Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo - Chương 35
Chương 1 : “Tao nói mày là đồ đĩ của tao, hiểu chưa?”
Tiếng roi da đánh “chát” lên mông vang vọng trong căn phòng kín.
Hùng nắm tóc Đăng kéo ngược, đôi mắt đỏ hoe dưới ánh đèn đỏ, hơi thở nóng hổi đập lên má người bên dưới.
> “Đĩ của ai?”
“Của… của anh…”
“Của ai? Nói to lên.”
“Của anh! Em là đĩ của anh! Là lỗ để anh đụ thôi!”
Chát!
Lại một phát nữa, Hùng đập tay vào mông Đăng — giờ đã đỏ ửng, run lên từng nhịp. Thân hình cơ bắp to lớn của Đăng nằm rạp dưới chân Hùng, run rẩy như một con cún ngoan chờ chủ ra lệnh.
> “Mày nhìn mày đi,”
Hùng cúi xuống thì thầm sát tai, đầu lưỡi liếm dọc vành tai Đăng, rồi cắn mạnh vào.
“To xác vậy mà nằm rên ư ử dưới người tao. Mày sinh ra là để cho tao đụ.”
Cạch.
Âm thanh gel bôi trơn được bóp ra. Hùng chùi hai ngón tay, chọc vào giữa hai mông Đăng, đút sâu không hề nhẹ tay.
> “Đút rồi còn cong đít lên nữa? Đĩ thật đấy.”
Ngón tay ngoáy tròn, xoắn sâu rồi rút ra — rút ướt sũng và lấp lánh, khiến Đăng rên lên, bắp tay co lại nhưng vẫn không dám phản kháng.
> “Xin… xin anh đụ đi… em chịu hết nổi rồi…”
Hùng cười khẩy, kéo eo Đăng lại sát người mình hơn, đặt con cặc nóng hổi cứng ngắc của mình ngay cửa vào:
> “Tao chưa cho, thì mày cũng đừng có mà nứng.”
ẦM!
Không cảnh báo, Hùng thúc mạnh một cái, nuốt trọn con cặc khổng lồ của mình vào bên trong Đăng. Tiếng thịt va chạm vang vọng khắp phòng. Đăng giật bắn người, miệng há ra không kịp kêu, nước mắt trào ra theo từng cú thúc.
> “Á… aahhh… anh ơi… to quá… không chịu nổi…”
> “Không chịu nổi?” Hùng cười khinh. “Mà vẫn nuốt hết? Vẫn siết tao như sợ tao tuột mất? Mày nói thật hay là mày chỉ đang làm đĩ giỏi quá?”
Bịch. Bịch. Bịch.
Cú thúc dập liên tục, nhồi sâu đến tận đáy, mỗi lần rút ra đều kéo theo dịch nhớt trắng đục văng ra ngoài. Âm thanh trơn ướt, tiếng rên ngắt quãng, tiếng chửi tục cứ đan vào nhau.
> “Cái lỗ này chỉ để tao đụ thôi, hiểu chưa?
Đụ cho đến khi rách, đụ cho tụi nó nhìn thấy cũng biết mày là của tao!”
Cạch.
Hùng bật livestream kín, camera quay sát ngay chỗ cặc đang ra vào lỗ Đăng, zoom đến mức nhìn rõ từng nhịp siết lấy.
> “Tụi mày nhìn kỹ đi,” Hùng gằn từng chữ, tay bóp mạnh cằm Đăng ép quay vào ống kính.
“Đây là đồ chơi của tao. Chỉ tao mới được đụ nó thế này.”
Tiếng rên đứt đoạn, tiếng cặc nhồi như điên, tiếng nước bắn ra đầy giường.
Và rồi…
> “Ra đi! Tao muốn coi mày ra thế nào khi bị tao đụ tới tê dại.”
Hùng nhấn mạnh một phát, sâu đến tận gốc. Đăng gào lên, bắn xối xả khắp drap giường dù chưa hề chạm vào cặc mình.
Tay run run, người co giật, mặt dính nước mắt, nước mũi, mồ hôi — và cả tinh dịch.
> “Ngoan. Biết thân là đồ đĩ của ai rồi đó.”
—
Chương 2 : “Đĩ biết bò không? Bò về đây cho tao đụ tiếp.”
—
Đăng nằm đờ ra trên giường, chân còn run, tinh trùng dính đầy bụng và đùi. Mắt đỏ hoe, môi sưng lên vì khóc, cặc còn co giật theo từng nhịp thở. Nhưng Hùng thì chưa buông.
> “Nằm đó làm gì?” – Hùng nhếch môi, kéo cái hộp nhỏ dưới gầm giường ra.
“Đĩ thì phải biết chủ còn chưa cho nghỉ.”
Cạch.
Tiếng khoá mở. Một chiếc vòng cổ bằng da đen, nạm kim loại, có móc khoen đằng trước — thứ xích thú cưng đúng nghĩa — được Hùng cầm lên, đeo vào cổ Đăng.
> “Vừa nãy rên hay lắm. Giờ rên kiểu chó cho tao nghe.”
Keng.
Xích khóa lại, vừa khít cổ, siết nhẹ khiến Đăng rụt vai, thở gấp, nhưng không phản kháng. Hắn thở ra, hai mắt long lanh như vừa xấu hổ vừa rạo rực.
> “Đẹp đấy.” – Hùng lùi lại vài bước, kéo xích về phía mình.
“Giờ bò tới liếm cặc tao đi, đồ đĩ.”
Lưỡi xích căng ra, kêu loảng xoảng theo từng bước bò. Đăng chậm rãi chống tay, cơ bắp gồng lên rõ mồn một, nhưng lại bò như thú vật đến trước mặt Hùng — cái xích kéo căng cổ, mặt cúi sát đất.
> “Chó ngoan.”
Hùng đẩy cặc đang cứng ngắc về phía miệng Đăng.
“Mở miệng ra. Tao chưa ra lúc nãy, giờ mày lo mà bú sạch.”
Đăng há miệng. Nuốt trọn.
Tiếng ục ục vang lên khi hắn bú sâu đến tận gốc, nước dãi chảy xuống sàn, ướt xượt. Hùng ghì chặt tóc, đụ thẳng vào họng, cặc nóng rực dập liên tục trong miệng như trút giận.
> “Ngậm cho chặt vào. Mày không phải người, mày là đồ chơi của tao.”
ẦMMMM!!
Một phát sâu đến tận họng. Hùng giữ chặt đầu Đăng, bắn xối xả xuống cổ họng. Cặc giật lên từng nhịp. Tinh trùng tràn ra khỏi mép, nhỏ xuống ngực.
> “Nuốt.”
“Ư..ự..ực…”
“Giỏi. Mày đúng là cái lỗ biết rên, biết bú, biết nuốt.”
Hùng kéo Đăng đứng dậy bằng xích. Đăng chân còn run, tinh trùng dính cả mặt, cổ, mông, cổ bị xích kéo căng khiến hắn ngẩng đầu lên nhìn Hùng bằng ánh mắt vừa phục tùng, vừa thèm khát.
> “Quay lưng lại. Đứng im cho tao đụ tiếp.”
Cạch.
Hùng kéo dây xích, cột vào đầu giường. Đăng bị buộc đứng, hai tay chống tường, chân dạng ra — như một con chó bị dựng lên để đụ.
> “Giờ thì đụ đúng kiểu đĩ có xích.”
RẦM!
Hùng lại nhét cặc vào. Lần này nhanh, mạnh, sâu, không nhân nhượng. Tiếng rên vang vọng cả phòng:
> “AH— AH— Đmm anh ơi— đụ nát em đi!”
> “Mày là cái lỗ đụ, là con chó có xích, là đĩ của tao. Tao thích thì đụ, không thích cũng đụ. Hiểu chưa?!”
Phập. Phập. Phập.
Hùng đụ như thú hoang, tay vỗ mạnh vào mông, bóp eo, ghì cổ xích khiến Đăng gào lên vì sướng lẫn đau. Đến khi chân Đăng muốn sụm xuống thì Hùng vẫn chưa dừng.
> “Không được ngã. Ngã là chó dở. Mày không muốn tao nhét thêm đồ chơi vào mồm chứ?”
—
Chương 3 : “Mặc áo vào, rồi ra ngoài. Toy vẫn phải giữ trong lỗ, hiểu chưa?”
—
> “Ơ… Hùng, em…”
“Câm.” – Hùng cắt lời, nhét cái buttplug rung vào sâu đến tận gốc.
“Ai cho mày ý kiến? Tao hỏi mày có phải đồ chơi không?”
Đăng cắn môi, mồ hôi rịn ra khi cái toy lạnh toát lấp đầy bên trong, hơi rung nhẹ. Hai chân khép lại theo bản năng, mặt đỏ ửng, mông co giật.
> “Là đồ chơi…” – hắn thều thào.
“To hơn tí đi, tao muốn căng…”
> “Câm miệng. Đồ chơi không có quyền đòi.”
Hùng xoay nhẹ cái plug một vòng, khiến Đăng thét lên khẽ, tay bám lấy thành ghế.
“Giờ mặc áo vào. Tao dẫn mày đi siêu thị.”
> “C—cái gì?? Không… không được, em—”
Bốp!
Một cái tát vào mông. Hùng ghé sát tai Đăng, giọng lạnh như đá:
> “Mày không hiểu chữ ‘đồ chơi’ à? Tao bật nút là mày run, mày rên. Mày không có quyền từ chối. Mày có cái lỗ là để tao xài.”
—
Mười phút sau.
Cả hai bước vào siêu thị. Đăng mặc áo hoodie rộng, quần lót mỏng bên trong đã ướt một mảng vì toy cứ rung ngắt quãng. Cổ vẫn đeo vòng xích, nhưng được giấu kỹ dưới áo. Chỉ cần Hùng cầm remote là vòng rung lại xoáy sâu vào trong.
> “Đi lấy sữa.”
“Đi đứng cho đàng hoàng, đừng có gồng mông lên như đĩ.”
Đăng nghiến răng, từng bước đi đều có tiếng “bzzz” nhẹ trong người, và tiếng rên nghẹn lại trong cổ họng. Một lúc sau, đang cúi xuống lấy sữa thì—
BZZZZZZZZ!!!
Hùng bật mức cao nhất.
> “A–a–h—!!”
Đăng chết trân, tay siết chặt cái hộp sữa, hai chân run lập cập, phải vịn vào kệ mới khỏi ngã. Người qua lại liếc nhìn, nhưng chỉ tưởng hắn bị chuột rút.
> “Đứng thẳng. Cười lên.” – Hùng lướt qua, thì thầm khi đi sau.
“Cái lỗ trong mày đang bóp toy chặt quá đấy, mày muốn tao đụ mày ngay giữa quầy không?”
—
Lúc thanh toán.
Hùng cố tình đứng sau Đăng, tay đặt hờ lên hông, remote trong túi. Và rồi…
BZZZZ— bzzz— BZZZZZZZZ—!
Đăng rụng rời, mắt ứa nước, một tay bấu vào quầy. Mông run bần bật, hậu môn co rút như muốn phun ra toy, nhưng vẫn giữ được.
> “Chó giỏi.” – Hùng khẽ nói, mắt ánh lên niềm thích thú.
“Về nhà tao thưởng.”
—
_Hết_