Con Rể Của Ba - Chương 17
Chương 17:
Từ xa, một nhóm người chạy bộ khác đang tiến lại gần, tiếng nói chuyện râm ran đã vang lên. Người thanh niên lúc này mới như tỉnh cơn mê, vội vã kéo quần lên, ánh mắt hoảng hốt nhìn về phía đám đông sắp tới.
“Vào xe đi!” Khải, dù thở hổn hển và kiệt sức, vẫn đủ tỉnh táo để ra lệnh. Giọng ông yếu ớt nhưng đầy uy lực. Ông cố gắng kéo chiếc quần lên nhưng sức lực gần như cạn kiệt, chỉ kéo được nó lên nửa vời, để lộ phần bụng dưới và vùng mu vẫn còn dính đầy tinh dịch và nước đái.
Người thanh niên do dự một giây, rồi sự sợ hãi bị phát hiện đã lấn át. Anh ta vội vã chui vào ghế sau của chiếc xe. Khải với tay, ngoắc Nghĩa – lúc này vẫn là một đống hỗn độn dơ bẩn, ướt nhẹp – lết người lên ghế phụ. Cánh cửa xe đóng sầm lại, cách ly họ với thế giới bên ngoài ngay khi nhóm người chạy bộ kia vừa đến gần trong tầm nhìn rõ rệt.
Khải vặn chìa khóa, động cơ xe nổ máy. Ông đạp ga, cho chiếc xe lao đi, để lại phía sau bãi đất vắng và những vệt nước vàng cùng mùi hôi nồng nặc. Bên trong xe, không gian chật chội ngột ngạt vì mùi cơ thể, mùi nước đái và tinh dịch.
Trên ghế sau, người thanh niên vẫn còn run rẩy. Nhưng rồi, trong bóng tối và sự kín đáo của chiếc xe đang chạy, anh ta lại mở khóa quần. Có lẽ sự hưng phấn vẫn chưa hoàn toàn tắt, hoặc có lẽ anh ta vẫn còn bị kích động bởi tất cả những gì vừa xảy ra.
Nghĩa, dường như được lệnh ngầm hoặc theo bản năng phục tùng, đã cúi xuống. Trong không gian chật hẹp giữa hai ghế trước và sau, cậu ta lại đưa miệng mình – vẫn còn dính đầy nước dãi, nước đái và tinh dịch – vào con cặc của người thanh niên, bắt đầu bú mút một lần nữa. Những tiếng thở gấp, nghẹt thở lại vang lên trong khoang xe, hòa cùng với tiếng động cơ. Hành trình trở về của họ sẽ không hề yên tĩnh, mà tiếp tục là một sự nối dài của cơn mê dâm đãng và dơ bẩn vừa diễn ra.
Khải lái xe vào một con đường dài, vắng vẻ, giảm tốc độ để chiếc xe lăn bánh chậm rãi. Ánh mắt ông liếc lên kính chiếu hậu, quan sát cảnh tượng đang diễn ra ở ghế sau. Nghĩa đã bò hoàn toàn ra khỏi ghế phụ, len lỏi vào khoảng trống chật hẹp giữa hai hàng ghế. Cậu ta quỳ trên sàn xe, đầu cúi thấp về phía người thanh niên.
Người thanh niên lúc này vẫn mặc nguyên chiếc áo thể thao ướt đẫm mồ hôi, nhưng phần dưới đã hoàn toàn trần trụi. Chiếc quần và quần lót được kéo xuống tận mắt cá chân. Con cặc của anh ta lại cương cứng, và đang được Nghĩa, với chiếc mặt nạ chó vẫn còn dính đầy vệt nước đái khô và mới, ngậm lấy trong miệng. Dưới lớp da thuộc, những tiếng nghẹt thở, ướt át vang lên mỗi khi người thanh niên đẩy hông lên, đưa cặc sâu vào cổ họng Nghĩa.
Khải nhìn cảnh đó, một nụ cười mệt mỏi nhưng thỏa mãn nở trên môi. Mùi hôi nồng nặc của nước đái, tinh dịch và mồ hôi trong xe dường như không còn làm ông khó chịu nữa. Nó trở thành một phần của bầu không khí đặc biệt này. Ông thả lỏng người trên ghế, một tay lái, tay kia thả lỏng trên đùi, cảm nhận sự mệt nhoài và trống rỗng sau cơn cao trào.
Trên ghế sau, người thanh niên nhắm nghiền mắt, đầu ngả ra tựa vào thành xe, toàn thân run nhẹ theo từng cử động của hông. Anh ta đang chìm đắm trong cảm giác được phục vụ bởi một “con vật” trong không gian kín đáo và di chuyển này. Nghĩa, hoàn toàn trong vai trò nô lệ, tiếp tục công việc của mình, hai tay bám vào đùi người thanh niên để giữ thăng bằng trên nền xe lúc lắc.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh trên con đường vắng, mang theo ba con người và những bí mật dâm đãng, dơ bẩn của họ. Hành trình có vẻ như đã kết thúc, nhưng thực ra, nó chỉ vừa mới chuyển sang một chương mới, âm thầm và đầy tội lỗi hơn.
Khải với tay vào ngăn đựng đồ, lục lọi một chút rồi quăng ra phía sau một gói bao cao su. Nó không phải loại thông thường, mà là một chiếc bao màu đỏ chót, với bề mặt phủ đầy những chiếc gai nhỏ bằng silicone. “Dùng đi,” giọng Khải đầy mời gọi, “cảm giác sẽ khác biệt đấy.”
Người thanh niên đón lấy, đôi mắt sáng lên vì tò mò và thèm khát. “Cảm ơn chú!” Anh ta vội vàng xé bao, lột chiếc bao cao su đặc biệt kia ra và cẩn thận kéo nó lên con cặc đang căng cứng của mình. Khi được bao bọc hoàn toàn, cây cặc của anh trông như một thứ vũ khí kỳ dị của một con thú nào đó, màu đỏ rực và gai góc.
“Giờ thì… thử xem nào,” anh ta thì thầm, hướng về phía Nghĩa.
Nghĩa, vẫn trong vai con chó ngoan ngoãn, đã quay người, chống tay lên ghế xe, phô bày cái lỗ đít đã được “làm ướt” sẵn và vẫn còn hơi mở hé. Khi người thanh niên áp chiếc bao cao su đầy gai vào và bắt đầu đẩy vào, một cảm giác hoàn toàn mới lạ xâm chiếm Nghĩa.
“GÂU! Ư…! Đau…! Sướng quá!” Nghĩa gào lên, tiếng sủa bị ngắt quãng bởi những cơn co thắt. Những chiếc gai nhỏ cào xước nhẹ lên thành trong nhạy cảm của cậu, tạo ra một sự kích thích hỗn hợp giữa đau rát và khoái cảm cực độ. “Chủ ơi! Cặc… cặc nó gai! Lồn con… ahhh…!”
“Đụ nát lồn chó của mày đi!” Khải từ phía trước hét lên, vừa lái xe vừa quan sát qua kính chiếu hậu, khuôn mặt hằn lên sự phấn khích. “Cho nó biết thế nào là đàn ông thật sự!”
Người thanh niên, được cổ vũ, bắt đầu tăng tốc. Mỗi cú đẩy của anh ta giờ đây không chỉ đơn thuần là sự xâm nhập, mà còn là một cuộc “tra tấn” bằng những chiếc gai. Nghĩa rên rỉ không ngừng, những lời nói dâm tục tuôn ra không kiểm soát: “Đụ chết con đi! Lồn con thích cặc gai! Nó rách hết rồi! Sướng quá! Gâu! Gâu!”
Cả khoang xe vang lên những âm thanh hỗn độn: tiếng rên rỉ, sủa, tiếng thở gấp, tiếng va đập của cơ thể và cả tiếng lạo xạo kỳ lạ từ chiếc bao cao su đặc biệt. Mùi hôi cũ vẫn còn đó, nhưng giờ được pha thêm mùi cao su và mồ hôi mới. Khải lái xe, cảm giác mệt mỏi tan biến, thay vào đó là một sự hưng phấn mới khi chứng kiến màn kịch dâm đãng này tiếp diễn ngay trong xe của mình. Ông đã biến một người lạ hoàn toàn thành một phần trong thế giới dị hợm của ông, và giờ đây, họ đang cùng nhau khám phá những giới hạn mới của sự dâm đãng.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh đều đều trên con đường vắng, trở thành một khán phòng di động cho màn kịch dâm loạn. Bên trong, người thanh niên đã hoàn toàn mất kiểm soát. Những cú đẩy của anh ta trở nên thô bạo và điên cuồng, đâm sâu vào cơ thể Nghĩa với một lực mạnh mẽ khiến thân hình cậu ta đập mạnh vào thành ghế sau mỗi nhịp.
“Rách hết rồi! Lồn con rách hết rồi! Ahhh!” Nghĩa gào thét, tiếng sủa và tiếng rên lẫn lộn, không còn phân biệt được đâu là đau đớn, đâu là khoái lạc. Chiếc mặt nạ chó bị mồ hôi, nước bọt và có lẽ cả nước mắt làm mờ đi. Cậu ta co quắp các ngón chân, hai tay bám chặt vào băng ghế, cố định tư thế để đón nhận những cú hích tàn bạo. “Đụ nữa đi! Làm nát lồn chó của con đi!”
Người thanh niên, mắt đỏ ngầu, chỉ tập trung vào việc thỏa mãn bản thân. Anh ta dùng hết sức, hít hà mùi hôi nồng nặc trong xe như thể đó là thứ hương liệu kích dục mạnh nhất. “Con đĩ chó! Mày thích thế này phải không?” Anh ta gầm lên, một tay siết chặt eo Nghĩa, tay kia đập mạnh lên mông cậu ta, để lại những vết đỏ hằn rõ trên da thịt trắng nõn.
Khải từ ghế lái vẫn không ngừng quan sát qua kính chiếu hậu. Ông không còn nói gì, nhưng nụ cười trên môi ông ngày càng rộng. Ông thậm chí còn điều chỉnh gương chiếu hậu để có thể nhìn rõ hơn cảnh tượng đó. Sự dâm đãng và mất kiểm soát của hai người sau xe khiến ông cảm thấy một quyền lực vô hình. Ông là người điều khiển, là đạo diễn cho vở kịch này.
Bỗng, người thanh niên rút cặc ra gần hết, chỉ để đầu bao cao su gai góc lại bên trong. Rồi với một cú đẩy thật mạnh và nhanh, anh ta lại đâm sâu vào, xoáy mạnh.
“GÂU! CON RA RỒI! CHỦ ƠI CON RA RỒI!” Nghĩa hét lên một tiếng thê thảm, toàn thân co giật dữ dội, đầu cặc của cậu ta phun ra một dòng tinh loãng, bắn tung tóe lên sàn xe và chân ghế. Cơ thể cậu mềm nhũn, đổ sập xuống.
Cảm nhận được sự co thắt cuồng loạn bên trong, người thanh niên cũng không kìm được nữa. Anh ta gầm lên, đẩy thật sâu một lần cuối và giữ chặt tại đó, để dòng tinh dịch của mình phóng ra, được giữ lại hoàn toàn trong chiếc bao cao su màu đỏ đầy gai.
Im lặng ập xuống, chỉ còn tiếng động cơ xe và hơi thở hổn hển của cả ba. Trên ghế sau, Nghĩa nằm bất động, thở dốc, người đầy những vết bầm, vết xước và chất lỏng dơ bẩn. Người thanh niên ngã người ra ghế, toàn thân rũ rượi. Khải từ từ tăng tốc, đưa chiếc xe trở lại tốc độ bình thường, kết thúc hành trình dâm loạn trong sự mệt nhoài và thỏa mãn tột cùng.
Chiếc xe dừng trước một căn nhà nhỏ, người thanh niên vội vã mở cửa, không một lời tạm biệt, lao ra ngoài và biến mất vào trong. Khải chỉ nhếch mép cười, rồi tiếp tục lái xe trở về thành phố. Ông không đưa Nghĩa về thẳng nhà, mà rẽ vào một tiệm rửa xe nằm trong một con hẻm vắng.
Khi chiếc xe bẩn thỉu dừng lại, một người đàn ông trung niên mập mạp, áo thun đầy dầu mỡ bước ra. Đó là Hùng, bạn thân từ thời trẻ của Khải. “Ê Khải! Lâu quá không thấy mày…” Giọng nói của Hùng dừng lại ngay khi Khải mở cửa xe bước xuống, để lộ thân hình mệt mỏi, chiếc quần vẫn kéo lên nửa vời và những vết bẩn lốm đốm trên người.
Hùng hít một hơi, mũi nhăn lại trước thứ mùi hôi nồng nặc, kinh khủng xộc ra từ trong xe. Ánh mắt ông ta liếc vào bên trong, thấy Nghĩa – vẫn đeo mặt nạ chó và trong tình trạng không mảnh vải, dính đầy những thứ không rõ màu – đang co quắp trên ghế. Một sự hiểu biết lóe lên trong mắt Hùng. Ông ta quay sang Khải, một nụ cười rất rộng nở trên khuôn mặt.
“Chết tiệt! Mày vẫn là thằng khốn dâm đảng nhất mà tao từng biết!” Hùng vỗ mạnh vào vai Khải, giọng đầy vẻ trêu chọc và thân thiện, không một chút phán xét. “Y hệt hồi xưa! Chơi cho nát đời ra mới chịu về à?”
Khải thở dài, nhưng cũng nở một nụ cười mệt mỏi. “Giúp tao cái, Hùng. Xe tao… hơi bị dơ.”
“Hơi thôi à?” Hùng cười phá lên, rồi gật đầu. “Được rồi, yên tâm. Tao sẽ xử lý cho.” Ông ta vỗ ngực. “Nhưng mà nhớ đấy, lần sau phải khao tao một bữa thật hậu hĩnh. Đừng có quên!”
“Chắc chắn rồi,” Khải gật đầu.
Hùng không hỏi thêm, cũng không tỏ vẻ tò mò về Nghĩa. Ông ta lập tức bắt tay vào việc. Với sự chuyên nghiệp của một người thợ rửa xe lão luyện, Hùng dọn dẹp chiếc xe một cách nhanh chóng. Ông xịt rửa, hút bụi, khử mùi, xóa sạch mọi dấu vết của trận dâm loạn vừa qua. Trong lúc đó, Khải ngồi chờ ở một góc, lim dim đôi mắt, cơ thể cuối cùng cũng được thả lỏng hoàn toàn. Nghĩa vẫn ngồi im trong xe, có lẽ đã ngủ thiếp đi vì kiệt sức.
Khi chiếc xe trở nên sạch sẽ và thơm tho trở lại, Khải trả tiền và cảm ơn Hùng. Trước khi lên xe, Hùng còn nheo mắt lại, nói nhỏ: “Lần sau có ‘đồ chơi’ mới, nhớ rủ tao với nghe!”
Khải cười, gật đầu, rồi khởi hành. Chiếc xe giờ đây sạch sẽ, nhưng ký ức về những gì đã xảy ra bên trong nó, và những mối quan hệ phức tạp mà ông đang dệt nên, thì không thể nào rửa sạch được.