Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo - Chương 37
Căn phòng tối om chỉ có ánh đèn trần mờ vàng hắt xuống cơ thể trần truồng đang bị trói chặt vào thành giường.
Đăng rên rỉ, môi bị nhét chặt bởi một quả bóng bịt miệng, hai tay bị trói lên đầu bằng dây da, chân bị dang rộng ra bằng một thanh bar sắt giữa hai gối. Cơ bắp vạm vỡ khẽ run rẩy, mồ hôi túa ra trên làn da ngăm bóng mịn.
Hùng đứng giữa hai chân hắn, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng hoàn toàn kiểm soát tình hình. Áo sơ mi trắng cài hờ vài cúc, tay lướt nhẹ từ bụng dưới của Đăng xuống tận đùi trong. Giọng cậu nhỏ nhẹ mà nham hiểm:
“Bự vậy mà yếu xìu à, mới có mấy lần đã rên như vậy rồi?”
Cái que rung Hùng cài ở giữa đùi Đăng cứ chập chờn rung theo nhịp điều khiển từ remote, khiến cơ thể bị hành hạ tới mức run lên từng hồi. Đăng cố gắng lắc đầu, nước mắt đọng ở khóe mắt, má đỏ ửng vì nhục.
“Nhìn em đi. Bị đụ đến mức nước dính cả ra giường rồi mà còn giả vờ bất khuất?”
Hùng cởi nút quần, để con cặc dựng thẳng đập vào đùi Đăng một cái bạch rõ to. Không cần màn dạo đầu, cậu tự nhổ nước bọt rồi ấn vào một lần, thọc sâu như thể muốn đâm thủng hắn.
“Ư-Ưmmmphhh!!”
Đăng gào lên sau lớp bịt miệng, mông cong lên theo phản xạ. Mắt trợn lên, cổ rướn cao, toàn thân căng cứng.
“Ừ, đúng rồi đó. Phản ứng đúng là vậy, không cần giấu nữa đâu,” Hùng thở dốc, từng cú đẩy cắm vào sâu hơn nữa, âm thanh nhóp nhép dâm loạn vang vọng khắp phòng.
Mỗi lần rút ra là tinh dịch trắng từ lần trước còn dính lại chảy ra thành vệt, làm Hùng càng thêm hứng. Cậu rút ra hẳn, dùng tay banh hai mông Đăng ra, ngắm nghía:
“Đỏ hết cả lên rồi. Cái lỗ này sinh ra để cho anh đụ, đúng không?”
Đăng lắc đầu quầy quậy, nước mắt chảy xuống gối, nhưng lưng hắn cong lên đón lấy khi Hùng lại ấn vào, sâu hơn, mạnh hơn.
“Tao nói đúng mà. Nhìn mày chảy nước như vậy, còn giả bộ cái gì? Đồ chơi của tao thì phải biết phục vụ cho ra hồn.”
Âm thanh bạch bạch bạch vang liên tục, nhịp đẩy nhanh đến mức mông Đăng đỏ ửng. Mỗi cú thúc như đang đóng dấu chủ quyền.
Rồi đến lúc Hùng kéo tóc Đăng, kéo đầu hắn ngửa ra, thì thầm bên tai:
“Chuẩn bị. Tao muốn đổ đầy mày, lần này không rút ra đâu.”
Đăng trợn mắt, rên gấp. Nhưng không còn lựa chọn nào. Khi Hùng giật mạnh lần cuối, tiếng rên nghẹn lại trong cổ Đăng, và thứ nóng bỏng tràn vào trong hắn, từng đợt, từng đợt, đến mức chảy tràn ra ngoài.
—
_Hết_