Cổ Tích Việt Nam - Verson Sex Gay - Chương 8
Sọ Dừa ngẩn ra, thậm chí còn quên cả nhảy tưng tưng, hắn bất động tại chỗ, bím?…. là cái lồn ấy hả.
Hiển vẫn tiếp tục thút thít, “Ngoài chim như con trai bình thường, thì tôi còn có thêm một cái bím. Bố tôi nói tôi là quỷ quái, nam không ra nam nữ không ra nữ. Ông ấy rất xa lánh và hắt hủi tôi.”
Sọ Dừa trầm ngâm, hóa ra là thế, nhưng đây nào có phải là quái thai, vừa có chim vừa có lồn, đây chẳng phải là gấp đôi sự đẹp hay sao. Sọ Dừa lại tức tối lão Hào hơn, con nào mà chẳng là con, Hiển của hắn lại giỏi giang ngoan hiền, vừa đẹp người vừa đẹp nết, chỉ vì cơ thể có một chút khác với bình thường mà lão lại nỡ hắt hủi cậu.
Hiển bên cạnh lại dặn dò trong cơn nấc, “Anh… không được nói chuyện này với bất kỳ ai đâu nhé. Anh mà đi kể với ai, tôi đến phải bỏ làng mà đi mất. ”
Trước đây chỉ có bố, mợ cả và bà vú chăm sóc của cậu là biết bí mật này, nhưng cả mợ cả và bà vú đều bị bố cậu hăm dọa không được nói cho bất kỳ ai. Hiển cũng được dặn rất kỹ không được nói cho ai biết, nếu không ông cũng sẽ không xem cậu là con mình nữa.
“Cậu yên tâm.” Sọ Dừa cười trấn an, “Tôi cũng không có ai để nói. Tôi không có bạn, cậu ba cũng biết mà. Cảm ơn cậu vì đã tin tưởng trải lòng với tôi.”
Có lẽ vì những lời này đã chạm đến trái tim cậu ba Hiển non nớt, cậu thấy tim mình như đập nhanh hơn, chợt buột miệng, “Anh…có muốn xem nó không?”
Sọ Dừa nghe mà choáng váng không nói nên lời, hắn có diễm phúc lớn này sao. Hôm nay là ngày gì thế này, cậu Hiển hắn thầm thương trộm nhớ trải lòng với hắn, lại còn chủ động cho hắn xem lồn? Quá kinh hỉ làm hắn ngẩn ra quên cả trả lời.
Hiển buột miệng xong thì đã thấy hối hận, nhưng lời đã nói ra không thể rút lại được, cậu đành chờ Sọ Dừa trả lời, ấy thế mà lại không thấy hắn ừ hử gì, bèn thẹn quá hóa giận gạt đi, “Thôi bỏ đi, coi như tôi chưa nói gì.”
“Ấy khoan đã.” Sọ Dừa vội gọi, “Tôi muốn, tôi muốn mà.”
Thế là cả hai dắt díu nhau vào một bụi cây kín đáo gần đó. Sọ Dừa lén lút làm một kết giới nhỏ bằng phép dùng để che mắt bao quanh cả hai, giữa đồng không mông quạnh không có ai, dù là khả năng họ bị bắt gặp rất nhỏ, hắn cũng không muốn để bất kỳ ai trông thấy, để bất kỳ sự cố nào xảy đến với Hiển nữa.
Hiển đỏ mặt, từ từ trút cái quần lụa trắng xuống, lộ ra đôi chân nuột nà, rồi cậu ngồi xuống, vén vạt áo tấc, mở rộng hai chân ra. Sọ Dừa lăn vào giữa hai chân cậu, tức thì hắn thấy đầu váng mắt hoa với cảnh tượng trước mặt này.
Một vùng kín láng mướt không sợ lông, trên nền da trắng như bông bưởi của cậu, phơn phớt một màu hồng ngây ngô của cái đầu khấc nhu nhú bé xinh như cái nấm rơm. Phía dưới dương vật, quả như HIển nói, có hai mép thịt đầy vun như gò mối, chỉ chừa lại một khe nhỏ ửng hồng. Lồn nhỏ mũm mĩm, như chỉ vừa mới dậy thì xong.
Sọ Dừa nhìn mà muốn chảy cả nước miếng ròng ròng. Cậu ba Hiển nói đây là quái thai, hông bé ơi, đây chính là kiệt tác của tạo hóa đó.
Thấy hắn chăm chú nhìn nơi đó không chớp mắt, lại có vẻ như rất si mê, Hiển chợt cảm thấy một cảm giác lạ lẫm dấy lên trong lòng.
Chuyện cậu có lồn là một mối canh cánh bao năm nay, khiến cậu mặc cảm và tự ti với cơ thể mình ghê gớm, thế mà Sọ Dừa thật sự không cảm thấy nó xấu xí, còn đang nhìn nó thật kỹ kia kìa.
Nghĩ đến đây Hiển chợt giật mình, hình như nơi kia vừa mới vừa rỉ nước. Cảm giác khác lạ này làm cậu sợ hãi, cậu vội khép hai chân lại, miệng nói, “Thế đủ rồi.”
Cảnh đẹp biến mất, Sọ Dừa tiếc hùi hụi, hắn đưa mắt nhìn Hiển, vô cùng thật lòng khen, “Đẹp quá.”
“Thật… thật à..” Hiển rụt rè hỏi lại.
“Thật.” Hắn gật đầu, nói chắc như đinh đóng cột, “Mà nếu như tất cả mọi người nghĩ nó xấu xí quái thai, tôi cũng sẽ vẫn luôn thấy nơi đó rất đẹp.”
Gương mặt trắng như trứng gà bóc của cậu Hiển hồng lên, lầm bầm mấy câu gì đó nghe không rõ, sau đó chợt nói “Thôi, cũng … cũng muộn rồi, tôi phải về nhà đi thôi, kẻo bố tôi mắng nữa. Hôm nay cảm ơn anh nhiều lắm vì nghe tôi tâm sự nhé.” rồi quay lưng đi nhanh như đang chạy trốn, chỉ để lại Sọ Dừa nhìn theo bóng lưng mình.
_
Sọ Dừa nhận được bao nhiêu tiền công đều đưa hết cho mẹ, hắn chỉ cần hai bữa cơm mỗi ngày từ nhà bá hộ là đủ sống khỏe. Đến bây giờ hắn mới nhận ra lợi ích đầu tiên, có lẽ là duy nhất của cái thân hình này, đó là mẹ hắn không cần phải sắm sửa quần áo gì cho hắn cả.
Bà Sáng cũng thấy hắn thay đổi rất lớn, trông có vẻ như tự tin hơn lúc trước rất nhiều , còn bày ra đủ trò tinh quái. Có nhà trong làng có đứa con khó nuôi, mỗi lần ăn cơm nó lại khóc ré quẫy đạp không chịu ăn, dỗ cách mấy cũng vô ích, mà đòn roi thì chỉ tổ cho nó khóc to hơn, hắn bèn lại chủ động đề nghị nhà đó thuê hắn đi hù dọa đứa nhỏ để nó chịu ăn cơm.
Bà vợ không hiểu nghĩ gì cũng gật đầu đồng ý, thế mà có công hiệu thật, nhìn hắn nhảy tưng tưng bên cạnh, đứa nhỏ không dám khóc lấy một tiếng, im thít mà ăn từng muỗng cháo mẹ nó múc cho, đút bao nhiêu ăn bấy nhiêu. Thế là Sọ Dừa kiếm được thêm về cho mẹ mấy đồng bạc lẻ.
Sọ Dừa cả ngày quần quật chăn trâu, dọa trẻ con, tối về lại nằm nhớ về cậu Hiển. Cậu ba Hiển từ dạo tâm sự với hắn, mối quan hệ của cả hai dường như tăng thêm một bậc, thân thiết hơn trước nhiều, đây có thể gọi là trên tình bạn dưới tình yêu không nhỉ.
Sọ Dừa muốn ngắm lại lồn nhỏ kia quá đi mất, nhưng lại không biết mở lời làm sao.
Không có vẻ ngoài đẹp trai lung linh như kiếp trước, hắn cũng như mất đi quá nửa sự tự tin khi tán tỉnh, không dám giở mấy trò cưa cẩm mình thường dùng,mỗi lần ngồi cạnh cậu ba Hiển là lại lúng túng như gà mắc tóc.
Sọ Dừa chán nản vùi cái thân thịt tròn vo của mình vào chăn, thở dài sườn sượt, ôi chao, kẻ chuyên đi gieo tương tư cho người khác giờ lại thành kẻ ôm tương tư.
Trong lúc Sọ Dừa đang miên man nghĩ về cậu Hiển và cái lồn của cậu, Hiển cũng đang nghĩ về hắn và sự xảy ra buổi chiều hôm đó. Dù sau đó cả hai ăn ý không nhắc gì về nơi riêng tư của Hiển, nhưng từ dạo đó cậu cảm thấy thật trống vắng. Không phải trống vắng trong tâm hồn, có Sọ Dừa ngày nào cũng là ngày vui, cậu luôn được chọc đến cười nắc nẻ, mà là trống vắng ở nơi riêng tư kia cơ.
Cứ như thể bên trong cậu rỗng tuếch. Bím nhỏ của cậu còn thường xuyên chảy chất dịch nhơn nhớt. Cậu không biết làm gì để giải tỏa, thỉnh thoảng cậu kẹp chặt hai chân vào chăn hoặc gối rồi đưa qua đưa lại, nhưng nó chỉ giải quyết tạm thời, cơn trống vắng vẫn tiếp tục dai dẳng và mỗi lúc mỗi trầm trọng hơn. Đỉnh điểm là một hôm tỉnh dậy, cả chim nhỏ và bím đều ra nước, nước ở chim thì đục đục, nước ở bím thì trong trong. Cái này..là mộng tinh đúng không?
Hiển quyết định tâm sự với Sọ Dừa về vấn đề này, từ dạo đó hắn trở thành một nơi uy tín để cậu trút bầu tâm sự. Hít một hơi thật sâu, cậu ấp úng mở lời, “Anh Sọ Dừa này.. ừm… tôi…. mấy ngày nay tôi thấy người tôi cứ bị làm sao ấy.”
“Cậu bị bệnh à?” Hắn lo lắng hỏi.
“Không phải… không hẳn, chẳng là..cái bím ấy.” Hiển vẫn ấp úng, “Nó cứ chảy nước mãi thôi, tôi còn cảm thấy bên trong trống rỗng bên trong nữa, kỳ lạ lắm.”
Sọ Dừa nghe mà câm lặng, cậu ba Hiển thật sự lớn rồi, cậu đã biết nứng lồn rồi. Trước khi HIển đi tìm ai đó khác để giải tỏa, hắn phải nhanh nhanh lên, dù không ngần ngại đấm nhau với bất kỳ ai dám tranh giành cậu ba nhỏ với hắn, nhưng phòng bệnh lúc nào cũng hơn là chữa bệnh.
Nghĩ thế, Sọ Dừa xông xáo chớp thời cơ, đề nghị ngay, “Cậu ba đừng lo, tôi có thể giúp cậu.”
“Giúp thế nào?” Hiển tròn xoe đôi mắt hạt nhãn.
“Tôi sẽ… hút hết nước ra, giúp cậu ba đỡ ngứa ngáy.”
“Anh.. làm được không?” Cậu ba vẫn bán tín bán nghi.
“Uy tín luôn.” Sọ Dừa nói chắc như đinh đóng cột. Nếu có tay, hắn sẽ vỗ mấy phát vào ngực.
Một kẻ ăn chơi trác táng cả ngàn năm như hắn, kinh nghiệm bú lồn dĩ nhiên thuộc hàng thượng thừa. Không những miệng, tuyệt kỹ nhị dương chỉ của hắn cũng vô cùng lợi hại,
và cả cây hàng đồ sộ của hắn nữa, nhưng do đang trong cái thân xác quái thai nhờ trí tưởng tượng tuyệt vời của Ngọc Hoàng đáng kính kia mà bây giờ hắn chỉ có thể dùng miệng.
“Vậy, nhờ anh giúp tôi nhé. Ngay bây giờ được không?” Cậu nói, vô thức khép chặt chân lại, vì cậu cảm nhận được nơi kia lại rỉ nước rồi. Hiển chỉ muốn cho mỗi mình Sọ Dừa nhìn thấy bím nhỏ của mình thôi, nếu mà có ai khác nói “chữa” được cho cậu, Hiển cũng không chịu, rất may mắn là Sọ Dừa vậy mà biết cách chữa được.
Một thiếu niên và một cục thịt lại dắt díu nhau vào lùm. Cậu ba Hiển thành thạo tụt quần lụa xuống, chất lụa lướt nhanh trên da thịt mềm mại rồi đáp đất. Cậu nằm dạng rộng chân, hồi hộp chờ “chữa bệnh.”
Sọ Dừa dần lăn lại. Nhìn Sọ Dừa ở cự ly gần càng thấy hắn kinh khủng hơn, thậm chí còn thấy được mấy cọng lông lơ thơ như lông heo trên người hắn. nhưng Hiển quen rồi, không thấy sợ hay thấy hắn xấu xí gì cả.
“Chào bé lồn.” Hắn lăn vào giữa cặp chân dài trắng muốt của cậu ba, nói nhỏ chỉ đủ cho mình khe thịt kia nghe thấy. Cái lồn tơ trong cơn dâm nứng của Hiển hơi ửng đỏ lên, hột le to bằng đầu ngón tay út cương cứng, nhú đầu ra khỏi hai mép lồn mum múp.
Hắn lấy hơi thổi phù phù vào lồn làm cậu giật người thon thót, “Á…á…anh Sọ Dừa đừng thổi nữa, em nhột quá.” Hiển mếu máo oằn người không chịu nổi, nước lồn càng túa ra nhầy nhụa.
Chọc ghẹo cậu một lúc, hắn mới cười khẽ rồi vào chính sự. Sọ Dừa úp mặt vào đó hôn hít. Mùi da thịt và mùi lồn non quyến rũ, kích thích lên khứu giác làm cho nhục dục trỗi lên, khiến hắn không còn kiểm soát được nữa. Mặc cho Hiển ú ớ thốt ra những câu gì không rõ, hắn cứ đưa đầu lưỡi chọc sâu vào cái lỗ đỏ hồng đó, lúc thì thụt ra thụt vào như rắn mối tìm mồi, thì không ngừng ve ve gẩy gẩy cái hột le đang sưng mọng, đỏ ửng lên. Rồi lại đưa lưỡi liếm láp vào hai bên đùi non và háng, Hiển cứ liên hồi sàng mông, hẩy hẩy cái lồn lên, miệng bật ra những tiếng cầu khẩn thì thào: “Ư..chỗ đó….Liếm vô chỗ đó đi anh, mạnh nữa…”
Sọ Dừa nghe mà nóng hết cả người, hóa ra cậu ba Hiển cũng có sẵn máu dâm. Sự đưa đẩy của Hiển làm hắn càng hưng phấn tột độ. Lưỡi hắn như lưỡi con rắn trườn bò chui lách từ hột le, giữa hai mép lồn rồi chui vào lỗ lồn của cậu xông xáo uốn lượn, người cậu cứ ưỡn cong lên, nước lồn túa ra lênh láng.
Sọ Dừa mút mạnh một hơi dài, Hiển nảy người tanh tách như tôm tép nằm trên rổ cạn. Trời ơi, nước lồn từ trong người cậu như bị hút ra đổ hết vào mồm hắn, dâm khí trong người bị bú lồn đại pháp của hắn rút sạch.
Sọ Dừa vẫn tiếp tục nhau nhảu lồn cậu không ngừng, tay chân cậu bàng hoàng bải hoải dạng rộng ra trong niềm hoan lạc của dâm sướng, được một lúc, Hiển bối rối giật thon thót khi một cảm giác mót tiểu dần dấy lên rõ rệt.
“Hức…anh…ư.. anh nhả bím tôi ra đi, tôi cảm thấy buồn tiểu.. tôi sẽ tiểu mất.” Cậu đứt đoạn nói giữa những tiếng rên rỉ. Mót quá rồi, lỡ đâu cậu tè bậy vào Sọ Dừa thì mất mặt chết mất.
Sọ Dừa vẫn tiếp tục say sưa bú lồn, cậu Hiển thật ngây ngô, dân chơi lão làng hắn vừa nghe đã biết Hiển sắp lên đỉnh chứ không phải buồn tiểu gì cả.
“Không sao, cứ tiểu ra đi.” Hắn trấn an.
“Không..không được..hức..a….a…” Hiển lắc đầu quầy quậy, sao lại đi tiểu lên người khác cho được, nhưng một cơn sướng buốt như xuyên từ lỗ lồn lên tận óc cậu làm cậu giật bắn người. Không có thời gian suy nghĩ nữa, nước sướng từ sâu trong lỗ lồn phóng vụt ra ngoài, cậu ba Hiển hét lên thất thanh khi lần đầu tiên lồn non được lên đỉnh, nước sướng vãi ra lên láng, bắn ướt sũng cả thân hình tròn vo của hắn, nhiều và đột ngột đến mức mặt đất phía dưới còn không kịp rút nước, đọng thành vũng nhỏ.
Phải mất một lúc nước mới ra hết, Hiển nằm vật ra đất, lả đi mà run se sẽ từng hồi, Sọ Dừa ướt sũng cái thân hình cục thịt tròn, lăn đến gần mặt cậu, “Cậu thấy sao?”
Hiển mê man nhìn hắn, định đáp gì đó nhưng nhác thấy nước đầy người hắn thì vội vàng bật dậy, “Trời ơi, tôi làm ướt hết anh rồi.”
“Không có gì đâu mà, tôi thích lắm, nước của câu Ba thơm lắm.” Hắn nhe răng cười hì hì.
Mặt cậu Hiển đỏ bừng như con tôm luộc, nhưng nói là thế, cậu vẫn lấy khăn tay vô cùng cẩn thận mà lau khô cho hắn. Sọ Dừa đứng im hưởng thụ sự chăm sóc của cậu ba, được bú lồn lại được lau mặt, hắn sướng đến lên mây rồi.
“Vậy cậu thấy trong người thế nào?” Hắn lặp lại câu hỏi vừa nãy.
“Thích lắm, trong người cứ khoan khoái kỳ lạ thế nào ấy.” Hiển thật thà trả lời.
“Vậy… lần sau tôi lại “chữa” cho cậu ba nhé?” Hắn đưa đẩy ngay, hài lòng nhận lại một cái gật đầu e thẹn của cậu ba Hiển.