tìm kiếm.
Phước đứng nhìn, khoái cảm lên đến tột đỉnh. Quyền lực và sự thống trị mà ông ta có được trong khoảnh khắc này khiến ông ta phê pha hơn bất cứ thứ gì. Ông ta biết mình đã hoàn toàn khuất phục được chúng, biến chúng thành những con thú chỉ biết nghe lời và thèm khát tinh dịch của mình. Trong khi đó, tiếng cười đùa hồn nhiên của những học sinh khác vẫn vang vọng từ sân trường, như một bản nhạc nền châm biếm cho cảnh tượng dâm ô, thú tính đang diễn ra trong góc khuất tối tăm này.