Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo - Chương 34
*lưu ý : loạn luân, kh thích thì bỏ qua chap này
—
“Anh mặc như vậy đi đâu?”
Đăng ngẩng lên, bất ngờ thấy Hùng đứng chắn cửa phòng. Giọng thằng em trầm xuống, không còn giống giọng “cậu em ngoan ngoãn” mọi lần nữa. Đôi mắt đen chăm chăm nhìn vào chiếc áo ba lỗ rộng đang để hở gần nửa ngực anh nuôi.
“Đi tập gym thôi. Mặc đồ thể thao… có gì đâu?”
“Cái chỗ đó…” Hùng tiến lại gần, cúi xuống, vạch nhẹ vạt áo. “Nó lộ ra hết rồi, anh biết không?”
“Ê, làm gì vậy?” Đăng gạt tay Hùng ra, giọng gắt nhẹ. “Em kì quá.”
“Anh là anh trai em, chứ đâu phải… của ai đâu, đúng không?” Hùng hỏi, nhưng tay đã siết lấy hông Đăng. “Em nhìn anh lâu lắm rồi.”
“Thằng điên…” Đăng xoay người bỏ đi nhưng bị kéo giật lại, đè ngửa lên sàn. Hùng ngồi trên người anh, một tay giữ chặt cổ tay, một tay luồn vào dưới quần thể thao.
“Anh mặc thế này là cố tình đúng không? Biết em dễ bị kích thích mà còn…” Hùng cúi xuống, liếm lên đầu ti đang hồng hồng nổi bật.
“Ư… Hùng… đừng…”
“Không đừng. Lần này em muốn anh nhớ, em ruột của anh… biết đụ.”
Chiếc quần bị kéo phăng xuống, cả cặp mông săn chắc của Đăng lộ ra, đầy mời gọi. Hùng nhấn đầu ngón tay ướt đẫm vào, móc xoáy, ngoáy sâu cho tới khi Đăng phải cong lưng bật rên.
“Anh nghĩ em còn là thằng bé theo sau anh ngày xưa à?” Hùng ghé sát, thở nóng bên tai. “Giờ là em đè anh.”
Của Hùng to hơn hẳn tưởng tượng của Đăng. Chỉ vừa nhấn vào, Đăng đã thấy bụng dưới nhói lên như bị nhồi ép.
“Đừng… em nhét… không nổi đâu…!”
“Phải nhét chứ. Vì lỗ anh là của em.” Hùng nghiến răng, đẩy mạnh một cú vào sát tận gốc. Cảm giác chặt khít khiến cả hai cùng rên lên. Đăng siết lấy vai Hùng, thở hổn hển.
“Em… em điên rồi…”
“Ừ, điên vì anh. Điên vì lúc nào cũng tưởng anh là anh trai, không được động vào.” Hùng gằn giọng, bắt đầu dập mạnh, đè từng nhịp sâu đến tận đáy.
Tiếng mông đập, tiếng nước nhóp nhép, tiếng rên bị nghẹn lại trong cổ họng.
“Anh là của ai?”
“Ư… em… Hùng… của em…”
“Gọi em là gì?”
“…Hùng.…”
“Không. Gọi em là em trai.”
Đăng run lên, cắn môi, rồi lạc giọng rên:
“Em..em trai… Hùng…”
“Giỏi lắm.” Hùng nhếch môi, tiếp tục đụ mạnh hơn.
—
Đăng không nhớ mình đã bị nó đè bao nhiêu lần.
Chỉ biết, lần nào cũng giống nhau: nước mắt, tiếng rên, và thứ chất lỏng tràn đầy trong lỗ.
Lần này cũng vậy.
Hùng ngồi sau lưng, giữ chặt hông Đăng, thúc từng cú mạnh như muốn in sâu trong cơ thể anh dấu vết chiếm hữu. Đăng cắn răng, tay siết chặt ga giường, cổ họng nghẹn lại từng đợt. Nhưng không phải vì đau.
Mà vì… quá sướng.
“Anh khóc rồi à?” Hùng cúi xuống, thè lưỡi liếm dọc theo gò má ướt đẫm mồ hôi và nước mắt. “Lại khóc vì phê nữa rồi hả?”
“Câm… câm đi…”
“Cái lỗ này phập phát thế này mà còn chối?” Hùng giật mạnh tóc Đăng ra sau, đè cả người lên anh. “Anh cứ giả vờ anh ghét em, nhưng anh rên ướt cả drap giường rồi kìa.”
“Ư… Hùng… em rút ra đi… làm ơn…”
“Không. Em đang thụt sâu quá ngon.” Hùng gằn từng chữ, tiếng nhóp nhép dâm đãng vang khắp phòng, từng cú nhấn khiến lưng Đăng cong lên như sắp gãy. “Anh có biết mình co bóp cỡ nào không? Như thể sinh ra để bị em đụ vậy đó.”
“Đừng nói nữa… em là… em ruột mà…”
“Ờ. Em ruột mà đụ anh trai đến phát khóc đây.”
Hùng chồm tới, luồn tay dưới bụng Đăng, sục nhanh. Đăng chưa đầy ba giây đã bắn vãi khắp ga trắng, miệng bật rên thảm thiết.
“Lại ra nữa. Đã bảo giữ lại để em bắn trong rồi anh hẵng xuất mà…”
“Ư… em… không được…”
“Anh nghĩ anh còn tư cách cấm em cái gì à? Đêm nào anh cũng chui vào phòng em, nằm bên cạnh, giả vờ ngủ rồi kẹp chân dụ đụ. Giờ còn muốn làm anh ngoan?”
Đăng gục đầu xuống, mồ hôi nhỏ giọt từ cằm xuống ngực. Hai chân vẫn đang run lên vì sướng. Miệng anh mở hé, rên nhỏ, mặt ửng đỏ.
“Em… dừng đi…”
“Em thích thấy anh khóc.” Hùng rút ra rồi đút lại mạnh bạo. “Thấy anh to xác vậy chứ yếu đuối, chỉ biết khóc vì bị đụ.”
“Không phải…” Đăng nức nở, nhưng cơn cực khoái lần hai lại sắp trào lên. Anh rên không thành tiếng, hai tay run rẩy siết lấy cổ tay Hùng.
“Khóc đi.” Hùng thì thầm bên tai. “Rồi rên. Em muốn nghe anh khóc vì em đụ ngon.”
“Ư… Hùng…”
“Gọi em là gì?”
“Em..trai…”
“Đúng rồi. Và anh là cái lỗ ưa khóc của em.”
Tiếng thịt va chạm vang dội, hòa với tiếng nấc nghẹn ngào. Hùng dập sâu đến tận cùng, rồi giật người, xả ra bên trong, nóng rẫy, đầy ngập.
Cơ thể Đăng co thắt lần cuối cùng, rồi mềm oặt xuống, khóc không thành tiếng.
—
Căn phòng tối om, chỉ còn lại tiếng thở gấp và âm thanh nhỏ giọt của chất lỏng đang rỉ ra giữa hai chân anh.
Đăng nằm nghiêng, tay che mặt, nước mắt vẫn chưa ngừng chảy. Cơ thể nặng trĩu như vừa bị hút cạn sức lực. Nhưng điều khiến anh không thở nổi, là thứ cảm giác tội lỗi trộn lẫn với khoái cảm chưa tan.
Mỗi khi Hùng nhấn vào anh, làm anh bật khóc vì quá sướng, anh lại tự hỏi — tại sao mình không thể ngăn nó lại?
Nó là em ruột.
Mình là anh trai.
Mình phải ngăn nó lại.
Nhưng lần nào nó cũng đè lên người anh, cởi đồ, thì chân anh tự động dạng ra.
Miệng anh kêu “đừng”, nhưng bên trong thì co rút chặt lại, nuốt lấy nó không tha.
Mình hư hỏng đến mức nào rồi? – Đăng siết ga giường, cắn môi đến bật máu.
“Khóc nữa à?” Giọng Hùng vang lên sát tai. Nó áp ngực trần vào lưng anh, hơi thở nóng hổi. “Em đụ anh ngon đến mức thành nghiện khóc luôn rồi nhỉ?”
“Câm mồm đi… tránh ra…”
“Không tránh. Anh là của em.” Hùng vòng tay ôm chặt hông Đăng, cọ nhẹ đầu gối vào khe mông vẫn còn hé mở. “Anh trai gì mà lỗ đụ mềm thế? Em chỉ cần ấn nhẹ là anh rên như thỏ phát tình.”
“Biến ra…cút ra.. tao ghét mày…”
“Ừ. Ghét mà lại dính nước dâm tùm lum thế kia?”
Hùng kéo tấm chăn lên, luồn tay chạm vào giữa đùi Đăng. Ngón tay ấn vào một điểm mềm ẩm nóng, nghe được tiếng “nhóp” ướt át vang lên. Đăng nấc nghẹn, cả người co giật.
“Này là ghét sao? Hay là đang… chờ đụ tiếp?”
—
Sáng hôm sau.
Đăng đứng trong phòng tắm, nước vòi sen lạnh ngắt chảy lên người. Nhưng không thứ gì rửa sạch được cái cảm giác nhớp nhúa giữa hai chân anh.
Anh chạm nhẹ xuống đùi trong – chỗ ấy vẫn hơi đau, rát, và ướt. Cả đêm Hùng không rút ra, giữ nguyên bên trong anh đến sáng. Anh không nhớ mình đã ngủ trong tư thế nào, chỉ nhớ khi tỉnh dậy, Hùng vẫn đang nằm đè, tay siết eo anh, như muốn giữ chặt cái lỗ của riêng nó.
Bước ra khỏi phòng, anh ngồi ăn sáng với nó như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhưng mỗi khi Hùng liếc mắt nhìn, anh lại cảm giác bên dưới mình siết lại, chặt hơn cả lúc quan hệ.
“Anh bị sao vậy?” Hùng vừa cắn bánh mì vừa cười. “Ngồi không yên thế?”
“Im đi.”
“Ừ. Để em im. Nhưng cái lỗ anh… hình như nó chưa im đâu. Em nghe nó đang nhỏ giọt đấy.”
Đăng đập mạnh tay xuống bàn.
“Câm mẹ mồm mày đi, Hùng!!”
Hùng nhìn anh, vẫn cười. Nụ cười đậm chất kẻ đã thuần hóa được con mồi, thong thả, tự tin.
“Anh nói miệng thì hay, nhưng cái thân xác anh… nó trung thực hơn nhiều.”
—
“Mặc cái này đi.” – Hùng ném cái áo ba lỗ màu trắng sang giường.
Đăng nhíu mày nhìn nó. “Thứ quái gì vậy?”
“Áo ở nhà của em. Anh mặc thử xem, hợp lắm đó.”
“Không.”
“Không mặc?” Hùng nghiêng đầu, tay đặt lên cạp quần Đăng. “Thế để em tự mặc cho.”
“Biến đi.” Đăng hất tay nhưng không đủ sức chống lại. Cuối cùng vẫn bị ép lột áo, nhét vào cái áo ba lỗ mỏng dính kia.
Nó bó sát đến từng đường nét. Hở cả hai bên nách, lộ gần hết vòm ngực săn chắc mà mềm mại đến mức… có thể bóp tay. Hùng ngắm nghía một lúc, rồi huýt sáo:
“Ôi cha… cái ngực mềm ghê. Mặc cái này mà đi ra đường thì bị chụp lén chắc.”
“Câm. Mày bắt tao mặc cái này làm gì?”
“Để ngắm.” – Hùng thản nhiên bước tới, đưa tay bóp nhẹ một bên ngực qua lớp vải. “Mềm thật. Hơn cả mấy đứa con gái em từng gặp.”
“Bỏ tay ra…”
“Không. Mà anh biết không, không chỉ ngực đâu…” Hùng chống tay lên tường, ép Đăng vào giữa mình và tường, rồi vỗ vào mông Đăng cái bốp. “Cái mông này… em đụ cả trăm lần rồi mà vẫn mềm.”
“Đừng…”
“Không tin à? Để em kiểm tra lại.” – Tay Hùng luồn xuống dưới quần short, xoa tròn trên mông Đăng. “Ừm, đúng rồi. Mềm. Co lại nữa kìa. Anh đang rên trong đầu đúng không?”
“Không có!”
“Không có mà hông nhúc nhích thế này? Không có mà ti dựng dưới lớp áo thế kia?” Hùng kéo áo ba lỗ của Đăng lên, để đầu ngực hồng nhạt lộ ra giữa ánh sáng. “Trời ơi… đáng yêu thế này… em nào chịu nổi.”
Đăng cắn răng, gục đầu vào tường, ngực phập phồng theo từng hơi thở.
“Mày định làm gì…”
“Làm gì à?” – Hùng cười, thì thầm sát tai. “Lột áo, kéo quần, bóp ngực, bóp mông, rồi đụ anh tới khi không ngồi dậy nổi nữa.”
“Tao…”
“Không cần đồng ý đâu. Cái lỗ đằng sau anh đồng ý thay rồi.”
—
“Đặt tay lên tường đi.”
Hùng đẩy Đăng tới sát tường, hai tay anh bị kéo ngược ra sau rồi giữ chặt bằng một tay. Cái áo ba lỗ mỏng dính bị kéo lên tới ngực, để trần cả phần lưng và hông ướt mồ hôi.
“Mày… mày làm gì…”
“Thử độ đàn hồi của anh trai mình thôi.” Hùng cười, tay kia bóp mạnh vào mông Đăng, xoa từng nhịp như nhào bột. “Mông mềm, dội tốt, nhìn thôi đã muốn cắm vào rồi.”
Đăng run người, hai tay bấu tường đến trắng bệch. “Mày không có quyền…”
“Anh nói câu này mỗi lần em đụ anh xong.” Hùng kéo quần short xuống, lộ ra cái khe ửng hồng đã lấm tấm ẩm ướt. “Nhưng mà lỗ anh thì chưa bao giờ nói không cả.”
Pặc! – Một cái tát vào mông vang lên.
“Mày—!”
“Im. Để em thưởng thức.” Hùng cúi xuống, liếm dọc từ gáy xuống sống lưng, rồi cắn nhẹ vào núm ngực đang lộ ra một bên. “Ti anh dựng, mông anh co, cái lỗ thì đang nhỏ nước… Anh có biết mình nghiện đụ cỡ nào không?”
Hắn rút khóa quần, để lộ thứ nóng rực đã dựng đứng.
Cắm vào. Một phát sâu tận gốc.
Đăng bật ra tiếng nấc. “A—không… sâu quá…”
“Sâu mà lỗ vẫn nuốt hết.” Hùng rút ra nửa chừng rồi thúc mạnh trở lại. “Ngon thế này, em đụ suốt đời cũng không ngán.”
Từng cú đẩy khiến ngực Đăng rung mạnh, hai núm ti hồng ướt nhẹp vì mồ hôi và nước miếng bị Hùng cắn. Mỗi lần cắm vào, mông anh lại bật ngược về sau, dội lại đúng như đồ chơi bounce-back.
“Anh nhìn đi. Cái mông anh bị đụ tới mức lắc lên lắc xuống, còn cái ti thì đập vào tường từng nhịp.”
“A—ahh… đừng nói nữa…”
“Ngượng à? Nhưng mà cặc em đang nghe tiếng anh rên, nên đâm sâu hơn đấy.”
Chát chát chát. Âm thanh da thịt va chạm vang dội cả căn phòng.
Mỗi cú thúc như muốn nhấn anh sát vào tường, bóp nát luôn cả tấm lưng trắng hồng mướt mồ hôi ấy, và vò nát luôn lý trí của người anh trai vẫn chưa dám thừa nhận mình nghiện làm tình với em ruột.
—
Pặc. Pặc. Pặc.
“Ư… Ưa… H-Hùng… m-mày… sắp… AAH—!”
Một cú thúc sâu bất ngờ.
Đăng rướn người, toàn thân run lên bần bật, rồi lịm hẳn trong tay Hùng. Đôi mắt anh nhòe nước, mở không nổi, mồ hôi ướt cả ngực, cả tóc, cả môi.
Cái lỗ phía sau vẫn co bóp từng nhịp theo phản xạ.
Nước nhầy rỉ ra khỏi kẽ mông, chảy dọc xuống đùi, vừa trắng vừa sệt, vừa tanh vừa ấm, còn hai núm ti ửng đỏ thì rung bần bật mỗi lần anh thở dốc.
Hùng rút ra nhẹ, nhìn dòng chất lỏng vẫn rịn ra từ cái lỗ mềm ngoan kia.
“Ngủ ngon nha… Anh trai.” – Hắn thì thầm, cúi xuống liếm một đường từ cổ gáy xuống ngực, mút lấy ti Đăng một lần cuối, rồi ôm gọn cơ thể mềm nhũn ấy vào lòng.
—
5 phút sau.
“Mẹ, anh Đăng ngất rồi.”
“Cái gì?!”
“Không sao đâu. Chắc ảnh mệt quá, vừa tắm xong là nằm xuống lịm luôn. Để con chăm ảnh cho.”
“…Ừ, coi chừng anh con nha.”
Hùng mỉm cười ngoan ngoãn.
Cánh cửa phòng khép lại.
Trong ánh đèn ngủ vàng dịu, Đăng vẫn nằm thiếp đi, môi hé mở khẽ rên không rõ, còn cái áo ba lỗ thì vắt qua vai, để lộ cả lưng trần lấm tấm vết hôn đỏ rực.
Hùng ngồi xuống cạnh, lau mồ hôi cho anh, hôn nhẹ lên hai bên ti vẫn đỏ, rồi kéo chăn lên đắp ngang hông.
“Không sao đâu.” – Hắn ghé sát tai Đăng, thì thầm. “Cái lỗ mềm kia… chỉ cần là của anh, thì em sẽ chăm suốt đời.”
—
Ánh sáng buổi sớm rọi nghiêng qua rèm cửa.
Đăng tỉnh dậy, người mỏi nhừ như vừa bị tai nạn. Lưng đau, cổ đau, ngực rát rát vì bị cắn đỏ, còn phía sau… tê rần, âm ấm, và ướt nhẹp.
Anh khẽ rên, cố xoay người. Một dòng chất lỏng sệt sệt trào ra theo chuyển động, làm ướt cả ga giường.
“Ư… mm… H-Hùng…”
Không ai trả lời. Chỉ có tiếng nước nhẹ trong nhà tắm.
Đăng cố rướn lên… rồi ngã nhào xuống đệm.
Hai chân anh run lẩy bẩy, cơ hông đau đến mức không thể gồng lên nổi. Ngay cả ti cũng đau, mỗi lần va nhẹ vào ga giường là lại nhói một chút.
“…Đỡ anh dậy… với…”
Hùng bước ra đúng lúc, khăn tắm vắt vai, cười tủm tỉm:
“Gì đây? Anh ngã rồi rên gọi em à?”
“Không đùa… nữa… anh không… đứng dậy được…”
Hùng bước tới, cúi xuống, một tay luồn dưới hông, tay còn lại đỡ sau gáy. “Ai bảo đêm qua anh mông dội mạnh quá. Lỗ thì nuốt chặt, ép em phải đụ tới ngất mới chịu ngủ.”
“Đừng nói nữa…!” – Đăng đỏ bừng mặt, quay đi. Nhưng lúc ấy, Hùng đã thấy rất rõ:
– Mông đỏ ửng, căng nhẹ.
– Khe mông vẫn ướt, rỉ nước trắng ra từng giọt.
– Hai núm ti sưng hồng vì bị cắn nhiều, vẫn rung nhè nhẹ.
“Anh đang rỉ này.” – Hùng đưa tay quệt qua khe, chạm đúng nơi nhạy cảm.
Đăng rùng mình, rên khẽ. “Ư… Đừng… nhìn nữa… nhục lắm…”
“Không nhục đâu. Đẹp mà.” Hùng cúi xuống, liếm vào vành tai Đăng. “Cái dáng mềm oặt vì bị đụ nát… dễ thương lắm.”
“Đỡ… đỡ anh dậy…”
“Dậy để làm gì? Anh chưa lau sạch mà.”
Hùng đặt anh nằm nghiêng, vén đùi lên, liếm một đường dài từ gót tới đùi trong, rồi thì thầm:
“Lau bằng miệng nha. Tối nay còn đụ tiếp.”
—
“Ngồi vào đây.”
Hùng ngồi ở ghế sofa, chân dạng ra, cặc cương đội hẳn lên dưới lớp quần.
Đăng run run, bị kéo ngồi thẳng lên đùi. Chạm vào cái đó… anh rùng mình, vì lỗ vẫn còn tê rần và rỉ nước từ sáng.
“Ưm… đừng…”
“Im. Anh mà để nó rỉ ra nữa là ướt ghế của em đấy. Ngậm vào cho kín lại.”
Hắn kéo nhẹ, ép lỗ anh ngậm trọn cây cặc nóng hổi kia.
Thịt mềm bên trong khẽ co lại, nuốt lấy từng phân, từng phân. Đăng nghiêng đầu rên nhỏ, vành tai đỏ bừng.
“Được rồi.” – Hùng mỉm cười. “Giữ yên thế nha.”
Hắn đỡ bát cháo, đút từng thìa vào miệng anh. Tay còn lại… luồn ra sau, bóp lấy mông Đăng – cái mông đỏ mềm, mới bị đụ rách hôm qua, nay vẫn còn lằn tay.
“Ư… đừng sờ…”
“Cơ mềm vậy, không bóp thì phí.”
Ngón tay hắn miết lên khe mông, ấn nhẹ vào miệng lỗ đang nuốt cặc, khiến Đăng rùng mình rên rỉ.
Mỗi thìa cháo đút vào, lại kèm một cú bóp mạnh vào mông.
Ngực anh nhấp nhô vì thở dốc, hai đầu ti sưng hồng lên, ướt bóng vì bị vân vê không ngừng.
“Mệt thì tựa vào em.” – Hùng thì thầm, cằm tựa lên vai anh, liếm vào vành tai.
“Ăn hết đi, rồi tối nay anh được nằm cưỡi… lỗ của anh đêm qua ngoan lắm…”
“…Ư…”
“Vừa mềm, vừa khít…
Em nhớ cái tiếng rên ‘Hùng ơi… đừng đụ nữa…’ lắm.”
—
_Hết_