Summary
Chuyện thằng Đất đánh bại Thép được tụi thanh niên trong thôn lưu truyền như một huyền thoại. Bản thân Đất thì cứ phập phồng chờ ngày mẹ con thằng Thép sang bán vốn. Thế nhưng mọi chuyện chẳng có gì. Vài đứa bảo, do Thép thua ê mặt quá, nên nó đã cấm mẹ nó sang kiếm chuyện. Phần khác thì giải thích rằng, Thép vô cùng hả dạ khi cướp được Sét, và sẵn lòng bỏ qua mọi thứ. Còn Đất chẳng quan tâm. Nó chỉ biết, hơn mấy tháng qua, nó bình yên.
Xuân chỉ vừa về trên những nụ đào mơn mởn. Mẹ thằng Đất ra đi khi nó vừa bước sang tuổi mười tám. Bà chưa kịp ăn thêm một cái tết. Đám ma, Đất vẫn kiên quyết không nhìn mặt Sét và Thép, mặc dù hai đứa này túc trực lo ma chay, phúng điếu. Thằng Đất hụt hẫng như người mất hồn. Nó khóc nhiều. Và giận mẹ cũng nhiều. Vì mẹ không chịu ở lại với nó nữa. Mẹ không sống để nó khoe mẹ bằng đại học. Mẹ chẳng chờ mà xem thằng con giai của mẹ thành đạt. Dù gì thì mẹ cũng đã cống hiến cả cuộc đời cực khổ lo cho nó. Và chết cũng vì mất sức …