Truyen SEX GAY,
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Chuyện tình hoàng tử - Chương 48

  1. Home
  2. Chuyện tình hoàng tử
  3. Chương 48
Prev
Next

CHƯƠNG 48

một buổi tối tràn đầy nước mắt, quay về nhà tôi cố gắng đi lên phòng thật nhanh, không muốn anh Phong thấy khuôn mặt sưng húp của mình.

nằm trên giường mà những hình ảnh về Phương cứ hiện đi hiện lại. Tôi đã nói lúc ở trong bệnh viện thì lần khóc đó cũng là lần cuối cùng tôi dành cho cậu ấy, vậy mà không hiểu sao khi nghe lại giọng hát đó, khuôn mặt đó, thì tôi lại không cầm được nước mắt. tôi ngủ thiếp đi trong cơn mệt mỏi.

trời đã về khuya, nhà nhà đều đã chìm vào những giấc ngủ say mê thì từ đâu, một cơn gió lạ thổi tới, cánh cửa của lan can bật mở. Một con vật kì dị bay vào. người không phải người, thú không phải thú, nó bay vèo vèo và đậu ngay bên giường, đôi mắt đỏ lòm nhìn chăm chú rồi lấy tay vuốt nhẹ khuôn mặt tôi, một giọng nói khàn đục vang lên :

– ta sắp được giải thoát rồi phụng tiên! Tuy bây giờ ta chưa đủ sức để giết ngươi, nhưng sẽ không bao lâu nữa thôi, khi một phần sức mạnh còn lại của ta được giải thoát thì lúc đó sẽ là ngày chết của ngươi ha…ha

Tiếng cười man rợ của quỷ dữ, sang sảng như một tên sát nhân nguy hiểm trong đêm tối. Một lúc sau, nó lẵng lặng bay đi…

chiếc nhẫn trên tay tôi đột nhiên phát sáng luông linh. Ở bệnh viện, toàn thân của Phương cũng đang phát sáng. Hai luồng ánh sang này le lói ra ngoài không trung. Trên đỉnh tháp cổ thì đã có ánh sáng xanh từ lâu rồi, nhưng khi hai luồng sáng của tôi và Phương chạm nhau nơi tháp thì bổng toà tháp đó xoay vòng như rung chuyển cả đất trời và phát sáng dữ dội. Những ánh hào quang như toả khắp cả toà nhà họ Chương. Mọi người như bừng dậy, họ vừa chạy tới thì chỉ thấy hai lầu trên cùng phát quang. một lúc sau, ánh sáng đó biến mất. Phu nhân ngập ngừng, khuôn mặt kinh hoàng :

– chuyện này.….

Tuấn thì không thể nói được lời nào, cậu ấy chỉ biết đứng trân trân nhìn những sự việc xảy ra quá bất ngờ. Ông Tuấn khẽ thở dài rồi quay vào trong :

– Rồi ! nó lại đến nữa rồi….!

Lúc ấy, ngay tại ngọn đồi xa xăm, tên áo choàng đen cũng đang quan sát thiên văn. Khi nhìn thấy những luồng sáng phát quang, đôi mắt hắn kinh ngạc tột độ, đưa tay lẩm nhẩm gì đó, rồi khuôn mắt đanh lại vẻ khó chịu, một sự lo lắng gì đó đang ẩn chứa đằng sau ánh mắt nguy hiểm của hắn. 7 chiếc lá bùa mà hắn dán xung quanh ngọn đồi, giờ lại cháy thêm một lá nữa. tổng cộng chỉ còn 5 chiếc lá bùa. Minh Tử chạy tới, khuôn mặt hốt hoảng :

– chủ nhân ! có chuyện gì thế…?

hắn lắc đầu, đôi mắt đăm chiêu :

– hắn đã tìm thấy chiếc lông thứ hai rồi….

Minh Tử tròn xoe mắt, người đơ ra :

– nhanh…nhanh thế sao…?

hắn nhìn xung quanh, đôi mắt tập trung cao độ :

– hắn nhất định không thể tự mình mà tìm thấy lông thần được, chắn chắn đã có ai giúp hắn….

Minh Tử thở dài, lắc đầu, giọng quả quyết :

– nhưng làm sao có thể ! tên bảo vệ hắn lúc trước đã bị chủ nhân hạ sát rồi, còn Hoàng Phi thì đã bị thuộc hạ ám sát, vậy thì còn ai có thể giúp hắn được…

Tên áo choàng đen gật đầu, khuôn mặt lo lắng :

– vậy thì tại sao chứ…?

Đang không biết như thế nào thì từ đâu, một luồng gió mạnh thổi vù vù, con quái thú với đôi cánh đen vĩ đại bay tới, khuôn mặt thật gớm giếc, hai chiếc ranh năng dài như hai cán dao lớn, đôi cánh dơi rất rộng. Nó bay là là trên không trung, nhìn tên áo choàng đen mỉm cười. Minh Tử hét lên, giọng run lên bần bật :

– ngươi….ngươi…

Tên áo choáng đen giật mình, khuôn mặt sợ sệt :

– người ….người….người đã được giải thoát rồi sao ?

Con quái thú đó cười gằn, tiếng cười thật đáng sợ :

– khà…khà! Ngươi vẫn nhận ra ta sao ?

hắn quỳ xuống, khép nép :

– làm sao mà con không nhận ra người…..

– ta không có nhiều thời gian, ta tới đây chỉ để nói cho ngươi biết một chuyện, phụng tiên có thể nhanh tìm thấy lông vũ chính là nhờ Thạch Bảo Chi Thiêng…..

hắn tròn xoe mắt, khuôn mặt đầy vẻ bất ngờ :

– Thạch Bảo Chi Thiêng….?

– đúng! Đó là sợi dây chuyền và quyền trượng minh chứng cho tình yêu của phụng tiên…, hai gia bảo đó cũng có tình yêu của nó, dây chuyền có chuyện gì thì quyền trượng cũng sẽ bị vạ lây. Đây chính là yếu tố đặc biệt tạo nên chúng. vì thế, khi dây chuyền còn nằm trong tay người mà phụng tiên yêu, và quyền trượng còn ở bên phụng tiên thì hai vật bảo đó sẽ kêu gọi tình yêu lẫn nhau, và cũng sẽ tiếp thêm sức mạnh cho tình yêu của phụng tiên. Tất nhiên, khi tình yêu của hắn ngày càng mạnh thêm thì những chiếc lông vũ tự khắc quay về bên chủ nhân của mình….

Tên áo choáng đen như không tin vào tai mình nữa, đôi mắt kinh hoàng cực độ :

– có thể sao ….

Một nụ cười thật kinh tởm lại hiện trên hàm răng nanh dài thoang, ánh mắt quỷ quyệt :

– có thể chứ…bây giờ ngươi hãy mau đánh cắp Thạch Bảo Chi Thiêng về…đừng để nó bên cạnh phụng tiên nữa….và nên nhớ ! vật bảo chi thiêng đã thay đổi hình dạng, nó không còn là quyền trượng, cũng không còn là dây chuyền…

hắn giật mình, giọng bối rối :

– vậy làm sao có thể nhận ra được nó…

Quái thú bay lên trời, tung cánh bỏ đi chỉ để lại câu nói :

– đó là chuyện của ngươi…

Tên áo choàng đen sững người đứng lại giữa ngọn đồi. Minh Tử nhẹ nhàng tiến lại, giọng lo lắng :

– chủ nhân ! người….người ….người không sao chứ….

hắn thở dài, rồi ngước nhìn lên quãng trời bao la. Đôi mắt buồn vô tận. Minh Tử nhẹ nhàng khẽ hỏi :

– tên đó….tên đó…

hắn quay lại, nghiêm nghị nhìn Minh Tử :

– ngươi đừng nên biết nhiều quá….! người đó rất đáng sợ……

Minh Tử tròn xoe mắt, lộ vẻ ngạc nhiên :

– người ư….

**

một buổi sáng thức dậy thật mệt mỏi, tôi như ngủ chết mê chết mệt chẳng biết trăng sao gì nữa. Tiếng anh Phong vang lanh lảnh vào :

– mời cậu chủ ra dùng điểm tâm ạ…!

cố giụi giụi đôi mắt mệt mỏi, tôi nói vọng ra :

– chờ em một lát

một bàn ăn toàn những món ăn nhẹ, hôm nay mấy chị giúp việc vẫn chưa tới làm. Tôi lại một mình ngồi ăn sáng với anh Phong! một căn nhà rộng lớn tự nhiên có hai người nên cảm thấy trống trãi làm sao. Tôi nheo nheo mắt nhìn anh Phong :

– anh nấu ăn ngon quá….! Ai mà lấy anh chắc hạnh phúc lắm đây…

anh Phong khẽ cười, một nụ cười như ánh nắng ban mai, mang một niềm tươi sáng đến với người khác :

– cám ơn ! vậy thì cậu chủ hãy ăn nhiều vào…..

Tôi bật cười, đôi mắt nhấp nháy, những hàng lông mi như vươn dài xuống làn da trắng như tuyết :

– trời ! em không muốn như sumo của nhật bản đâu…?

không hiểu sao sáng nay tôi lại cảm thấy thật sảng khoái, rất có thể ngày hôm qua đã khóc một trận cho đã nên hôm nay mới vui như vậy, hay là một buổi sáng nhẹ nhàng, và anh Phong trò chuyện làm tôi vui. bước đến dãy hành lang, tôi đã thấy Tuấn. Nhìn cậu ta cứ như người mất hồn. Tôi chạy lại, đẩy vai :

– ê ! làm gì mà cậu như người mất hồn vậy…

Tuấn quay lại, mỉm cười, nhắn mũi ;

– à ! do ngày hôm qua xảy ra chuyện lạ quá…

Tôi tò mò, giọng nhỏ nhẹ :

– chuyện gì thế ?

– thì toà tháp cổ tự nhiên lại phát sáng nữa, làn này nó phát ra đến 3 màu lận….

Tôi giật mình, một linh cảm gì đó lại xuất hiện, tôi hỏi gặng :

– thật vậy sao….?

Tuấn gật đầu, nói như đinh đóng cột :

– thật mà! Chính mắt mình nhìn thấy….

Tôi rơi vào những dòng suy nghĩ vu vơ thì một tiếng nói cắt ngang :

– thật trùng hợp…lâu quá rồi không gặp anh nhỉ….

Tôi ngẩn mắt lên thì trúc đang đi xuống dãy hàng lang, hình như là cô ấy qua đây có chuyện gì đó, tôi gượng cười :

– chào em….!

Trúc nhìn từ đầu xuống chân tôi và Tuấn, rồi đưa tay lên cằm ra vẻ suy nghĩ :

– không biết lần này anh có giữ vững vương miện của mình hay là bị trút ngôi đây…?

Tôi ngẩn người, khuôn mặt khó hiểu :

– em nói gì ? anh không hiểu…?

Trúc mỉm cười tự đắc :

– anh không biết đang diễn ra cuộc bình chọn cho hoàng tử sao ?

Tuấn tò mò, nhìn trúc hỏi nhỏ :

– bình chọn hoàng tử…?

Trúc lấy cây quạt quen thuộc ra, ve vẩy. Khuôn mặt vẫn kênh kiệu như thường ngày :

– cuộc bình chọn này do tổng thể tất cả các hội học sinh tổ chức, và đã chọn được top 10 toàn trường rồi, giờ bắt đầu đang bỏ phiếu bình chọn người đăng quang. Bình chọn công chúa diễn ra tương tự…

Chưa kịp nói gì, thì trúc đã giương đôi mắt nghi ngờ nhìn tôi và Tuấn :

– tin đồn đó là thật sao ?

Tuấn đăm chiêu, hai hàng lông mi nhấp nháy :

– tin đồn gì…?

Trúc lấy ra một tờ báo và giơ trước mặt. tôi đọc mà như muốn sững người.

“cặp đôi hot nhất trong top 10 hoàng tử”

một cái tựa đề cũng đủ làm dân cư trong trường phải nóng lòng mà xem rồi, những cảnh sau thì thật không thể nào nói nữa. Không biết ai đã chụp những tấm hình này, những tấm hình của tôi và Tuấn, đủ thứ trò thân mật. Tuấn giựt lấy tờ báo, đôi mắt giận dữ :

– sao họ lại có thể làm như thế này chứ…

Trúc che miệng cười, liếc mắt nhìn tôi :

– ai mà biết ! trong trường thường có những tờ báo như thế này mà….à ! mà hai anh có phải như ngươi ta nói không ?

cố nén tức giận, tôi khẽ hỏi ;

– nói gì ?

Trúc nhẹ nhàng bước đi về dãy phòng học của mình mà cười mỉa mai, giọng nói cố ý kéo dài như là chọc tức tôi :

– chuyện tình giữa hoàng tử tuấn tú và chàng cận vệ đẹp trai….

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Dãy Trọ Dâm Dục
Chương 73 30 Tháng 6, 2025
Chương 70 30 Tháng 6, 2025
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Hai Cha Con Chung Trọ_truyengay.net
Hai Cha Con Chung Trọ
CHƯƠNG 16 15 Tháng 6, 2025
CHƯƠNG 15 15 Tháng 6, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Chương 46 19 Tháng 5, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 100 30 Tháng 6, 2025
Chương 99 30 Tháng 6, 2025
Thằng Bạn Chung KÝ TÚC XÁ – Gay 18+
Thằng Bạn Chung KÝ TÚC XÁ – Gay 18+
Chương 14 3 Tháng 8, 2024
Chương 13 3 Tháng 8, 2024
Boy Việt Sung Mãn_truyengay.net
Boy Việt Sung Mãn
Chương 84 19 Tháng 6, 2025
Chương 83 19 Tháng 6, 2025

Comments for chapter "Chương 48"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved