Con Rể Của Ba - Chương 24
Chương 24:
An xếp đồ ăn nhưng có vẽ Nam đang rất bận để ăn được chút gì. “Anh sao vậy, có bị nóng sốt gì không đó?” An đi đến bên Nam.
Trong tích tắc thấy An có ý định đi sát lại gần, tim Nam như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Anh không chần chừ, chồm người vượt qua mặt bàn về phía An, dùng tốc độ để che giấu mọi thứ đang xảy ra phía dưới. Hai bàn tay to lớn của anh đỡ lấy mặt An, giữ cố định, và miệng anh đã áp chặt lấy đôi môi ngạc nhiên của bạn trai, một nụ hôn sâu, tham lam, cắt ngang mọi ý định di chuyển của An.
Cú chồm người bất ngờ đó khiến chiếc ghế xoay bị đẩy lùi ra sau một khoảng ngắn. Thân hình cao lớn của Nam giờ ở tư thế đứng khom qua bàn, nửa thân trên đè lên mặt bàn để hôn An, trong khi phần thân dưới hoàn toàn trần truồng bị lộ ra. Nhưng ngay lập tức, Đăng – người vẫn đang ẩn nấp dưới gầm bàn – đã chứng tỏ sự khéo léo đáng kinh ngạc của mình. Thấy cơ hội, cậu ta không chút do dự, há miệng đón lấy cây hàng khổng lồ đang lấp ló và đưa nó trở lại vào trong khoang miệp ấm nóng. Kỹ năng bú mút của Đăng thật sự điêu luyện, những cử động của lưỡi và môi cực kỳ trơn tru, uyển chuyển, gần như không phát ra một âm thanh nào có thể bị phát hiện, dù cây hàng của Nam to lớn và căng cứng đến mức nào.
Nam vừa hôn An say đắm, vừa phải đối mặt với cơn khoái cảm đang dâng trào từ phía dưới. Những tiếng rên bị kìm nén thoát ra từ cổ họng anh, lẫn vào trong nụ hôn. Anh giả vờ như đó là những âm thanh của sự xúc động, thì thầm vào môi An bằng một giọng gấp gáp, đứt quãng: “Ôi… ‘vợ’ anh… nay đảm đang quá… anh… ahhhh… anh xin lỗi… ngay anh bận lắm…” Một cú đẩy hông vô thức, đưa cây hàng của anh sâu hơn vào miệng Đăng, khiến anh suýt nữa thì mất kiểm soát. “Em… em ra trước đi… rồi… về nhà… ‘chồng’ bù em sau nhe…” Lời nói của anh vừa như một sự dỗ dành, vừa là lời thúc giục An rời đi ngay lập tức, trước khi mọi thứ vỡ lở.
Nam siết chặt vòng tay, giữ lấy khuôn mặt An, ép nụ hôn trở nên thậm sâu hơn, tham lam hơn, như muốn hút cạn hơi thở và ý chí của người bạn trai. Lưỡi anh quấn lấy lưỡi An, xoáy sâu vào trong, khiến An gần như không kịp thở, đầu óc choáng váng và cơ thể mềm nhũn ra. Trong khi đó, phần hông của Nam, được che khuất bởi tấm chắn của chiếc bàn, lại đang thực hiện một điệu nhảy điên cuồng khác. Từng cú nhấp hông mạnh mẽ, dứt khoát, liên hồi đẩy cây hàng đã căng cứng đến cực điểm của anh sâu thẳm vào cổ họng Đăng. Sự đối lập giữa nụ hôn ngọt ngào, giả tạo bên trên và hành động thô bạo, dâm đãng bên dưới tạo nên một cảnh tượng kích thích đến nghẹt thở.
Sự kích thích tột độ của việc vừa phải diễn trò với An, vừa đắm chìm trong khoái cảm do Đăng mang lại, và nỗi sợ bị phát hiện luôn thường trực, đã đẩy Nam đến giới hạn. Anh không thể kìm nén được nữa. Một cơn co thắt dữ dội xuất phát từ tận sâu trong cơ thể, lan tỏa khắp các cơ bắp. “ƯỪmmm…!” Một tiếng rên nghẹn đằng họng bị anh ép lại, biến thành một âm thanh gằn khàn đục trong cổ họng. Cây hàng của anh giật giật liên hồi, và những tia tinh dịch nóng bỏng, đặc quánh bắn ra xối xả, mạnh mẽ thẳng xuống sâu trong họng Đăng.
Đăng, trong không gian tối om và chật chội, cố gắng hết sức để nuốt trọn. Tiếng “ực, ực” liên tục vang lên, nhưng lượng tinh dịch quá lớn và dồn dập. Chỉ sau vài giây, nó đã trào ra khỏi mép miệng cậu, chảy thành dòng xuống cằm, rồi tiếp tục bắn lên cả mặt, lên ngực. Những giọt trắng đục, nóng hổi dính đầy trên da thịt cậu học trò, tạo nên một cảnh tượng vô cùng dâm đãng.
Suốt quá trình đó, Nam vẫn không rời môi An. Anh tiếp tục hôn cậu, nhưng giờ đây những cử động đã trở nên vụng về, vội vã hơn vì cơ thể anh đang run rẩy trong cơn xuất khoái. Hai lòng bàn chân anh bám chặt xuống nền gạch, thân hình cường tráng đứng ở tư thế tấn vững chãi, phần hông vẫn còn đang giật giật nhẹ, gửi những tia tinh cuối cùng vào không khí hoặc lên mặt Đăng. Anh thì thầm vào môi An, giọng nói hổn hển, đứt quãng, cố gắng ghép những câu chữ có nghĩa: “Anh… anh yêu ‘vợ’ lắm… ‘vợ’ thông cảm cho anh… anh phải… làm gấp quá… nhớ ‘vợ’ quá ‘vợ’ ơi… anh bù cho em nha…” Mỗi từ được thốt ra đều trùng với một cơn co thắt dữ dội của cơ quan sinh dục, như thể chính khoảnh khắc buông thả hoàn toàn đó đang được anh dùng để bày tỏ tình yêu giả tạo. Khuôn mặt anh đỏ bừng, mồ hôi ướt đẫm tóc, và toàn bộ cơ thể như vừa trải qua một trận cuồng phong. Anh ép bản thân phải tiếp tục cái nụ hôn ngọt ngào đó, dùng nó như một tấm bình phong hoàn hảo để che giấu đi sự thật kinh khủng và dâm đãng đang diễn ra ngay bên dưới bàn làm việc.
An ngây ngất quay đi, khuôn mặt đỏ ửng và hơi thở gấp gáp vì nụ hôn sâu mà Nam vừa dành cho cậu. Trong lúc An còn đang chìm đắm trong cảm giác đó, Nam nhanh chóng ngồi phịch xuống ghế, dùng chân đạp mạnh để kéo sát phần thân dưới đang trần truồng vào gầm bàn, che giấu đi hoàn toàn. Nhưng cơ thể anh vẫn chưa thực sự hồi phục sau cơn xuất tinh dữ dội. Cây hàng của anh, dù vừa mới bắn ra một lượng lớn tinh dịch, vẫn còn giật giật nhẹ từng đợt. Những tia tinh cuối cùng, loãng hơn, vẫn tiếp tục phóng ra, bắn lên mặt, lên ngực Đăng và Hải đang co ro trong không gian chật hẹp, khiến chúng càng thêm dính nhớp.
An, vẫn chưa rời đi, quay lại với nụ cười ngượng ngùng trên môi. “Em… em dọn nốt ra vài hộp thức ăn cho anh nhé,” cậu nói, tay tiếp tục sắp xếp những hộp đồ ăn còn lại trên bàn, hoàn toàn không hay biết về thảm kịch đang diễn ra ngay dưới chân mình.
Nhưng lúc này, một cảm giác khác, khẩn cấp và bất ngờ hơn, ập đến với Nam. Một cơn buồn tiểu dữ dội, gần như không thể kìm nén, bắt đầu rần rần trong bàng quang. Có lẽ không khí dâm đãng và sự kích thích tột độ vừa rồi đã tác động mạnh mẽ lên cơ thể anh. Một làn sóng cuồng cuộc khác, nhưng lần này là áp lực của nước tiểu, đang dâng lên trong con cặc vừa mới được giải phóng. “Ôi không…” Nam thầm rên trong đầu, toàn thân căng cứng. Anh phải dùng hết ý chí để siết chặt các cơ, cố gắng đẩy lùi cơn buồn tiểu đang đe dọa bùng phát bất cứ lúc nào. Anh ngồi bất động trên ghế, hai chân khép chặt lại, khuôn mặt anh tái đi một chút vì sự gắng sức. Mồ hôi lạnh thấm trên trán. Anh hy vọng An sẽ nhanh chóng dọn xong và rời đi, trước khi mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát.
Sự căng tức trong bàng quang đã đạt đến đỉnh điểm, vượt quá mọi khả năng chịu đựng. Khi thấy An khẽ quay người sang một bên để sắp xếp lại mấy hộp thức ăn, Nam không còn sự lựa chọn nào khác. Anh cúi vội đầu xuống gầm bàn, giọng khàn đặc, gấp gáp thì thầm vào khoảng tối: “Ngậm vào giúp thầy, nhanh lên… sắp không chịu nổi rồi.”
Đăng vẫn còn đang mải mê nuốt những giọt tinh dịch cuối cùng, thì Hải, với bản năng nhanh nhạy và sự phục tùng tuyệt đối, lập tức lao tới. Cậu ta há miệng, ngậm lấy toàn bộ cây hàng của Nam, vừa mới phóng tinh và giờ đang nóng rực vì một loại áp lực khác. Một âm thanh xè xè khẽ thoát ra, và rồi, Nam hoàn toàn mất kiểm soát.
Một dòng nước ấm, mạnh mẽ và liên tục phóng thẳng vào sâu trong cổ họng Hải. Đôi mắt Hải trợn lên trong khoảnh khắc ngạc nhiên tột độ, nhưng ngay lập tức, ý thức về sự nguy hiểm đã lấn át. Cậu hiểu rõ, nếu bị phát hiện bây giờ, tất cả sẽ chết. Không một giây do dự, Hải gồng mình lên. Cổ họng cậu thắt lại, điều tiết một cách đáng kinh ngạc. Từng dòng, từng dòng nước tiểu ấm nóng được cậu nuốt xuống một cách trơn tru, với âm thanh “ực, ực” đều đặn, không hề bị sặc hay để một giọt nào tràn ra ngoài. Hải thậm chí còn điều hòa hơi thở của mình, hít vào thở ra nhịp nhàng theo từng đợt xả của Nam, như một cỗ máy được lập trình hoàn hảo để phục vụ.
Nam, lúc này, đang trải qua một cảm giác vừa xấu hổ tột độ lại vừa kích thích khó tả. Anh đang đứng đái, hay đúng hơn là để cơ thể mình xả một cách tự nhiên, vào miệng của một cậu học trò, ngay dưới gầm bàn, trong khi người bạn trai chính thức của mình chỉ cách đó vài phân, hoàn toàn không hay biết. Đó là một cảnh tượng trái với mọi đạo lý, mọi chuẩn mực, nhưng chính sự phi đạo đức đó lại khiến cơn khoái cảm của anh càng thêm dữ dội. Anh nhắm nghiền mắt, toàn thân run nhẹ, cảm nhận dòng chảy ấm áp rời khỏi cơ thể mình và được tiếp nhận một cách hoàn hảo.
“Thôi, anh về nhé. Chiều nhớ về sớm em nấu cơm.” Giọng nói ngọt ngào của An vang lên, rồi tiếng bước chân nhẹ nhàng hướng về phía cửa. Cạch. Cánh cửa đóng lại.
Ngay khi âm thanh đó vang lên, cũng là lúc dòng chảy từ Nam chấm dứt. Anh vừa kịp hoàn thành việc xả sạch bàng quang vào đúng khoảnh khắc An rời khỏi phòng. Một không gian im lặng, nặng nề và ngột ngạt bao trùm lấy ba con người, với những dấu vết của hai lần buông thả không kiểm soát.
Nam ngả người ra sau, toàn bộ sức lực như rút cạn, khiến chiếc ghế xoay bị đẩy lùi ra xa khỏi bàn một khoảng khá dài. Hành động này giải phóng không gian cho Hải và Đăng, cả hai cùng ngồi bật dậy từ dưới gầm bàn, những khuôn mặt non trẻ giờ đây dính đầy những vệt tinh dịch trắng đục, loang lổ. Cả ba người thở hổn hển, hơi thở gấp gáp và nặng nề vì sự căng thẳng và lo sợ vừa trải qua, trộn lẫn với sự hưng phấn khó tả.
“F…!” Một tiếng chửi thề nhẹ, đầy giải tỏa thoát ra từ miệng Nam. “Cảm ơn hai đứa… arhhhh… sướng quá… suýt nữa thì….” Câu nói đứt quãng, nhưng không cần phải nói hết, cả Hải và Đăng đều hiểu. Không khí giữa ba người lúc này là một sự hỗn độn của sự hồi hộp tột độ và khoái cảm cực điểm vừa được giải phóng.
Những tiếng thở dốc vẫn còn, những tiếng rên nhẹ, đầy mệt mỏi nhưng thỏa mãn vang lên. Hải, với hơi thở còn nồng đậm mùi nước tiểu vừa được nuốt, đã chồm về phía Đăng. Cậu ta hôn Đăng một cách tham lam, điên cuồng, như để chia sẻ và lan tỏa tất cả những cảm xúc đang cuộn sóng trong lòng. Mùi khai đặc trưng từ miệng Hải hòa lẫn với mùi tinh dịch trên mặt Đăng, tạo thành một thứ hương vị kỳ lạ, dâm đãng và nguyên thủy.
Nam ngồi đó, mắt đảo qua cảnh tượng trước mặt, một nụ cười mệt mỏi nhưng đầy khoái trá nở trên môi. Anh với tay ra, không chọn lựa, kéo đầu Hải lại, rồi đến Đăng, luân phiên hôn lên môi hai cậu học trò. Những nụ hôn của anh lúc này không còn sự thống trị hay điều khiển, mà mang đầy sự biết ơn và chia sẻ khoái lạc. Chúng là những nụ hôn ướt át, đầy mùi vị của tinh dịch, mồ hôi và cả nước tiểu – những dấu ấn của sự buông thả hoàn toàn vừa diễn ra. Tiếng mút, liếm, tiếng trao đổi nước bọt và những tiếng rên rỉ nhỏ vang lên trong căn phòng im lặng, khép lại một buổi sáng đầy biến động và nguy hiểm, nhưng cũng vô cùng thỏa mãn.
Nam thở ra một hơi dài, vỗ nhẹ lên lưng hai cậu học trò. “Cảm ơn hai đứa. Mau tha đồ đi.” Giọng nói của Nam lúc này đã bình tĩnh trở lại, pha chút mệt mỏi. Anh đứng dậy, kéo vội chiếc quần thể dục lên, che đi thân dưới vừa trải qua những giây phút điên rồ. Anh bước đến tủ đồ giáo viên, mở ra và lấy hai bộ đồng phục thể dục mới tinh, còn nguyên trong bao, ném cho Hải và Đăng. “Thay đi, bộ cũ dính đầy… kia kìa.”
Hải cười khành khạch, mắt lấp lánh, vừa cởi áo vừa nói: “Tinh thầy phê quá thầy ơi. Lần đầu em biết thầy quen bạn trai là con trai đấy.”
Nam liếc Hải một cái, ánh mắt nghiêm nghị trở lại, nhưng khóe môi vẫn giật giật. “Lần này thôi, cấm lần sau nữa đó, biết không? Cấm nói ai.” Rồi giọng Nam hạ thấp, đầy vẻ cảnh cáo nhưng cũng không giấu nổi sự dâm đãng: “Hai thằng dâm.”
Tiếng trống báo hiệu kết thúc giờ ra chơi vang lên. Hải và Đăng đã thay xong bộ đồng phục mới, gọn gàng. Chúng vội vã chào Nam: “Dạ, chào thầy ạ!” Rồi cả hai quay người, bước ra khỏi phòng với vẻ mặt bình thản, như thể vừa trải qua một buổi họp đội bóng thông thường, không một chút dấu vết nào của sự hỗn loạn vừa xảy ra. Cánh cửa đóng lại, để lại Nam một mình trong căn phòng ngột ngạt mùi tình dục và những ký ức không thể nào quên.