Clover... - Chương 8
Chap 8 : ADN
Part 1 : Đoá hoa định mệnh .
—
Mọi việc bắt đầu từ 17 năm trước .
Đó là ngày Học viện Clover chuẩn bị tổ chức lễ hội .
Và cũng là lần đầu tiên tôi gặp em .
.
.
.
Thời tiết xuân nhẹ nhàng trôi qua từng ngày với chút lạnh giá còn vương lại từ mùa đông. Nhưng các học sinh trong trường vẫn náo nức chuẩn bị cho lễ hội ; nào là hoa giấy ,ruy băng ,nào là phục trang ,bảng hiệu … và đủ thứ lằng nhằng khác .Trên mặt ai cũng lộ vẻ thích thú ,mong chờ khoảng khắc ngập tràn vui vẻ và thú vị trong hôm lễ hội .Chỉ riêng tôi -chỉ một mình Shouya Mamoru đây là không hề có một chút thích thú gì về cái lễ hội vô bổ đó . Đối với tôi , đây là dịp để nghỉ học , để tha hồ mà ngủ cho qua ngày một cách êm thắm . Đó là điều tuyệt vời nhất thay vì phải làm những việc hoa lá hẹ trong lễ hội .
Oáp …
Bầu không khí lành lạnh này rất dễ ru ngủ , mới đó mà tôi đã cảm thấy mi mắt trĩu xuống như đeo trì . “Chắc giấc ngủ ở phòng y tế lúc nãy chưa đủ đô “. –Tôi thầm nghĩ và mệt mỏi bước từng bước chân một cách nặng nề hướng về bãi đất trống phía sau trường .Với tâm trạng vừa đi vừa ngái ngủ như thế nên tôi không hề để ý rằng có một thùng các-tông to lớn đang từ phía trước tiến tới . Thế là đành lãnh nguyên nó vào người .
*Rầm*
Va chạm tuy cũng nhẹ nhưng cũng đủ làm tôi mất thăng bằng rồi ngã xuống . Đống dây nhợ ,hoa hoè gì đó từ caí thùng thi nhau rơi lả tả và quấn quanh người .Nhìn bộ dạng tôi bấy giờ chẳng khác nào vừa bước ra khỏi sân khấu rồi được tung hoa . Bực tức ,tay quơ quào hất tung đám rối ren đó .
Ngước mặt lên ,in sâu vào mắt tôi là một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ với đôi mắt xanh biếc và mái tóc nâu lượn song đang nhẹ lay theo làn gió xuân .Mọi bực tức trong người tôi bỗng dưng tan biến . Em- người đầu tiên làm tôi cảm thấy xao động và bối rối khi trong bộ dạng xốc xếch này .
_Xin lỗi anh . Anh có sao không ?
Em cất tiếng ,một giọng nói ngọt ngào đến độ làm tôi như phiêu diêu vào cơn mơ .Thấy tôi cứ ngồi dưới đất thế ,em chìa tay ra với ý muốn giúp tôi đứng dậy .Và em lại cười . Ánh xanh lam từ đôi mắt lung linh .
_Ừm ,tôi không sao .
Vội phủi tay ,tôi đứng dậy và giúp em thu gom lại đám đồ trang trí trong lễ hội .Khẽ liếc nhìn ,tôi cảm thấy tim mình đập mạnh hơn nữa khi ánh mắt chạm vào khuôn mặt em .
_Xin lỗi đã làm phiền anh làm mấy việc này .
_Không . Không sao . –Tôi xua tay .
_À ,em phải về lớp.Tạm biệt anh . – Em nhẹ cúi đầu rồi quay đi .
_Khoan … à không ,cậu tên gì ? –Tôi lắp bắt ,khôgn hiểu sao lại phản ứng như thế nữa . Kì quặc .
_Hiro Shimoru – Em cười đáp lại – Là học sinh năm đầu .
“Hiro Shimoru” .Cái tên khắc sâu vào tâm trí , tự dưng tôi lại cảm thấy thú vị với lễ hội của trường . Đơn giản ,vì có em .
—o0o—-
.
.
.
Hiro –sensei vẫn đứng nhìn vào khoảng không đang lất phất những cánh hoa tuyết trắng tinh .Văng vẳng bên tai là tiếng khóc thất vọng ,giận dữ và uất ức của cậu con trai . Sapphire Takagi .Mắt sensei bỗng hơi cay và nhíu lại ,cố ngăn không cho nước mắt tuôn rơi .Sensei biết ,biết rõ là đã gây thương tổn rất nặng nề về mặt tình cảm của Sapphire .Nhưng biết làm sao được ,sự thật vốn là thế ,nếu cứ giấu giếm thì sau này hậu quả còn tệ hơn nữa .Thật khó lựa chọn .Hiro –sensei khẽ luồn tay vào túi áo khoác ,lấy điện thoại ra và run rẩy bấm từng con số .Run vì lạnh hay vì xúc động ? Cả hai .
…
_Shouya ,em đây .Làm ơn đến đón em .
_”Có chuyện gì thế Hiro ? “-Giọng Shouya-san bên kia đầu dây có vẻ hốt hoảng .
_Không sao cả . Đến đón em được không ?
_ “Không sao là thế nào ? Giọng em sao lạ thế ? Được rồi ,em đang ở đâu ? ”
_Công viên gần học viện Clover .
_”Anh đến ngay .”
…
_Sapphire ,chính bố mới là thứ đáng bỏ đi .
Hiro-sensei gục đầu xuống ,vẻ mặt chỉ chực chờ oà khóc .Bầu trời càng trở nên tồi tệ .Gió cuốn tuyết xoay tít mù ,tiếng cành cây va vào nhau rắc rắc .Chắc có lẽ bão đang tiến tới . Bão lòng ? Chắc là thế .
—o0o—
Lần đầu gặp anh , em cảm thấy anh thật ngốc nghếch đến đáng yêu .Shouya Mamoru ,cái tên ấn tượng điểm thêm khuôn mặt ngơ ngơ nhìn dễ thương không chịu nổi .Em biết ,ngay từ lần đó ,em đã bị anh cuốn hút rồi .
…
Ngày tổ chức lễ hội gần cận kề ,ai nấy đều tất bật chuẩn bị cho gian hang của lớp cho thật ấn tượng để có thể thu hút khách .Sự bận rộn làm em không còn thời gian để có thể nhìn ra sân trường ngắm anh .Thế mà ,anh lại cứ đến trước mặt em làm em phải chú ý .
_Này này Hiro-kun .Cái này làm thế nào thế ?
Anh vừa hỏi vừa loáy hoáy xếp xếp ,gấp gấp những tờ giấy trắng .Anh muốn gấp gì đó em không biết nhưng , kết quả lại là một nhúm giấy được vo tròn lại .Nhìn khuôn mặt anh ngơ ngác nhìn tác phẩm của mình khiến em không thể không bật cười .
_Sao không ra hoa hồng ? –Anh nheo mắt nhìn tác phẩm .
_Gấp sai rồi Shouya-sempai .Chỗ này phải như vầy … như vầy … Đó ,ra rồi này .
Mải gấp ,em không hề nhận ra rằng anh đang nhìn em chằm chằm . Ánh mắt dịu dàng và khẽ mỉm cười . Thái độ đó của anh chỉ được em biết qua lời kể lại của người bạn cùng lớp .Khi nghe điều đó ,tự dưng em cảm thấy có chút ấm áp .Hoa hồng bằng giấy do em gấp ,anh cẩn thận nhận lấy và cất đi .
_Ừm ,chiều này cậu có rảnh không ? –Anh nghĩ ngợi hồi lâu rồi lên tiếng .
_Chiều nay ? Có việc gì thế sempai ?
_À… thì là tôi … tôi có chuyện cần nhờ .
Lắp bắp .Cúi gằm mặt xuống . Lúng túng .Nhìn bộ dạng anh giống như đứa trẻ bị đánh mất một thứ đồ chơi yêu thích . Không hiểu anh có chuyện gì mà lại như thế nữa . Đúng là nghếch không thể tả .Thế nhưng ,em lại thấy thích điểm đó . Đó mới là con người thật của anh .
_Nếu như em , à không , ý tôi là nếu cậu có việc bận thì thôi vậy .
Thấy em im lặng ,anh đành lên tiếng nói cho qua chuyện rồi lủi thủi bước đi .
_Em rảnh .Hẹn anh cuối buổi học .Shouya-sempai .
_Hẹn gặp lại .
Anh đáp lại với vẻ vui mừng ra mặt rồi vội quay đi .Hình như mặt anh lúc đó hơi đỏ .Em nhìn thấy rõ vẻ mặt đó nhưng anh chạy đi nhanh quá nên chưa dám khẳng định chắc chắn.
….
Chưa khi nào em mong muốn buổi học kết thúc sớm như vậy .Ngồi trong lớp mà đầu óc cứ mơ màng tới tận đâu đâu ,cứ mãi suy nghĩ về chuyện mà anh cần nhờ .Chà ,càng lúc càng muốn thời gian trôi qua thật nhanh .
Kim đồng hồ chậm rãi nhích từng chút một ,mỗi phút trôi qua lại làm em hồi hộp thêm . Tiếng xì xào của đám bạn trong lớp về vụ lễ hội thật rôm rả ,hầu như không ai thèm để ý đến bài giảng mà giáo viên đang ra sức giải thích . Đáng lẽ nhà trường nên cho nghỉ học vào mấy ngày này .
Điều anh nhờ là gì ?
Và anh có muồn tham gia lễ hội không ?
Hai câu hỏi này cứ xáo trộn trong đầu em .Là mối quan tâm của em lúc đó .
…
—o0o—
*Ké..t..tt *
Âm thanh của bánh xe hơi ma sát vào mặt đường rít lên một hồi dài .Cửa xe mở ra và một người vội vã chạy đến nơi Hiro đang đứng trầm tư .Người đó chính là Shouya Mamoru .
Ông ôm chầm lấy Hiro-sensei ,một cái ôm thật chặt và lâu để chắc chắn rằng người trong vòng tay ông là thật .Là Hiro thật sự . Nới lỏng tay ra ,Shouya đẩy nhẹ Hiro một chút để ngắm kĩ khuôn mặt .
Vẫn khuôn mặt đó ,vẫn mái tóc nâu và đôi mắt xanh ấy nhưng không còn vẻ rạng rỡ ,tươi cười như lúc bình thường nữa , mà thay vào đó là sự đau khổ đang hằn sâu . Ánh xanh lam giờ đây nhuốm thêm sắc đỏ .
_Shouya , Sapphire không chấp nhận … -Nói đến đấy ,nước mắt tự dưng trào ra ,ngăn không cho tiếng nào thốt lên được nữa .
_Được rồi .Cái đó để sau .
Shouya-san cúi xuống hôn lên đôi mắt đang rướm lệ của Hiro-sensei . Ông nhẹ nhàng nắm tay sensei và dẫn lên xe .Bánh xe chuyển động ,khuất dần trong khung cảnh trắng xoá .Người đã đi nhưng nỗi đau vẫn còn đó ,khúc thở than của tuyết vẫn vang vọng đến tận trái tim .Uất ức và buồn khổ .
Hiro-sensei ngồi kế bên Shouya-san , ôm chặt một cánh tay và ngả đầu vào vai Shouya-san , ánh mắt nhìn vào từng bong tuyết đang tự đập mình vào cửa kính .Vỡ tan thành bụi . Shouya-san không dám nói gì ,chỉ biết quay qua hôn nhẹ lên trán đển an ủi ,vỗ về . Sự tĩnh lặng đến nặng nề .
_Em là đồ tồi , đúng không ? – Hiro –sensei lên tiếng trước ,phá bỏ bầu không khí ngột ngạt .
_Sao em lại nói thế ? –Shouya-san nhăn mặt tỏ vẻ không đồng ý .
_Chỉ tại lỗi của em mà cả Hana lần Sapphire … Sapphire …
Cổ họng bỗng nghẹn lại , người Hiro run lên .Có vẻ như đang cố kiềm nén cảm xúc lại . Cánh tay Hiro chạm vào lồng ngực Shouya-san ,tìm kiếm một chút hơi ấm để ngăn cơn xúc động .Shouya hiểu ý , cầm tay sensei và áp thật chặt vào ngực mình .
Bánh xe vẫn lăn dài trên con đường vắng bóng người .
…
–o0o—
…
Khi đó ,những ngón tay của em cũng khẽ run lên khi chạm vào người ôi .Chính là lúc em làm việc tôi nhờ ,một việc hết sức đơn giản nhưng với tôi thì chả dễ chút nào .
_Giang tay ra nào ,sempai .Từ từ thôi ,làm gì mà vội thế ?
_Ừm .
Việc đó là giúp tôi mặc yukata để tham dự lễ hội của học viện .Lễ hội pháo hoa mừng năm mới . Đây là lần đầu tiên khoác yukata vào người .Cảm giác sao sao ấy ,chắc vì trang phục này không kín mà cũng chả hở .Khiêu khích quá . Tôi cảm nhận được rõ rệt hơi ấm từ ngón tay em đangchạm vào da thịt tôi ,khiến tôi hồi hộp đến lạ .Em cũng hồi hộp nên động tác cứ long ngóng ,run run .Trông vẻ mặt em rất dễ thương .Vòng tay qua lưng tôi ,em nhẹ nhàng quấn chiếc đai và thắt lại .Tuy lung túng thế nhưng làm rất cẩn thận .
_Xong rồi . Thử ngắm qua gương xem .
Em đẩy tôi về phía chiếc gương đặt ở góc phòng .Mỉm cười thích thú .
_Này ,Hiro .Có kì quá không ? Tôi thấy sao sao ấy .
_Yên tâm .Yukata sọc xanh đen rất hợp với anh .- Em cười và huých nhẹ cùi chỏ vào lưng tôi ,ra vẻ khích lệ .
_Thế cậu không thay đồ à ? Trễ rồi đấy .
_Xong ngay thôi .
Em ôm lấy bộ yukata và đi vào phòng tắm .Có lẽ em ngại .Mà tôi cũng thay trước mặt em đó thôi ,có gì mà sợ ? À không ,cũng có chút bối rối … Nhưng tóm lại là sao em không chịu cởi đồ cho tôi coi . Bức xúc ,tôi thả mình xuống giường ,vơ lấy cuốn tạp chí .
_Shouya-sempai , đi thôi .
Cánh cửa nhẹ mở ,em bước ra trong bộ yukata trắng tinh viên vài đọc đen và hoạ tiết xanh biển ở tay áo , đơn giản nhưng rất tinh tế .Quả thật em rất có khiếu chọn đồ .Tôi cứ ngớ người ra ,ngắm mãi làm em hơi đỏ mặt .Biết ý ,tôi nhanh chóng đứng dậy và cười .Bộ yukata tôi đang mặc giờ xộc xệch vì tư thế nằm lúc nãy .
_Sempai , đừng yên cho em chỉnh lại nào .
Em bước lại gần ,nhẹ nhàng kéo kéo lớp vải phía trước chon ngay ngắn .Hơi thở của em cứ phả vào lồng ngực làm tôi thấy nóng . Nóng vì đám máu huyết đang chạy rần rần trong người .Không tự chủ được bản thân ,tôi cúi xuống hôn lên tóc em .Một nụ hôn tuy nhẹ nhưng cũng làm em giật mình ngước lên , đôi mắt mở to kinh ngạc . Chắc là bất ngờ lắm đây .
_Chỉ là cám ơn thôi mà –Tôi liền chống chế .
_Bộ em giống con nít lắm sao ? –Em xụ mặt ra và quay đi .
_Không , ý tôi không phải thế .
_Thế thì là gì ? –Em nhíu mày hỏi .
_Là …ừm ….
Không hiểu sao tôi lại ấp úng như thế .Câu hỏi của em tuy dễ nhưng thật khó trả lời .Thế nên tôi đành phải cười trừ cho qua chuyện .
_Ngốc quá .- Em cười thầm ,chỉ chỉ nghe loáng thoáng nên không rõ .
_Hả ? Cậu vừa nói gì ?
_Bí mật .
….
Chúng tôi rời khỏi nhà và đi đến học viện Clover .Tuy chỉ là quy mô cấp trường nhưng lễ hội được tổ chức rất hoành tráng .Cũng đầy đủ các gian hàng như bán kẹo táo ,bắn súng , vớt bóng nước …,mỗi gian được một lớp chuẩn bị ,sắp xếp .Khắp học viện được trang trí đủ màu sắc của những bóng đèn được treo dài ,giăng ngang dọc và được kết them những bông hoa giấy ,tất cả tạo nên một không khí háo hức .Lần đầu tiên tôi mới cảm nhận được không gian như thế này .Thật thuyệt vời .
Nhưng em còn háo hức hơn cả tôi ,em cứ quay ngang quay dọc để ngằm nhìn các gian hàng và khung cảnh học viện .Vẻ mặt tươi cười như lần đầu đi lễ hội ,trông rất giống con nít .
_Làm gì mà cậu thích thú thế ?
_Vì đây là lần đầu em đi lễ hội mà .
_Sao ? Thật không đây ? –Tôi thấy bất ngờ khi em trả lời thế .
_Thật .Từ nhỏ em sống ở nước ngoài nên giờ thấy háo hức lắm .
_Thế ,em là con lai ? Mà sao em mặc yukata thành thạo thế ?
_Mẹ em là người nước ngoài ,nên em mới có mắt xanh này –Em chỉ chỉ vào đôi mắt -Với lại ,em ngày nào mà chẳng mặc yukata nên mới rành như thế .
_Ra là thế .
_Ừm ,mà mình đi ăn gì đi .
Mới dứt câu ,em đã năm tay tôi kéo đi ,tiến về phía gian hàng thức ăn .
Em nắm tay tôi thật chặt ,bong dưng tôi lại thấy run ,tim đập mạnh hơn nữa ,hơi thở nhanh dần . Tuy đã nắm tay biết bao người nhưng với em , sao lại thấy lạ .Chắc là do tôi đã thích em .Màu sắc của những bộ yukata hoà lẫn vào nhau ,tan vào ngày hội nhưng trong mắt tôi chỉ có một màu trắng với những đường viền đen và đôi mắt xanh đang mỉm cười .Hạnh phúc .
Đi hết gian hàng này đến gian hàng kia ,hết ăn rồi lại chơi trò chơi ,thế mà em chẳng than mệt ,cứ vui cười hớn hở .Thật ghét quá đi .Sao tôi không phải là người làm em cười như thế chứ ?
Cuối cùng ,tôi đành ngồi lại một mình . Đành ngồi mà ngóng theo em từ xa .Nhìn em chơi một mình bên gian vớt bóng nước .Chen chúc trong đám người như vậy thật là quá sức của tôi .Bầu không khí cứ bị xé nhỏ lại làm người ta khó có thể mà hít đủ dưỡng khí .Vậy mà ai cũng cố chen lấn ,cố tham gia vào lễ hội . Tôi chỉ vui vì có em thôi . Ngoài ra ,không gì hết .
Càng trễ ,lượng người tham gia vào lễ hội càng đông .Ai cũng mong chờ tới giây phút pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm và trao cho nhau nụ hôn thề ước .Hình như đó là một truyền thống của học viện Clover .Tuỳ không hứng thú lắm nhưng tôi vẫn không khỏi hồi hộp khi nghĩ đến việc cùng em dưới bầu trời đầy sao . Máu nóng cứ bốc dần lên . Khó chịu mà nao nao .
_Shouya-sempai .
Em chạy tới bên tôi ,khuôn mặt mỉm cười như tìm được một thứ quý giá .Chưa kịp phản ứng em đã áp lon nước lạnh vào má .Làm tôi giật cả mình .Nghịch ngơm thật .
_Hiro ! Làm gì thế ? –Tôi nhíu mày và giật lon nước khỏi tay em .
_Hạ hoả , -Em cười – Mặt anh đỏ hết rồi kìa .
_Sao ? – Tôi vội lấy tay xoa xoa -Đỏ thật hả ?
_Nghĩ gì thế ? Sắp bắn pháo hoa rồi đấy .
_Chỉ là …
Đang bối rối để tìm ra lí do thuyết phục thì bỗng mọi người xôn xao nhìn lên bàu trời . Ánh pháo hoa sáng rực , đủ màu sắc đang xoè ra trên nền đêm tối .Em ngước lên nhìn , ánh mắt mơ màng theo ánh sáng và mỉm cười nhẹ . Có lẽ khi đó em đang cầu nguyện một điều gì đó . Nhìn em ,tôi càng muốn bày tỏ cho em biết ,càng muốn chiếm hữu em .
_Hiro .
_Sempai ,nhìn xem kìa . Đẹp quá phải không ?
_Anh thích em ,Hiro .
_Ừm , ….Sao ? – Em đang mỉm cười bỗng giật mình quay lại , đôi mắt xanh mở to ngạc nhiên .
_Anh thích em .
Tôi vội kéo em ngả vào người ,nhìn thật sâu vào đôi mắt xanh trong của em .Cúi xuống thật chậm ,nhẹ nhàng đặt môi vào đôi môi em .Hôn . Nụ hôn nhẹ dưới rạng ánh sáng lấp lánh .
Em không phản ứng gì ,chỉ nhắm mắt lại . Đôi với tôi , đó là sự đồng ý .Có nghĩa là em cũng thích tôi .
Khẽ rời môi ,em mỉm cười quàng tay qua cổ tôi ,thì thầm .
_Em cũng thích anh ,Shouya .
Tiếp tục nụ hôn đánh dấu của cuộc đời .
….
—o0o—
Chiếc xe chở Shouya và Hiro dừng lại tại một toà nhà lớn với khu vườn phía trước . Đó là nhà của Shouya-san . Cánh cổng dần mở ,Shouya nắm tay Hiro chậm rãi buớc vào trong .Băng qua khoảng vườn và tiến vào nhà .Bên trong ngôi nhà này vẫn thế ,vẫn được bao phủ bợi một không gian màu vàng rực ấm cúng và những đồ vật tinh xảo .
Thoáng thấy bóng dáng người vợ đã dùng mọi thủ đoạn để ép cưới ,Shouya tức giận hét lên .
_Cô !! Biến khỏi căn nhà này !!! MAU !!!
Người đàn bà đó nghệch mặt ra trong giây lát ,rồi mỉm cười -một nụ cười đê tiện và gian xảo .
_Tôi cũng tính thế đấy . –Bà đáp lại .
_Biến ngay đi !! Đồ rắn độc gian xảo !!!!
_Đi tay không sao ?!
_Đúng !
Shouya-san giải phóng hết cơn nhịn nhục suốt bao năm qua .Ngay lúc này đây , ông muốn người đàn bà đã phá tan tất cả mọi thứ của ông biến ngay lập tức .Tất cả ,hạnh phúc lẫn con cái , đều do một tay bà mà tan vỡ . Hiro vẫn không lên tiếng ,chỉ cúi mặt xuống và nắm tay Shouya thật chặt .Sensei ghét phải nhìn vào nụ cười gian xảo của người đàn bà dã tâm đó .
_Chia nửa tài sản đền bù li hôn .
_Không bao giờ có việc đó đâu !! –Shouya chỉ thẳng mặt bà – Tôi có đầy đủ bằng chứng về việc cô ngoại tình .
_Cái gì ? –Nét mặt bà tat hay đổi ,tức tối và cau có .
_Biến ngay !!! –Shouya hét lên câu cuối cùng rồi nắm tay Hiro đi lên cầu thang .
_Tên đàn ông nhục nhã !!! –Bà ta hét lên – Đồ thứ bệnh hoạn !!!!
_Thế mà cô vẫn thích làm tình với tôi mỗi tối !!
Shouya ở một nụ cười mỉa mai và tiếp tục đi lên từng bậc thang . Để mặc người đàn bà thủ đoạn đang tức tối đập phá đồ đạc dưới nhà , miệng gào thét chửi rủa . Đó là số phận của những người thua cuộc nhục nhã .
Đi đến cuối hành lang tầng trên , Shouya mở cửa phòng và kéo Hiro vào trong .Chỉ có căn phòng này mới ngăn cách được tiếng ồn ào từ bên ngoài . Đây là căn phòng rộng với đầy đủ tiện nghi mà Shouya vẫn dung . Ông coi đây mới chính là nhà của mình , không gian dành riêng cho ông .Hiro bước đến bên cửa kính , nhìn vào khoảng không gian đêm đang lấp lánh ánh đèn phát ra từ những toà nhà .Có thể , ở đâu đó trong khoảng tối ngoài kia , Sapphire đang chìm vào gió tuyết .Nghĩ tới cảnh đứa con trai duy nhất của mình cô đơn ,lạc long không người than ,Hiro lại cảm thấy trái tim như bị bóp nghẹn .Nhìn vào khuôn mặt tươi cười bỗng vô hôn , nước mắt lã chã của Sapphire khiến Hiro thấy bản thân mình thật ghê tởm .Tạo ra nó mà không cho nó được quyền hạnh phúc rồi còn nhẫn tâm bóp nát tia hy vọng mỏng manh về một người cha tuyệt vời . Tại sao bản thân sensei luôn làm cho người thân phải đau khổ ?Hiro luôn tự hỏi nhưng vẫn chưa tìm được câu trả lời .
_Sapphire , bố xin lỗi con ., rất xin lỗi …
_Hiro, bình tĩnh lại đi .Vẫn còn Rai bên cạnh Sapphire .
_Vẫn còn ? Còn sao ? Chắc Sapphire chịu đểcon của người em yêu ở bên cạnh không ?
_Sapphire yêu Rai và Rai cũng thế .Chắc chắn không có chuyện gì đâu .
Shouya nhẹ nhàng vỗ vai Hiro , lúc này đây , ông cần phải ở bân cạnh Hiro để giúp Hiro lấy lại tinh thần .Có lẽ mọi việc xảy ra quá nhanh nên không thích ứng kịp hoặc không đúng như dự đoán nên khó kiểm soát .
_Hãy ở bên em .
Hiro lao vào vòng tay Shouya .Lúc này đây , sensei không còn muốn nghĩ tới điều gì nữa. Chỉ mong sao bàn tay người mình yêu sẽ xoá tan đi bao phiền muộn đã chiếm hữa tâm hồn sensei .Chỉ muốn đắm chìm trong tình yêu để quên đi tội lỗi .Dù chỉ trong thoáng chốc .
Những nụ hôn dài thay thế cái ôm ,từng chiếc nút áo được tháo bỏ nhanh chóng .Chỉ còn da thịt đang chia sẻ hơi ấm cho nhau .Shouya khẽ thì thầm những điều vô nghĩa vào tai Hiro , dùng lưỡi chạm nhẹ vào từng tế bào da trên cổ .Bàn tay ông nhẹ mơn trớn trên từng thớ thịt đang ưng hồng vì đam mê thể xác của Hiro .
Shouya bế thốc Hiro lên , đặt nhẹ sensei lên chiếc giường nệm êm ái .Những nụ hôn cứ tiến dần , tiến dần trên cơ thể Hiro .Những tiếng rên khe khẽ chợt bật lên .Căn phòng chỉ còn những hơi thở gấp gáp .Các động tác diễn ra chậm , thật chậm để kéo dài sự lãng quên .Không để điều gì hiện hữa trong suy nghĩ của Hiro ngoài trừ Shouya .Chỉ còn tình yêu là tồn tại .
Hiro đáp lại bằng những nụ hôn nhẹ trên gương mặt Shouya và dần xuống phía dưới .
Những tiếng thờ càng lúc càng gấp gáp và nóng bỏng .
Shouya từ từ tiến tới , nhẹ nhàng xâm nhập vào bên trong Hiro .Những bó cơ xiết chặt lại khiến ông khựng lại trong giây lát .
_Thư giãn nào Hiro .
Thả lỏng người , Shouya tiếp tục làm công việc của mình .Các động tác nhanh dần , tiếng da thịt ma sát vào nhau và tiếng rên rỉ vì khoái lại càng đều đặn hơn .
Tất cả , chỉ còn khoái lạc thể xác .
—-o0o—–
Cũng vào mùa đông như thế này 17 năm trước .
Em cảm thấy trời đất như sụp đổ dưới ánh mặt trời vàng rực .
_Tránh xa anh ấy ra . Đồ thứ lẳng lơ .
Lúc đó , một cô gái đang mang thai đã chạy tới và hét lên như thế trước mặt em .Em hoàn toàn ngạc nhiên trước hành động của cô ta .
_Xin lỗi , chắc cô nhầm người .
_Chính cậu chứ không ai khác .Không được đến gần chồng tôi .Không được đụng tới Shouya Mamoru .
_Shouya ? Cô có nhầm lẫn gì ở đây ? Anh ấy còn là học sinh mà .
Người đi đường tập trung ánh mắt vào em và cô ta , một số tỏ ra vẻ thích thú và cười nhạt khi thấy diễn biến .
_Anh ấy đã có con với tôi !-Cô ta chỉ vào bụng mình – Đứa bé này là giọt máu của Shouya .
Đầu óc em choáng váng , tất cả diễn ra nhanh như tạt một gáo nước lạnh vào mặt người đang say ngủ .
_Vì thế câu nên tránh xa và đừng làm phiền anh ấy nữa .
_Nhưng …
Những lời của cô ta như những nhát dao cứa vào tim em ,khiến chúng rỉ máu .Cô ta cười , cái cười khinh miệt khi nhìn thẳng vào mặt em .Em đã làm gì sai sao ? Em yêu anh là có tội sao ? Và sự việc là như thế nào ? Em không biết .Bấy giờ , trong suy nghĩ của em chỉ có khuôn mặt anh đang cười và nói yêu em .
_Shouya đã nói yêu và mang lại hạnh phúc cho tôi .-Em không còn nhận thức được điều mình nói nữa .
_Anh ấy không bao giờ yêu con trai . Shouya đã khi nào ngủ với câu chưa ?Anh ta chỉ chơi đùa với cậu thôi .
Cô ta lại cười .
_Chỉ là nói dối sao ?
_Chấm dứt mộng tưởng đi .
Lặng người , em mơ hồ trong câu chuyện của cô ta , không biết đâu là thực đâu là giả dối .Nụ cười khinh khỉnh vẫn hiện hữu trên khuôn mặt khả ái của cô ta .
Tấm trí em vỡ tan theo từng tiếng cười đầy cao ngạo .
….
Anh vẫn không hay biết chuyện gì đã xảy ra , vẫn cười nói vui vẻ với em và Hana .Cùng Hana làm đủ trò để em cười nhưng với tâm trạng thế này ,em không thể nào cười nổi .Nhìn lên khuôn mặt vô tư của anh , em lại càng hận và đau đớn hơn nữa . Sao anh lại nói dối em ?
_Hiro ,anh bị sao thế ? –Hana lên tiếng , có vẻ ngạc nhiên khi thấy em không hề cười sau mấy trò cười của nó .
_Em sao thế Hiro ? Có chuyện gì à ? –Anh cũng chồm tới , nâng mặt em lên xem xét .
_Shouya , đây là lớp học đó .Hana mỉm cười ,vỗ vỗ vào lưng anh , có lẽ cả hai người vẫn nghĩ là em chỉ buồn rầu vớ vẩn gì đó mà thôi .
_Anh em không sẽ khóc vậy đâu – Anh nghiêm mặt nhìn Hana rồi dùng tay lau nước mắt, bình thường có lẽ em đã vui mừng ra mặt rồi nhưng giờ đây em chỉ cảm thấy ghê tởm . – Chắc chắn có chuyện gì rồi . – Anh tiếp tục suy đoán .
_Anh rành anh họ em quá mà . –Hana hơi chu chu đôi môi lên ra vẻ giận dỗi . Tính con bé dễ thương vô cùng .
_Không sao . –Em đành lên tiếng để trấn an .
_Thật sự là không sao chứ ?
_Em đã nói là không sao hết !!
Em hét to lên , cảm thấy bực bội khi anh cư xử như thế .Sao anh vẫn có thể cười nói bình thản sau khi lừa dối em chứ ? Tại sao hả anh ?
Tại sao ?
Đầu óc em trống rỗng , điều duy nhất em biết là vụt chạy khỏi lớp học , cắm đầu chạy một cách không xác định , không rõ sẽ đến đâu .Chỉ cần nơi đó khiến em bình tâm lại là được .Chỉ cần tránh xa anh .
Anh chạy theo , Hana cũng chạy theo , tiếng anh và Hana gọi em vang dần trong làn gió vô hình đang lê trên từng ngóc phố .Nhưng mặc kệ , em không muốn nghe , không muốn biết gì hết .
Hãy để em quên dù trong giây lát .
Chỉ một chút thôi .
Quên đi .
….
_Em sao thế Hiro ? -Cuối cùng anh cũng tìm ra chỗ em đến , bóp chặt vai em rồi hỏi dồn.
__Hana đâu rồi ?
_Anh hỏi em sao lại như thế ?Hana đã về lớp rồi .
_Thế à .
_Thái độ đó là thế nào ? –Anh nhìn em ra vẻ không hài long, em sợ ánh mắt đó .
…
_Hãy cho anh biết đã có chuyện gì , Hiro , em nói đi .
_…Về mà hỏi vợ sắp cười của anh .
_Em nói ai ?
_Người có con với anh .
_Cái gì ? Sao mà có được ?Em đùa à ?
_Đùa ? Chính anh mới là người đang đùa với tôi – Bao nhiêu bực dọc em giải toả hết, em không muốn kiềm chế nữa . – Anh tưởng giả ngây như thế là xong sao ? Chấm dứt trò hề này lại được rồi đó .
_Em đang nói về cái gì vậy ?
_Đi mà hỏi người dả ngủ với anh .
_Ý em là … Mà cô ấy đã nói gì ? –Nét mặt anh lập tức thay đổi .
_Cô ấy đã có con với anh .
_Không , không thể nào …Nghe này , anh cần giải thích , ý anh là sự việc không phải là như thế mà chỉ là …chỉ là …
_Là sự thật .
Khuôn mặt anh hốt hoảng ,vẻ bực dọc không còn .Hai tay ôm lấy đầu ,có lẽ đây là một điều gây choáng váng dữ dội không chỉ cho riêng mà còn cho anh .Shouya , ngay cả anh cũng phản ứng thế thì điều đó đúng là sự thật rồi .Sự thật tàn nhẫn đôi với em .Em đã yêu anh thật lòng , thế mà thứ anh đáp lại sau những lời ngọt ngào là sự dối trá .
_Anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện . –Anh có gắng nói rõ từng từ .
_Kết thúc rồi . –Em chỉ biết quay mặt đi và nói như thế .Vì em biết , nếu phải nhìn vào đôi mắt anh , chắc chắn em sẽ ôm anh mất .
_Hiro , hãy nghe anh giải thích . –Anh chuyển giọng van nài , tay nắm chặt lấy em .Đau lắm anh à .
_Shouya , cám ơn anh vì tất cả và hãy quên em . -Khẽ nhón chân lên , em khẽ hôn nhẹ vào môi anh ,chỉ thoáng qua một cách hụt hẫng . –Em chỉ lại cho anh nụ hôn .
_HIRO !!!!
Cười . Đó là lần cuối em cười với anh trước khi nước mắt tuôn rơi .Em lại bỏ chạy khỏi anh ,trốn tránh tất cả . Lúc này ,em chỉ muốn em và anh quên đi mọi việc , coi như chaư từng có việc chúng ta yêu nhau .
…
..
.
_”Anh Hiro , đã có chuyện gì xảy ra với anh và Shouya vậy ? ”
Trở về nhà ,Hana đã gọi ngay cho em .Hana đúng là đứa em họ tốt nhất của em .
_Không có gì cả , em đừng quan tâm .
_”Không là thế nào ? Em muốn biết mà ,Shouya cũng vừa gọi cho em , giọng có vẻ buồn lắm .”
_Thế sao ?
_”Hiro ! –Hana hét lên ở bên kia điện thoại – Anh tỉnh lại đi .”
_Anh có ngủ đâu mà tỉnh , em thật là …
_”Em đến chỗ anh ngay .”
…
..
.
Có lẽ Hana muốn làm cầu nối ,nhưng đã trễ quá rồi .Em và anh giờ đây đã hết thật rồi .
Đưa ly rượu lên môi ,chất đắng chat bắt đầu lan dần đến tận cuống họng . Đắng nhưng sẽ làm em quên , biết đâu khi em tỉnh dậy , em sẽ lại có thể mỉm cười với anh .
Từng giọt men thấm vào người ,những kí ức như nhưng vòng quay cứ xoay đi xoay lại trong đầu em .Càng làm em thấy đắng cay hơn nữa .Càng quên thì càng nhớ .Có lẽ , em còn yêu anh nhiều lắm , Shouya .
_Anh Hiro !
Có cảm giác ai đó đang lay lay ,cố mở mắt ra , em đã thấy Hana ngồi đó có vẻ một lúc lâu rồi .Vẻ mặt Hana vừa lo lắng vừa ngạc nhiên khi trông thấy bộ dạng thê thảm này của em .Chậc ,nếu không có Hana gọi thì chắc em sẽ ngủ ở bàn ăn suốt đêm .
_Sao lại uống thứ này ? –Hana cầm chai rượu và quăng vào sọt rác một cách không thương tiếc .
Em chỉ biết cười đáp lại .Nụ cười bởi rượu.
_Shouya lo cho anh lắm đấy , có biết không ?
_Đừng nhắc đến cáu tên đó trước mặt anh . -Giọng em như lạc đi khi nghe tên anh .
_Ơ – Hana tròn mắt nhìn – Có chuyện gì mà anh lại nổi cáu ?
_Shouya đã có vợ và sắp làm cha rồi . –Em cứ nói mà chẳng suy nghĩ một chút nào .Chất men kia làm em mất lí trí rồi .
_Con ? Đùa . Ha ha ha , anh đùa hay thật . –Nghe xong ,Hana cười khanh khách ,chắc nó tưởng em say nên nói năng lung tung .
_Là thật … lời hứa đã bị páh vỡ rồi .
_Anh nghiêm túc chứ ?
Thay bằng câu trả lời , em chỉ biết ngước mặt lên nhìn Hana và nhẹ gật đầu .Im lặng là đồng ý .
…
Im lặng bao trùm một lúc lâu .
_Nếu thế , hãy để con của Shouya và con anh thực hiện lời hứa đó .
Sững người khi Hana nói câu đó ,trong tiềm thức ,em không thề ngờ Hana lại nói câu đó .Vì Hana thừa biết là không thể có chuyện đó mà .Nghĩ rằng con bé chỉ nói đùa và không mảy may đến nét mặt của Hana , em đã cười và hưởng ứng theo .
_Bằng cách nào ?
_Hãy để em giúp anh .Em sẽ mang thai con của anh .
Lời nói của con bé như cứ tát điếng người vào mặt em ,em không thể ngờ và không bao giờ nghĩ mọi việc lại như thế .
_Em đã luôn thích anh ,Hiro .Từ lâu lắm rồi .
_Hana , đây không phải là trò đùa đâu . –Không hiểu sao lúc đó em chỉ biết cười mà không ứng phó một cách rõ ràng .Em điên vì anh rồi .
_Em thích anh .
Hana lao tới ôm em , hôn nhẹ lên đôi môi đã từng hôn anh .Men rượu làm em mất đi tỉnh táo và hôn lại hưởng ứng .Trước mặt em lúc này , không là hình ảnh của Hana mà là anh .
Lẫn lộn hết rồi .
Tất cả đã được thay đổi từ giây phút này .
Mùa đông năm em và Hana lớp 10 và anh lớp 12 .
———-o0o———-
Quá khứ chỉ là quá khứ nhưng chính quá khứ lại quýêt định tương lai .
“Việc làm xưa kia của chúng ta đều đã sai và giờ đây chính con của chúng ta phải chịu đau khổ .”
Những dòng suy nghĩ còn sót lại lướt nhẹ qua Hiro-sensei .Những hồi ức đẹp và đau buồn xen kẽ nhau như những mắt xích .Hiện tại là một canh bạc mà cả hai người Hiro và Shoya đã đánh cược .Kết quả là gì ? Chưa biết được .
Hiro khẽ nép mình vào lồng ngực Shouya .
Ngoài trời , tuyết vẫn trắng xoá một màu .
————–
End part 1 chap 8 .