Truyen SEX GAY,
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo - Chương 2

  1. Home
  2. Chuyện Tình Thô Bạo Của Gemdoo
  3. Chương 2 - Tình một đêm biến thành nghiện
Prev
Next

Chương 1: Chỉ một đêm thôi mà

—

Quán bar ngập mùi thuốc lá, rượu và mồ hôi. Đèn chớp nháy trên đầu, tiếng bass nện vào ngực. Gem tựa lưng vào quầy, một ly whisky trong tay, ánh mắt lười nhác quét khắp sàn nhảy. Cậu không có tâm trạng. Hoặc đúng hơn, đang muốn trốn khỏi cái cảm giác trống rỗng bên trong.

Đến khi cậu nhìn thấy Đăng.

Cậu trai mặc áo sơ mi đen bó sát, tay xắn lên, cổ áo mở hai nút, mồ hôi lấp lánh trên xương đòn. Đôi mắt sắc như dao liếc một vòng, rồi dừng lại ở… Gem.

Họ nhìn nhau. Rồi Doo tiến đến, chẳng cần mời gọi. Một câu nói ngắn gọn:

“Muốn không?”

Gem chẳng trả lời. Chỉ liếc xuống đôi môi căng mọng, rồi uống cạn ly.

Cả hai rời khỏi bar chưa tới 10 phút sau đó.

—

Căn phòng khách sạn cao cấp, cửa vừa đóng lại là Doo đã bị đẩy ép vào tường. Môi Gem phủ lên môi cậu như nuốt trọn. Tay luồn vào trong áo, kéo ra không chút do dự.

“Không hỏi tên?” – Doo thở gấp, tay bấu lấy cổ áo Gem.

“Không cần.” – Gem đáp, cắn nhẹ vành tai cậu. “Một đêm thôi mà.”

Áo sơ mi bị xé phăng. Lưng Doo dán sát tường, cổ ngửa ra, rên khẽ khi Gem trượt môi dọc xương quai xanh rồi cắn xuống ngực.

“Ư… mày… mạnh vậy…”

Gem cười khẽ.

Gem kéo Doo vào phòng ngủ, ném lên nệm, áp người đè xuống. Đôi mắt cậu tối lại như dã thú đói mồi.

“Vậy tao chơi mày đàng hoàng, được không?”

Doo không trả lời. Chỉ dang chân ra, kéo tay Gem về phía giữa.

Cả đêm hôm đó, tiếng rên rỉ, da thịt chạm nhau, nước dính nhớp, tiếng giường cọt kẹt vang lên không ngừng. Gem chiếm lấy Doo như thể đây là lần cuối được sống. Cậu đâm sâu đến tận cùng, bắt Doo rên, khóc, cào, rồi run bần bật khi ra lần thứ hai.

Cả hai không ôm nhau sau đó. Chỉ nằm ngửa, thở dốc, chăn vứt dưới đất, sàn nhà vương vãi quần áo.

Doo là người dậy trước.

Cậu thay đồ, liếc nhìn Gem vẫn còn nằm ngủ, đôi lông mày nhíu nhẹ như mơ thấy gì đó.

Doo chỉ đứng lặng vài giây, rồi xoay người đi, để lại trên bàn… một điếu thuốc đã châm nửa điếu và số điện thoại ghi nguệch ngoạc.

“Chỉ là một đêm thôi mà.”

Nhưng tối hôm sau, Gem ngồi nhìn số lạ trên điện thoại suốt ba tiếng, tay run run châm thuốc, khói phủ đầy phòng.

Và đêm kế tiếp, cậu mò về lại quán bar đó.

Mắt cứ vô thức tìm một hình bóng.

—

Chương 2: Tái ngộ

—

Doo không nghĩ sẽ gặp lại Gem sớm như thế.

Không phải trong quán bar cũ, không phải ngoài phố, mà là tại tiệc sinh nhật của thằng bạn thân – nơi Doo bị lôi đi cho có mặt. Cậu vừa bước vào thì đã thấy Gem đứng bên kia bàn rượu, tay đút túi, vẫn ánh mắt lạnh như đá nhưng đủ để khiến ngực Doo co thắt lại.

Ánh mắt hai người chạm nhau đúng một giây.

Rồi Gem quay đi, như chưa từng quen.

Doo cười nhạt. “Ờ, tao cũng đâu cần gì mày đâu.”

Nhưng hai ly rượu sau đó, Doo lẻn ra ban công hút thuốc. Và mười phút sau, có một bàn tay giật điếu thuốc khỏi môi cậu.

“Mày bỏ chưa?”

“Chưa. Mày quan tâm?”

Gem không nói gì. Chỉ dụi điếu thuốc vào thành lan can, rồi ép sát người vào Doo, thở khẽ bên cổ.

“Mày gọi cho tao làm gì?”

“Tao say.” – Doo nói dối. “Tao lỡ bấm.”

“Lỡ? Hay mày nhớ tao?”

“Nhớ cái đầu mày…”

Nhưng cậu chưa kịp nói tiếp thì đã bị đè vào tường. Môi Gem ép mạnh lên môi Doo. Nụ hôn không mềm, không dịu dàng, mà là kiểu “đừng giả vờ nữa”. Lưỡi quét qua rồi luồn sâu vào khoang miệng, tay luồn ra sau gáy kéo sát lại.

Doo rên khẽ, mùi Gem ập đến như ám ảnh của lần trước.

“Mày điên à… đây là nhà người ta…”

“Phòng tao thuê lầu trên.” – Gem thở gấp, mắt đỏ hoe. “Đi không?”

Doo không trả lời. Chỉ nhìn, rồi gật.

—

Phòng đóng lại. Áo chưa kịp cởi thì Gem đã kéo Doo xuống giường, tay xé nút quần, mắt đỏ lên như lửa.

“Mày… nhớ tao đúng không?”

“Không.”

“Vậy để tao đụ mày đến khi nhớ.”

Gem đẩy vào, không chờ đợi, không hỏi. Doo gồng cứng người, cắn môi đến bật máu. Nhưng không đẩy ra. Không ngăn lại. Thậm chí còn vòng chân khóa lấy eo Gem, như nài xin nhiều hơn nữa.

“Ư… mày… đừng có… nhẹ đi…”

“Không. Mày thiếu tao lắm rồi đúng không?”

Doo không trả lời. Nước mắt trào ra vì đau, vì sướng, vì tức bản thân sao lại để thằng này chạm vào thêm lần nữa.

Nhưng tiếng da thịt đập vào nhau vang khắp phòng. Tiếng rên rỉ bị nuốt trong nụ hôn ngấu nghiến. Và khi Gem thở gấp, xuất lần thứ hai vào trong Doo, thì cậu cũng buông xuôi tất cả.

—

Sau đó, hai đứa quay lưng nằm yên, không ai nói gì.

Gem lấy thuốc ra hút. Doo nằm im, mắt mở trừng nhìn trần nhà.

“Đừng gọi tao nữa.” – cậu nói khẽ.

“Ừ.”

Nhưng không ai ngủ được. Và sáng hôm sau, Doo lại mò đến quán bar hôm đầu tiên.

Chỉ ngồi, không uống. Và lại nhìn quanh như tìm ai đó.

Chương 3: Lần thứ ba – bắt đầu nghiện thật sự

—

Tuần sau đó, Doo vẫn không gọi. Nhưng số của Gem thì vẫn nằm trong mục “gần đây”, không bị xóa.

Còn Gem, lại bắt đầu đi bar nhiều hơn. Không để tìm người khác. Chỉ là để ngồi ở chỗ cũ, uống loại rượu Doo từng uống, và chờ cái gì đó không rõ tên.

Đến lần thứ ba, họ gặp lại. Không tình cờ. Doo bước vào đúng quán cũ, ánh đèn nhấp nháy, sàn nhảy đông người. Nhưng cậu không nhảy. Chỉ nhìn thấy Gem ở quầy bar rồi tiến đến, không nói gì, ngồi xuống bên cạnh.

“Mày uống gì?”

Gem đưa ly của mình.

Doo uống một ngụm, rồi đặt xuống, liếm môi. “Mạnh.”

“Thì đâu phải nước lọc.”

Một lúc sau, họ vào khách sạn đối diện.

—

Lần này không còn vội.

Gem hôn Doo lâu hơn. Từng chút một, tay cởi áo cậu ra chậm rãi, lưỡi liếm từ cổ xuống ngực, rồi lướt qua vùng bụng đang run lên vì chờ đợi.

“Mày… hôm nay dịu vậy?”

“Vì tao biết mày đang nghiện rồi.”

“Đồ khốn…”

Doo rên khi bị lật úp, mông được xoa tròn rồi mở ra, đầu lưỡi Gem trượt vào giữa khe mông, liếm tới lui như thể thưởng thức.

“Ư… mẹ mày…”

Gem cười, bóp mông cậu rồi trườn người lên, ghé vào tai:

“Nói đi. Mày muốn.”

“Không.”

“Mày cần tao.”

“Cút…”

Gem đẩy vào chậm rãi. Dùng dầu lần này. Dù vậy, Doo vẫn rên bật thành tiếng, tay bấu ga trải giường, mắt nhòe nước.

“Nói. Muốn tao đi.”

“…Tao… Tao muốn…”

“Tốt.”

Gem thúc sâu vào, bắt đầu dập mạnh hơn, tay giữ gáy Doo ép sát xuống nệm. Mỗi nhịp đều khiến cậu rên rỉ, cơ thể quấn lấy nhau như dây leo, như không thể tách rời.

Doo bật ra lần đầu tiên khi Gem vừa rút ra nửa đường. Cậu ngửa cổ, người run rẩy, mông vẫn bị ghì lại, mơ hồ nghe tiếng Gem nói khẽ:

“Lần này, tao ở lại.”

—

Sau đó, họ nằm im, thở dốc. Tay không chạm nhau. Nhưng lưng chạm lưng.

Doo quay lưng vào tường. Gem nhìn trần nhà.

“Mày không hỏi tao tên hả?”

“Không cần.” – Gem đáp.

“Vậy mai gặp nữa không?”

“Tùy mày.”

Nhưng hai đứa đều biết: sẽ còn gặp. Sẽ còn dính. Vì cả hai đều nghiện.

Chỉ là chẳng ai dám gọi tên trước.

Chương 4: Lần đầu gọi tên nhau

—

Lần này là Doo nhắn trước.

“Còn thức không?”

Gem trả lời sau 10 giây.

“Phòng cũ. Tầng 7.”

Không có lời chào. Không có hỏi thăm. Nhưng Doo đến, đúng giờ, đúng căn phòng, với trái tim đập nhanh hơn thường lệ.

Cậu vào phòng. Gem đang ngồi trên ghế, chỉ mặc quần thể thao, mái tóc hơi ướt, chắc vừa tắm. Trông… đời thường lạ lùng.

“Sao gọi tao?”

“Không ngủ được.”

“Lại mượn tao để dỗ giấc?”

“Ừ.” – Doo cười nhạt, cởi áo. “Cho tao tiếp đi.”

Gem không nói gì thêm. Cậu đứng dậy, đi thẳng đến, và kéo Doo ôm chặt vào lòng.

Một cái ôm – lần đầu tiên giữa họ – không có ham muốn, chỉ có siết chặt, như sợ buông ra là tan.

“Ê… mày…”

“Tao không ngủ được cả tuần rồi.” – Gem thở khẽ. “Vì mày.”

Doo khựng lại. Nhưng chưa kịp đáp, Gem đã đẩy cậu xuống giường.

—

Lần này, không vội. Gem hôn từ cổ, dọc sống lưng, đến bắp đùi trong. Ngón tay luồn vào, chạm vào điểm nhạy cảm khiến Doo phải cắn môi rên khẽ.

“Ư… đừng… nhẹ chút đi…”

“Tao dịu nè. Nhưng mày cũng phải nói thật.”

“Cái gì?”

“Mày có nhớ tao không?”

Doo ngập ngừng. Rồi gật.

Gem luồn vào, một cách chậm và sâu. Cả hai rên cùng lúc. Không còn là dục vọng đơn thuần – mà là sự trút bỏ. Là cảm giác được chạm vào điều mình không dám thừa nhận.

Gem bắt đầu nhấp – chậm, sâu, đều, như dằn từng chữ trong mỗi cú thúc.

“Mày… có biết tao nhớ mày đến mức nào không?”

Doo rên bật, móng tay cào lên lưng Gem. “Mẹ mày… cứ nói kiểu đó…”

“Mày có nghe không hả… Đăng…”

Cả người Doo khựng lại.

Gem cũng khựng lại.

Không ai nói gì trong vài giây. Chỉ còn tiếng tim đập, và Gem vẫn ở sâu bên trong cậu.

“Mày…” – Doo khàn giọng. “Vừa gọi tên tao?”

Gem thở gấp. Cúi sát tai cậu, nói như thở.

“Đặng… Tao không muốn giả vờ nữa.”

Doo quay đầu, mắt đỏ hoe.

“Tao cũng không.”

—

Họ ra lần đó, ôm nhau mà không buông. Không còn quay lưng sau khi xong. Không còn im lặng như người xa lạ.

Gem vuốt tóc Doo. Còn Doo dụi đầu vào ngực Gem như muốn trốn cả thế giới.

“Mày tên gì?” – Doo hỏi nhỏ.

“…Hùng.”

“Nghe cũng hợp với tao phết.”

“…Ừ. Hợp.”

—

Và có lẽ, lần này sẽ không còn là chỉ một đêm nữa.

Chương 5: Đụ nhau mà đau

—

Cả tuần sau, không ai nhắn tin.

Doo không dám. Gem thì kiêu. Cả hai cứ chờ, như thể người kia mà lên tiếng trước sẽ là kẻ thua.

Nhưng đến đêm thứ bảy, Doo đứng trước cửa phòng 703, tay gõ ba lần. Nhẹ, rồi mạnh hơn.

Cửa mở. Gem đứng đó, mắt đỏ vì rượu, tay vẫn cầm ly. Nhìn cậu vài giây, rồi xoay lưng đi vào.

Doo tự bước vào, đóng cửa sau lưng.

Không một lời chào.

—

Doo đẩy Gem xuống giường. Hôn cậu như trút giận. Như cả tuần qua không thể thở nổi vì nhớ. Gem không phản kháng. Ngược lại, còn kéo Doo sát vào, tay lột áo cậu, cào từ lưng xuống eo.

“Đồ khốn…”

“Mày cũng thế…”

Không ai chủ động. Không ai bị động. Hai cơ thể cuốn lấy nhau, cắn, rên, siết. Khi Gem vào sâu, Doo bấu vai cậu đến bật máu.

“Ư… mẹ mày… đau…”

“Vậy đẩy tao ra đi.”

Doo không đẩy. Chỉ siết chặt hơn, rên rỉ và khóc.

“Tao ghét mày…”

“Ghét thì đi đi.”

“Không. Tao không đi đâu hết.”

Gem thúc mạnh hơn, miệng rên, nhưng mắt thì đỏ hoe.

“Vậy mày nói yêu tao đi…”

Doo im lặng.

“Không nói được đúng không?” – Gem dừng lại giữa chừng, rút ra, thở gấp. “Mày chỉ cần tao để thỏa mãn, đúng không?”

“Câm mẹ mồm lại đi…”

“Mày ngủ với tao cả tuần rồi, vậy mày nghĩ tao là cái gì?”

“Là người tao nhớ mỗi đêm. Là người tao chờ gọi tên tao lần nữa. Là người duy nhất mà khi mày không có mặt, tao thấy trống rỗng…”

Gem chết lặng. Doo nhìn cậu, nước mắt tràn ra, không giấu nữa.

“Tao yêu mày. Nhưng tao sợ. Sợ mày không nghiêm túc. Sợ mày chỉ cần cái thân này…”

Gem cúi đầu, ôm mặt. Vai run lên. “Tao cũng sợ. Sợ mày biến mất.”

—

Họ không đụ thêm nữa đêm đó. Chỉ nằm ôm nhau. Cả hai trần truồng, run lên vì thứ cảm xúc không tên.

Không còn mày – tao. Cũng chưa có “anh – em”.

Chỉ có “tao nhớ mày”, “tao sợ mày rời tao”, “đừng câm lặng như thế nữa”.

—

Tình dục là cách họ níu nhau lại. Nhưng bây giờ, nỗi đau mới là thứ giữ họ không buông.

Chương 6: Tao yêu mày rồi đấy

—

Họ không gặp nhau hai tuần. Sau lần đó.

Không phải vì giận. Mà vì cần thời gian để hiểu: rốt cuộc, đây có còn là tình một đêm nữa không?

Gem là người nhắn trước.

“Ra ngoài không? Tao muốn gặp.”

Doo đọc tin lúc 10 giờ tối. Trả lời chỉ bằng một từ:

“Ừ.”

—

Họ không đến bar. Không vào khách sạn. Mà ngồi ở quán ăn nhỏ, bình dân, trong con hẻm yên tĩnh. Lần đầu tiên thấy nhau dưới ánh đèn vàng, không mờ ảo, không rượu, không mồ hôi.

Doo nhìn Gem, bật cười.

“Mày nhìn tao kiểu gì vậy?”

“Mày đẹp trai ghê. Bình thường không thấy.”

Gem hừ khẽ. “Tao lúc nào chả đẹp.”

Doo chống cằm, hỏi: “Mày gọi tao ra để làm gì?”

Gem im vài giây. Rồi nói, nhỏ thôi:

“Tao nhớ mày.”

—

Họ về phòng. Lần này là phòng của Gem, căn hộ nhỏ, gọn gàng, có sách, có sofa, có cả ảnh gia đình trên kệ.

Doo cởi áo ra. Nhưng không cởi tiếp.

Gem bước lại, ôm cậu từ phía sau.

“Không cần vội. Đêm nay, tao không muốn đụ. Tao muốn yêu.”

Doo quay lại, nhìn vào mắt cậu.

“Mày biết mày vừa nói cái gì không?”

Gem gật.

“Tao yêu mày. Biết là chậm. Biết là ngu. Nhưng tao biết chắc một điều: không có mày, tao không còn là tao nữa.”

Doo siết chặt cậu. Lần đầu tiên, môi họ chạm nhau như người yêu thật sự.

—

Khi Gem đẩy Doo nằm xuống giường, ánh mắt cậu không còn đòi hỏi. Chỉ là chờ đợi. Muốn được trao.

“Tao sẽ làm chậm thôi.”

“Chậm chết mày luôn á.” – Doo cười, rồi rên nhẹ khi Gem trườn xuống, liếm từ ngực đến bụng, rồi hôn lên nơi nhạy cảm nhất.

Lần này, không đau. Chỉ là dịu, ấm, và thật. Gem vào sâu, từng chút một, tay nắm tay Doo, miệng hôn trán, môi, tai. Mỗi cú nhấp đều là lời thì thầm:

“Tao yêu mày.”

“Tao nhớ mày.”

“Tao không để mày đi nữa đâu.”

Doo khóc. Vừa ra, vừa khóc. Nhưng là nước mắt của người được yêu, được giữ, và được ở lại.

—

Họ nằm cạnh nhau sau đó, tay còn nắm. Không quay lưng. Không im lặng.

Doo nhìn Gem.

“Vậy… tụi mình là gì?”

Gem cười. “Là hai thằng ngu mê nhau như điếu đổ.”

“…Tao ngu trước mày.”

“Tao ngu nhất. Vì giờ tao không sống thiếu mày được rồi.”

—

Và sau tất cả, thứ giữ họ lại không còn là tình dục, mà là tình yêu. Mày – tao? Cũng được. Miễn là còn nhau.

_Hết_

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Chương 46 19 Tháng 5, 2025
Nhật Ký Của Chàng Trai Thẳng_truyencogiaothao
Nhật Ký Của Chàng Trai Thẳng
Chương 49 22 Tháng 3, 2025
Chương 48 22 Tháng 3, 2025
Cha Là Số 1 – Gay 18+_truyengay.net
Cha Là Số 1 – Gay 18+
Chương 9 2 Tháng 5, 2025
Chương 8 2 Tháng 5, 2025
Trai Thẳng Dâm Tặc_truyengay.net
Trai Thẳng Dâm Tặc
Chương 10.5 3 Tháng 6, 2025
Chương 10 3 Tháng 6, 2025
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 20 5 Tháng 5, 2025
Chương 19 5 Tháng 5, 2025
Trợ Lý Cho Người Nổi Tiếng
Trợ Lý Cho Người Nổi Tiếng
Chương 10.5 12 Tháng 5, 2025
Chương 10 13 Tháng 3, 2025
Mối Tình Đồng Tính Em Rễ và Anh Vợ_truyengay.net
Mối Tình Đồng Tính Em Rễ và Anh Vợ
Chương 14 27 Tháng 3, 2025
Chương 13 27 Tháng 3, 2025

Comments for chapter "Chương 2"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved