Truyen SEX GAY,
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo - Chương 26

  1. Home
  2. Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo
  3. Chương 26 - Chạm vào thánh thể
Prev
Next

✦ Chap 1 – Vật Hiến Tế

> “Chỉ cần tế lễ đúng ngày trăng máu, thần linh sẽ bảo vệ làng.”
Đó là điều tổ tiên truyền lại. Nhưng không ai biết, vị thần đó… thích ăn thịt hơn là nghe cầu nguyện.

Tiếng tụng niệm vang vọng giữa rừng thiêng, khi trăng đỏ rực soi xuống bàn đá tế lễ. Đăng bị trói chặt, cả thân thể trần truồng phơi dưới ánh trăng, da ngăm rám nắng nổi bật giữa làn khói hương dày đặc. Hai tay cậu bị kéo lên quá đầu, chân dang ra, đầu gối buộc bằng dây đỏ, tư thế hoàn toàn mở rộng, dễ bị chiếm đoạt nhất.

Cậu cố vùng vẫy, cơ bắp căng lên theo bản năng, nhưng càng giãy, càng bị kéo căng. Người cậu đẫm mồ hôi, mặt đỏ bừng vì xấu hổ lẫn sợ hãi, nhưng không ai trong làng quay đầu lại. Dân làng đã rút lui, để lại cậu cho thần linh xử lý.

—

Soạt.
Từ bóng tối sau rừng cây, một bóng trắng tiến đến. Nhỏ nhắn, bước đi thong thả.
Hùng.
Thần của rừng này.

Hắn không mặc gì ngoài một lớp áo choàng trắng mỏng, để lộ làn da trắng như ngọc và vật tổ dài đến tận đùi dưới lớp vải. Gương mặt bị che bởi mặt nạ cáo bạc, chỉ để lộ đôi môi hồng cười nhếch lên đầy tà ác.

> “Mày là vật tế năm nay à?”
“…”
“Ngon. Tao thích da ngăm.”

Hắn quỳ xuống giữa hai chân Đăng, đưa tay chạm lên đùi, rồi cào nhẹ móng vuốt xuống tận gốc, khiến Đăng bật người co giật.

> “Đừng… đừng làm—”
“Mày không có quyền nói không.”

Một lá bùa đỏ được dán thẳng vào cổ Đăng, ngay yết hầu. Ngay lập tức, toàn thân cậu mềm nhũn, mắt lờ đờ, mồm chỉ hé ra mà không thể nói. Hùng cười khẽ, liếm từ cổ tay bị trói đến hõm nách.

> “Thần cần ban ơn. Còn mày… chỉ cần tiếp nhận.”

—

Hắn xé toạc tấm vải che cuối cùng, để lộ bộ phận đang run lên giữa hai chân Đăng – to nhưng bất lực. Hùng cúi xuống, ngậm cả đầu khấc thỏ vào miệng, liếm từ từ, cười như ăn kẹo.

> “Sao lại cứng rồi? Mới có thế này đã rên rỉ?”
“Xấu hổ vậy mà cặc lại căng thế này à? Mày đúng là đồ cúng tuyệt vời…”

Đăng bật rên ưm… ưh… trong cổ, nước miếng trào ra từ miệng bị cắn chặt vì khoái cảm. Cơ bụng cậu co giật liên tục khi Hùng nuốt trọn rồi nhả ra, liếm từng đường gân cương cứng.

Hùng đứng dậy, vén áo choàng lên, để lộ cặc dài gần gấp đôi Đăng – veiny, to, đỏ au, đầu khấc như quả đào chín. Không hề chần chừ, hắn xé lớp vải ở háng Đăng ra, đè xuống.

> “Thịt hiến tế thì phải bị lấp đầy.”
“Giữ trong bụng đủ lễ, hiểu chưa?”

—

PẠC!
Tiếng thân thể đập vào nhau vang vọng trong rừng.
PẠC! PẠC! PẠC!
Hùng thúc như điên, từng cú cắm sâu đến tận bụng dưới. Đăng rên ứ nghẹn, mắt trợn trắng, người co giật. Từng dòng tinh trắng rục rịch đổ vào, bụng Đăng phồng dần lên theo nhịp ban ơn.

> “Lần này là ‘lễ bảo hộ’, lần sau là ‘lễ trừng phạt’. Mỗi lễ, tao sẽ ban tinh dịch mới.”
“Thích làm lỗ thần lấp đầy không? Hở?”

Hùng cúi xuống, ngậm tai Đăng, thở gấp:

> “Tao đéo mày ngon vậy, chẳng lẽ thả mày về cho tụi dân làng thấy mặt lỗ cúng tao thế nào à?”
“Không đâu.”
“Tao giữ mày. Vĩnh viễn. Là lỗ hiến tế riêng của tao.”

—

✦ Chap 2 – Treo Lên Mà Dùng

Đăng không nhớ mình đã bị đụ bao lâu.
Chỉ nhớ mỗi khi mở mắt, cơ thể đều dính đầy tinh dịch, tay chân mềm rũ, và họng vẫn còn mùi của thứ “thần ban”.

Cậu đang bị treo lơ lửng bằng dây thừng đỏ trong hang đá sâu dưới lòng núi – nơi không một ai trong làng từng đặt chân đến.

> Hang của Thần.
Và giờ, là lồng nuôi dâm nô.

—

Hùng ngồi trên phiến đá cao, chân vắt chéo, áo choàng lộ nửa đùi trắng, vừa bú kẹo vừa nhìn Đăng lắc lư treo giữa không.

Cậu bị trói bằng dây xích bạc, tay treo cao quá đầu, chân dang ra bị khóa vào hai cột đá.
Giữa hai mông, một dương vật giả bằng đá ngọc to gần bằng thật, vẫn đang nhấp nhả liên tục bằng ma thuật.

> “Ư… a… dừng… dừng lại… Hùng… em xin… nghh—!”

Một cú rục sâu đến tử cung giả định khiến Đăng rung mạnh, lưỡi thè ra, bắn thêm một đợt tinh ra bụng.
Cơ bụng ngăm rám co giật, mồ hôi lấp lánh.

—

BỐP.
Một cái tát vào mông vang lên.
Hùng đã bước đến, liếm nước bắn ra từ đầu khấc Đăng.

> “Mày bị tao đụ tới vậy rồi, vẫn còn gọi tên tao kiểu năn nỉ à?”
“Phải rên như đồ cúng, không phải như chó xin ăn.”

Hắn gỡ toy đá ra, liếm phần dính tinh trắng, rồi… ngồi xổm giữa hai chân Đăng.

> “Tao đút cái thật vô. Mày ráng mà nuốt trọn.”

—

PẠC!
Không báo trước, Hùng đâm thẳng vào.
Toàn thân Đăng giật mạnh, miệng há ngoác không rít được tiếng.
Khóe mắt trào nước, bụng gồ lên như có vật gì di chuyển bên trong.

> “Bụng mày nhận của tao tốt ghê ha. Nhìn nè—”
Hùng ấn tay lên bụng Đăng, cảm giác rõ đầu khấc đang chọc sát vách trong.

> “Đây là lỗ cúng thần. Mỗi ngày không chứa đủ ba lần tinh dịch là phạm tội.”

> “***Mày muốn bị phạt không? Hay ***rên cho đúng đi?””

—

Hắn rút ra rồi thúc vào liên tục, tốc độ ngày càng điên loạn.
Tay còn lại nhét toy ngọc vào miệng Đăng, nhấn cho sâu tận cổ.

> “***Rên bằng lỗ miệng không được thì ngậm toy mà nấc cho tao nghe.”
“Mày nghĩ làm đồ chơi cho thần mà dễ à?”

PẠC! PẠC! PẠC!
Cứ thế, Đăng bị đụ xuyên qua, từ miệng tới lỗ dưới.
Hai lỗ đều chảy đầy tinh dịch, nhỏ xuống bên dưới là bát đá thần dùng để ‘thu lễ’.

—

> “Giỏi. Chứa được cả hai lỗ.”
“Tao không thả mày về đâu.”
“***Tao giữ mày dưới này, đụ mày mỗi ngày cho đến khi bụng mày chỉ biết no tinh thần.”

—

✦ Chap 3 – Lỗ Cúng Thần Trước Mặt Linh Hồn

Truyền thuyết nói:

> “Lễ tế thần chỉ thật sự hoàn tất khi linh hồn tổ tiên chứng kiến cảnh giao hợp giữa Thần và Lỗ Cúng.”

Hôm đó, hang đá vang lên tiếng chuông u linh.
Hùng đứng giữa điện thờ, áo choàng đỏ lộ vai và ngực trần, mắt đỏ rực, tóc trắng rũ xuống như thần thú cổ xưa.

Đăng bị cột giữa cột đá nghi lễ, tay giang hai bên, cổ đeo xích.
Trên người không mảnh vải, da ngăm run nhẹ dưới lớp dầu thơm thấm tinh thần.

—

Không còn toy. Không còn trói nhiều.
Chỉ có cơ thể thật, lỗ thật, và sức mạnh thô bạo thần ban.

Hùng bước tới, một tay nâng cằm Đăng lên để mắt đối mắt.

> “Mở lỗ ra. Linh hồn đang chờ xem cái lỗ cúng của mày đón thần thế nào.”

—

KHỰC.
Không cần dạo đầu, Hùng cắm thẳng vào.
Tiếng thịt va thịt vang vọng giữa điện thờ.

> “Tao đụ mày – không phải vì mày là người.”
“***Mà vì cái lỗ này sinh ra là để tế thần. Mày hiểu chưa?””

Đăng há miệng rên, mắt lạc thần.
Bụng gồ lên thấy rõ dương vật Hùng thúc sâu tận trong, gai sống lưng cậu co rút.

—

Cứ mỗi cú thúc, Hùng lại gằn chửi:

“Rên lớn. Cho linh hồn nghe.”

“***Lỗ cúng của mày nuốt trọn thần rồi.”

“***Tao không đụ người – tao đụ vật hiến tế. Và tao sẽ đụ đến khi lũ tổ tiên tụi mày cũng phải rên thay.”

—

Tiếng da thịt dập mạnh, rên la nghẹn cổ, tinh tràn ra ướt đẫm đùi.
Cả người Đăng đổ về phía trước, mắt trào nước, cổ đeo xích lắc theo từng cú thúc.

—

> Hùng ôm lấy thắt lưng cậu, kéo sát vào tận gốc, nhấn mạnh:
“Nhận đi. Đây là tinh thần.”
“***Bụng mày sẽ phải phồng lên vì chứa nó. Từ giờ, cái lỗ này chỉ biết đến mùi của tao.”

—

Xoạt — PẶC — TẠCH!
Cú đẩy cuối mạnh đến mức lưng Đăng cong ngược, tiếng nước văng ra ướt cả bệ thờ.
Hùng giữ yên trong vài giây, rồi rút ra thật chậm — kéo theo dòng tinh dịch trắng ngà trào ra từ lỗ.

> “Tốt. Linh hồn đã chứng kiến.” “Từ nay mày là đồ thần.”
“Cấm mặc đồ. Cấm gọi tên tao. Cấm xin tha.”
“***Mày chỉ được mở miệng khi rên. Và chỉ được mở lỗ để tao đụ.”

—

✦ Chap 4 – Lễ Cúng Dâm Thể

Nửa đêm.
Trong điện thờ chỉ có ánh lửa xanh và *mùi xác thịt còn chưa phai từ buổi đụ trước.

Đăng quỳ giữa sàn đá lạnh, toàn thân không mảnh vải, tay chắp sau gáy, mông cong cao.
Thế quỳ cấm kỵ – chỉ dành cho vật hiến tế cầu xin được thần cưỡi đến vỡ giọng.

—

> “Thần… con xin được nhận lễ…”
“Xin thần đụ con bằng sức mạnh người từng hủy diệt cả tộc cũ.”

Hùng xuất hiện sau lưng, mắt đỏ rực, dáng nhỏ con nhưng bóng đổ che phủ cả thân thể Đăng.
Không hỏi. Không báo.

> PẶC – Một cái tát vào mông Đăng vang khắp hang.
“***Mày xin được đụ? Vậy mông này là để thần chịch?”

—

TÁCH.
Xích rơi khỏi tay, Đăng chống xuống đất, tự đẩy mông vào háng Hùng.

> “Mông này là để thần chịch…”
“Lỗ này là để thần nhét…”
“Con là đồ cúng. Con muốn được đụ.”

RẦM!
Không đợi thêm, Hùng cắm vào – một cú xuyên tới tận cùng, thịt va thịt nảy bật cả người Đăng.

> “Rên. Mở miệng ra mà rên.***”
“***Tao muốn linh hồn tổ tiên tụi mày nghe mày rên như lỗ đĩ tế thần.”

—

Đăng bắt đầu rên. Rên thật.
Giọng vỡ, nghẹn, ngực đập nền đá mỗi cú thúc, mông đầy đặn vỗ vào háng Hùng như lửa gặp dầu.

> “Ưm… a… đụ con đi… thần đụ con mạnh nữa đi…”
“Cắm sâu thêm… cắm cho tới cổ họng…”

Cứ thế, Đăng tự nắc, chủ động lắc hông, đút mông vào từng cú chọc.
Ngực cậu đập nền, vú ướt đẫm, đầu vú sưng đỏ,* mỗi lần cạ xuống đá là rên to thêm.

—

> “Cái lỗ này sinh ra để tao phá.”
“***Tao sẽ nhét đến khi bụng mày phình ra vì tinh.”
“***Cả đêm, không ngừng, mày chỉ được phép cầu thần qua rên rỉ.”

—

RẦMMMM.
Một cú thọc tới gốc, bụng Đăng lồi hẳn lên, cổ nghẹn tiếng, lưỡi thè ra.

Hùng ghì lấy eo Đăng, giọng rít:

> “Ra trong lỗ cúng. Không rút. Không nghỉ.”
“***Cho tổ tiên tụi mày biết mày thuộc về thần nào.”

—

**Dịch trắng phụt sâu – Đăng run cầm cập, nước mắt nước dâm trộn thành vũng.
Mông vẫn nâng cao, ngực dính nền, hông tự động nắc – không ngừng.

> “Cho con thêm… thần ơi, chưa đủ… đụ thêm đi…”
“***Lỗ con… vẫn đói thần…”

—

✦ Chap 5 – Lễ Máu Cấm Kỵ

Đêm thứ ba.
Trăng đỏ treo chính đỉnh.
Điện thờ nghiêng ngả mùi dâm và máu.

Đăng nằm dài trên bệ đá, tay bị trói ngang đầu, chân dang rộng, mông nâng cao, lỗ há mở.
Trước khi nhận thần, phải hiến máu. Không phải máu từ vết cắt thường, mà là máu sinh dục – máu chảy từ phần cơ thể khao khát được đụ nhất.

—

“Cởi ngực ra.”
Giọng Hùng trầm như chảy từ miệng động.
Đăng ngoan ngoãn vạch ngực, hai đầu vú ửng đỏ, cứng lên như cầu xin bị cấu xé.

“Mở mông ra.”
Đăng tự dùng tay vạch mông, lỗ sau co giật, đỏ hỏn, ướt dầm.

—

Hùng rút một con dao ngắn, lưỡi đen như được rèn bằng lửa của thần.
Hắn cúi xuống, cắt nhẹ cạnh phần đầu ngực Đăng.

> “Ư… A—h… máu… ra rồi…”

Từng giọt đỏ rơi xuống ngực, tràn qua bụng, nhỏ đúng vào lỗ.
Hùng dùng tay quệt máu, xoa đều lên khe mông, rồi nhét ngón vào sâu bên trong.

> “Máu hiến tế. Lỗ thánh. Hôm nay… mày được thần xé banh.”

—

Hùng kéo khóa, dựng dương vật lên – cứng, to, đầy gân máu.
Đăng rên thành tiếng chỉ vì nhìn thấy.

> “Xin thần… đụ con bằng máu con…”
“Con là lỗ của thần… xin thần ban đau, ban khoái, ban giống.”

—

PẶC!
Hùng tát vào mông Đăng. Máu bắn ra từ khe.
Rồi hắn cắm vào—một cú, sâu đến tận tử cung trống rỗng.

> “ƯAAAA!!—A… THẦN ƠI…”
“ĐAU… DÂM… CON THẤY ĐƯỢC CẢ CHÂN TRỜI…”

—

Từng cú thúc như búa đập vào xương chậu.
Đăng rên, đầu vú rỉ máu, mông đỏ lòm, bụng phồng lên vì tinh thần đập dồn.

> “Thần ơi… xin đừng dừng lại…”
“Đụ tới khi lỗ con không khép lại được nữa…”

—

Cứ thế, trên bàn đá dâm huyết, Đăng bị thần đụ tới khi miệng méo, mắt lạc thần.
**Chất trắng trào ra không ngừng – lẫn máu, lẫn tinh, lẫn nước dâm chưa cạn.

> “Mày là của tao.”
“Mỗi lần mày chảy máu – tao sẽ đụ cho máu ấy nhớ vị tao.”

—

✦ Chap 6 – Lễ Giam Cầm Trong Cột Thần

Cột Thần nằm sâu trong lòng núi.
Một khối đá đen cao bằng ba người, rỗng phần giữa, có duy nhất một lỗ tròn vừa đủ cho mông một người chui lọt.

> “Vật tế sẽ sống bên trong. Không tên, không mặt. Chỉ là một lỗ thần dùng.”

—

Đăng bị đưa vào cột trong bóng tối.
Cơ thể trần trụi, tay chân bị trói, chỉ có mông và lỗ sau nhô ra ngoài khe đá.
Toàn bộ phần còn lại bị nuốt mất vào trong.

Không ai nhìn thấy Đăng.
Không ai gọi tên Đăng.
Chỉ còn “cái lỗ đỏ đang chảy nước” nằm ngay chính điện.

—

Hùng đứng trước cột, mắt trầm đục.

> “Mày từ nay là vật tế. Không ai biết mày là ai. Chỉ có tao… biết đây là lỗ tao đã đụ đến chảy máu.”

Hắn vạch quần, cương cứng sừng sững trước lỗ.
Không cần nhìn mặt, không cần hỏi ý.
Hắn nhét vào—

ỌC!
Cả cây cắm tới tận ruột, lỗ co giật như nhớ hắn, như đã quen với việc bị cắm khi không thấy gì.

—

> “Ư… a… Ư—ƯH!”
Tiếng từ trong vang ra – nhưng không ai biết của ai.
Chỉ là tiếng rên. Của một lỗ ẩn danh đang bị thần hiến giống.

—

Hùng bóp mông, kéo ra, đập vào.
Từng cú đẩy làm đá rên rỉ, thần điện rung chuyển.

PẶC! PẶC!
Mông bị đập, đỏ bầm. Máu hòa tinh trào ra khe.

> “Tao sẽ đụ tới khi lỗ mày quên cả tên mày là gì. Quên cả gương mặt mày từng có.”
“Mày chỉ là cái lỗ. Của tao. Cho tao dùng. Trước mặt thần.”

—

Cứ thế, mỗi ngày Hùng đến.
Không nhìn mặt.
Không gọi tên.
Chỉ đụ.

Lỗ run rẩy, rên rỉ, mỗi lần nghe bước chân quen thuộc – lại ướt đẫm.
Nước dâm chảy theo khe đá nhỏ xuống sàn thờ – dân làng gom lại làm “thuốc kích dục thánh.”

—

> Cuối chap:
Cột rung lần nữa.
Một tay từ trong khe thò ra – yếu ớt, run run – như cầu xin… được đụ thêm.

—

✦ Chap 7 – Lễ Dâm Mộng: Lỗ Hóa Thần

Cột thần đã giam Đăng được mười hai ngày.

Mỗi đêm, không cần ai chạm vào, cái lỗ đỏ hồng ấy vẫn rỉ nước, tự co rút như chờ dương vật.
Không ai nói chuyện với Đăng. Không ai nhìn mặt Đăng.
Chỉ có cái lỗ kia… mỗi đêm càng thêm ướt nhẹp, mở rộng, khát giống.

—

> “Ư… A… nữa… đụ nữa… đụ em đi mà…”
Tiếng thì thầm vọng ra từ trong cột.

Hùng đứng đó, lặng lẽ nhìn.

Hắn không chạm vào.
Chỉ đứng đó, để bóng mình đổ lên lưng, lên mông Đăng.

Lỗ run lên bần bật.
Nước dâm phọt ra như suối.

—

Hùng khẽ lên tiếng:

> “Tao chưa cắm vào. Mày rên cái gì?”

Từ trong khe cột – âm thanh rên rỉ bật thành tiếng khóc.

> “Đụ… đụ đi… đụ em với… Không chịu nổi nữa rồi… Làm ơn…”

—

Hắn đưa tay ra sau, chỉ khẽ vẽ một vòng quanh lỗ – không chạm.

BÕM!!
Lỗ co thắt dữ dội, một dòng nước trắng sữa xịt thẳng ra, bắn lên ngực hắn.

> “Tự ra khi chưa bị đụ…”
“Cái lỗ này… bị thần chiếm rồi.”

—

✦ Đêm thứ mười ba: Lỗ tự động hóa

Không ai đụ,
Không ai chạm,
Chỉ cần nghe tiếng Hùng bước vào, cái lỗ đó đã tự mở rộng, ướt đẫm, lắc nhẹ như mời gọi.

> Rên: “A… A… Aaa…”
Mỗi bước chân hắn = một tiếng rên bên trong.

—

✦ Lễ Thần Nhập: Hùng không còn là người – là hiện thân thần đụ

Hắn bước tới, cầm nhang, đốt thẳng trước khe mông đang vẫy nhẹ.

> “Tao là thần đụ.
Mày là lỗ của thần.
Không cần đụ cũng phải rên.
Không chạm vào cũng phải ra.”

—

Hắn nói dứt câu – Đăng gào lên trong cột.
Tự xuất một lần nữa.

Lỗ mở ra hẳn, co rút loạn, mông dâng cao trong khe đá.
Nước lấp lánh chảy tràn ra nền.

—

Hắn chầm chậm tiến tới – cuối cùng vẫn đút vào.
Và ngay lúc đó…

Đăng khóc thét.

> “Aaaaaaaa… AAAAAA!!!”
Chỉ cần chạm vào – là thần nhập trọn.

Lỗ khít cứng, co rút hút như chưa từng được thỏa mãn.
Từng nhịp cắm vào làm cả cột đá vang tiếng: “UYNH! UYNH!”

—

> “Tao không còn đụ mày như người nữa.”
“Tao đụ mày như thần. Đến khi lỗ nổ tung, nước mày rửa cả ngôi đền này.”

—

Cuối chap:
Cột thần rạn nứt nhẹ.
Hơi nước trắng bay lên,
Giữa ánh trăng – hiện lên hình một cái lỗ đang rỉ dâm giữa hư vô.

—

_Hết_

Gần nửa đêm rồi thấy 1 bn kêu viết kiểu này lên làm 🤧😖 chứ lười lắm rồi

Nếu hỏi tên fic thánh thể là gì thì ló là cái lỗ được hiên tế đó😀

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Chương 46 19 Tháng 5, 2025
Nhật Ký Của Chàng Trai Thẳng_truyencogiaothao
Nhật Ký Của Chàng Trai Thẳng
Chương 49 22 Tháng 3, 2025
Chương 48 22 Tháng 3, 2025
Cha Là Số 1 – Gay 18+_truyengay.net
Cha Là Số 1 – Gay 18+
Chương 9 2 Tháng 5, 2025
Chương 8 2 Tháng 5, 2025
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 20 5 Tháng 5, 2025
Chương 19 5 Tháng 5, 2025
Trợ Lý Cho Người Nổi Tiếng
Trợ Lý Cho Người Nổi Tiếng
Chương 10.5 12 Tháng 5, 2025
Chương 10 13 Tháng 3, 2025
Trai Thẳng Dâm Tặc_truyengay.net
Trai Thẳng Dâm Tặc
Chương 10.5 3 Tháng 6, 2025
Chương 10 3 Tháng 6, 2025
Mối Tình Đồng Tính Em Rễ và Anh Vợ_truyengay.net
Mối Tình Đồng Tính Em Rễ và Anh Vợ
Chương 14 27 Tháng 3, 2025
Chương 13 27 Tháng 3, 2025

Comments for chapter "Chương 26"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved