Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Chuyện tình hoàng tử - Chương 33

  1. Home
  2. Chuyện tình hoàng tử
  3. Chương 33
Prev
Next

CHƯƠNG 33

Thuỷ Linh cúi xuống và nói:

– chúc mừng cậu chủ đã khống chế được lá bùa!!

Tôi nhìn khắp người mình:

– nhưng đây là gì đây, sao em lại biến thành như thế này?

Thuỷ Linh ngước nhìn tôi mỉm cười:

– vì đây chính là hình dạnh thật của cậu chủ, giờ khống chế được bùa nên cậu trở về với hình dạng của mình đó mà.

Tôi thắc mắc:

– giờ em làm gì nữa đây!

Thuỷ Linh nhắc nhở, khuôn mặt lộ vẽ lo lắng:

– bây giờ cậu chủ có 2h đồng hồ để dự đại hội, khi đến giờ tôi lập tức phải triệu hồi cậu về đây, nếu không sẽ xảy ra hậu quả khó lường!!

Tôi giảy nảy:

– nhưng em phải mang bộ dạng này mà đi dự đại hội sao, kì quá!

Thuỷ Linh mỉm cười:

– không sao! Nhìn cậu thật sự rất đẹp, đẹp hơn cả lúc bình thường nữa, phải nói là từ trước tới nay tôi chưa gặp người nào lại đẹp như cậu

Thuỷ Linh vừa nói xong, anh ta đã niệm cái gì đó, thì chiếc vòng gai lại xoay, nhưng lần này cái vòng tròn tôi đang ngồi cũng quay theo luôn, tôi cảm thấy rất chóng mặt, tôi như chẳng thấy cái gì nữa, tôi nhắm mắt lại….

được một lúc, tôi cảm thấy ồn ào, náo nhiệt, tôi mở mắt ra thì thấy mình đã ở trước sân trường rồi, xung quanh thì mọi người đang cười nói.

Tôi cột lại mái tóc của mình bằng một sợi vải, vì tôi không quen có một mái tóc dài như thế, nó hơi nóng, giữa một không gian chật chội đầy người này. Chẳng biết đi đâu cả, khi mà một mình tôi ở giữa cái sân trường rộng lớn, nhưng không hiểu sao ở một biển người như thế, thì sợi dây chuyền tôi đang đeo trên cổ, nó như muốn dẫn tôi đi đâu đó, tôi cố gắng lướt đi trong không gian thật là chật chội. năng lực của dây chuyền ngày càng mạnh khi mà càng về phía trước, tôi cảm nhận được như thế!

Tôi cứ tiến về phía trước, được một lúc, tôi nhận ra sợi dây chuyền không kéo tôi đi nữa, nó như muốn tôi đứng ở chỗ này, tôi nhìn xung quanh có thấy gì lạ đâu. ở đây hình như là hơi gần sân khấu thì phải, vì tiếng nhạc khá to. Tôi đứng im nghe bài hát, một lúc, tôi nhận ra ngay là Phương đang hát trên sân khấu.

giọng Phương không thay đổi chút nào, vẫn cứ cuốn lấy trái tim của người ta, nó khến họ không thể nào nghĩ được chuyện khác ngoài việc lắng nghe giọng hát chết người kia. Một giọng của cô gái vang lên:

– a….

Tôi quay qua nhìn, thì ra là cô ấy đi đụng phải tôi, tôi cúi xuống:

– cô có sao không?

Cô gái ngượng ngùng:

– à..xin…xin..lỗi ..tôi tôi…..không sao!

Tôi nghe mấy người xung quanh xầm xì:

– trời! ai thế!

– mặc đồ không đụng hàng luôn

– người đâu mà đẹp quá!

Tôi chẳng để ý, vẫn chăm chú nhìn lên sân khấu, bỗng từ hai bên sân khấu bắn pháo hoa, mấy người đứng gần tôi đều tản ra chỗ khác hoặc lui ra sau, vì nơi tôi đang đứng rất gần với sân khấu, nên pháo hoa vừa bắn ra thì vừa nóng lại vừa chói mắt. tôi cũng định lui ra nhưng không được, hai chân tôi như bị hoá đá, có một thứ năng lực nào đó không cho tôi đi, tôi hoàn toán đứng yên trong giây phút đó. Sân khấu bừng sáng, Phương từ trên sân khấu nhìn xuống thì chỉ thấy mình tôi trong khoảng đối diện với cậu ấy, trời gặp nhau kiểu này giống như trong phim quá. Tôi đành nhìn cậu ấy mỉm cười, tôi nhận ra ánh mắt của cậu ấy lúc này sao mà giống ánh mắt lúc cậu ấy nhìn tôi quá, chẳng lẽ cậu ấy lại nhận ra tôi, chắc không có đâu. T ừ đâu một cơn gió thổi tới, hên quá, người tôi đang nóng bừng vì phải đứng gần chỗ pháo hoa. Bỗng gió mạnh lên, thổi tung mái tóc của tôi lên luôn, và mảnh vải tôi dùng để buộc tóc bay ra, và được gió thổi bay thẳng lên sân khấu, không hiểu sao lại bay ngay vào tay Phương luôn mới ác chứ.

khoảng khắc đó khiến trái tim tôi như vỡ vụn ra vậy, nó đập nhanh đến nỗi tôi không còn nghe những âm thanh khác được nữa.

khi Phương vừa hát xong, tôi lấy tay vuốt lại tóc, rồi không hiểu sao tôi lại cảm thấy chân mình hình như là không còn cứng đơ ra nữa, nên tôi quay lưng lại tính bỏ đi, thì một bàn tay nào đó đã nắm lấy bàn tay tôi và giọng nói quen thuộc vang lên:

– bạn ơi! dây buộc tóc của bạn nè!

Tôi quay lại, lấy mảnh vải trên tay Phương và mỉm cười :

– cám ơn!!

định đi, nhưng tôi quay đầu lại và nheo mắt cười:

– cậu hát rất hay!

Nói xong, tôi chậm rãi bước về phía trước, được ba bốn bước thì Phương lại chạy tới và nắm lấy tay tôi lần nữa:

– nếu có nhã ý, mình xin mạn phép mời bạn nhảy một bài !!

trời !! tên Phương thường ngày ghê gớm lắm mà, sao giờ lại nói chuyện nghe ngọt thế. Tôi không biết có nên nhảy với cậu ta không, lỡ lộ ra là chết, đang mãi suy nghĩ thì tiếng mọi người vỗ tay và reo hò:

– nhảy đi!!…

– nhảy đi…..

tôi đành quay lại mỉm cười:

– rất hân hạnh!

Chúng tôi nắm tay nhau đi vào đại sảnh, được trang hoàng làm cung điện để khiêu vũ, tôi liếc nhìn thì thấy Phương mang bộ đồ may theo kiểu mấy người cổ, bộ đồ này hao hao giống bộ đồ mà người con trai tên Hoàng Phi mà tôi đã thấy.

vừa đẩy cửa bước vào cung điện, thì tôi đã thấy có rất nhiều cặp khiêu vũ với nhau rồi. Trường tôi rất màu mè, nên mấy cái vụ này thì làm kĩ lắm, cung điện được trang hoàng rất là lộng lẫy. đi vào trong một khúc, tôi thấy ngay Shin và Tuấn đang đứng nói chuyện đằng trước kia, Phương đi lại chỗ họ, rồi nói :

– hey ! vô đây lúc nào thế!

Shin cười:

– mới vô! Chú em chưa hát xong thì anh và Tuấn đã vào rồi!!

Tuấn mỉm cười :

– em nhảy với ai thế!!

Phương đưa tay chỉ về phía tôi, nói:

– bạn nhảy em đó!

Shin và Tuấn vừa nhìn thấy tôi, thì Shin đã than lên:

– trời!! người đâu mà đẹp như tiên vậy!!

Tuấn không nói gì mà cứ nhìn đăm chiêu, tôi có linh cảm là hình như cậu ta đang suy nghĩ gì đó!!Phương cười rồi đi lại nắm lấy tay tôi :

– chúng ta nhảy nào!!

Khi cậu ấy vừa cầm lấy tay tôi, tôi có cảm giác là bàn tay này rất quen thuộc đối với mình, một loạt cảm súc lại dâng trào trong trái tim của tôi. bất giác Phương nhìn vào trong đôi mắt đẹp lấp lánh của tôi, cậu ấy như nhìn xuyên suốt tận đáy lòng tôi, rồi Phương hỏi giọng nhẹ nhàng :

– ta gặp nhau lần nào chưa, sao mình cảm thấy bạn quen quá!

Tôi hơi giật mình trước câu nói của Phương, tôi suy nghĩ, trời ! chẳng lẽ cậu ta đã nhận ra mình. 1 phút trấn tĩnh, tôi mỉm cười :

– chắc cậu đã lầm rồi!! ta mới gặp nhau lần đầu thôi!

Phương suy nghĩ, rồi buông lõng một câu:

– thật vậy sao!! Mình thấy bạn rất quen!

Tôi không nói gì chỉ mỉm cười.

tôi và Phương nhảy rất ăn ý, như là chúng tôi đã là bạn nhảy của nhau từ rất lâu rồi. Mọi người xung quanh trầm trồ:

– trời! nhảy đẹp quá!!

Lúc đó tuy đang nhảy ở giữa phòng, nhưng không hiểu sao tôi lại nghe được tiếng nói chuyện của Shin và Tuấn, Shin chỉ tay về hướng tôi hỏi Tuấn:

– Tuấn ! em gặp nhỏ đó lần nào chưa!

Tuấn lắc đầu, cậu ta tặc lưỡi :

– người này ! em thấy quen quá, chắc gặp ở đâu rồi!

Shin đưa tay chống cằm :

– anh cũng cảm thấy thế!! Nhưng anh không nhớ là đã gặp ở đâu!! nếu đã gặp sao anh lại có thế quên một người đẹp như tiên thế này kia chứ!!

Tuấn đưa mắt nhìn xung quanh rồi hỏi Shin :

– à ! mà sao nãy giờ em chẳng thấy Thuỷ Linh thế ! anh ta có đi không?

Shin cũng nhìn xung quanh :

– anh không biết! Nhưng lúc sáng nó nói là nó sẽ đi mà!

Tuấn chỉ về phía Trúc :

– hôm nay mấy nhỏ đó sao hiền thế, mọi bữa thấy mình là nó bắt cho bằng được mà!

Shin nhìn Trúc cùng đám hậu cần của cô ta :

– à! chẳng qua là hôm nay mấy nhỏ đó đảm nhận việc bảo vệ an ninh trong cung điện, nên mấy nhỏ đó mới tha cho mình đó, chứ ngày mai mà gặp bọn nó, chắc cũng bị chụp cổ mà thôi !

Tuấn bật cười, Shin cũng cười theo, tôi nghe mà không kìm được cười, thấy tôi cười, Phương hỏi nhỏ :

– bạn cười gì thế !!

Tôi lắc đầu:

– à !! không có gì…..

Lúc đó, tự nhiên tôi cảm thấy hơi khó chịu, tôi có một linh cảm chẳng lành, là có một cái gì đó rất đáng sợ đang tiến gần về phía tôi. Không hiểu sao, miệng tôi lại nói với Phương :

– cậu mau chốn đi!

Phương tròn mắt ngạc nhiên :

– cậu nói gì! Mình không hiểu!

Tôi còn không hiểu huống gì Phương, sao tôi lại nói như thế kìa. Đang dằn vặt suy nghĩ, thì chiếc cửa cung điện bật ra cái rầm… một cái. mọi người quay lại nhìn, một người con gái mặc áo khoác đen, chùm kín từ đầu xuống chân, giống như Thuỷ Linh, vừa bước vào, mọi người đã dừng nhảy và tản ra hai bên, chắc do có một sát khí đầy ắp trên đầu cô ta, một không khí thật đáng sợ. Tôi và Phương vẫn đang nắm tay nhau ở giữa phòng. Cô ta ngước nhìn lên, rồi mỉm cười :

– thiếu gia Cát An! Không biết đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau đây !!

Tôi hoàn toàn choáng trước câu hỏi của cô ta, cô ta gọi tôi là Cát An ư, chẳng lẽ người trong những hình ảnh kia lại là tôi, rồi cô ta là ai, mà sao giọng nói và ngoại hình của cô ta lại quen thuộc đến thế…..như là tôi và cô ấy đã quen nhau rất lâu rồi…

i…. …

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+_truyencogiaothao
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+
chương 41 31 Tháng 7, 2025
chương 40 31 Tháng 7, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 48 3 ngày ago
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Anh Trai Hàng Xóm Biến Thái
Chương 8 12 Tháng 7, 2025
Chương 7 12 Tháng 7, 2025
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 111 15 Tháng 7, 2025
Chương 110 15 Tháng 7, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Mùa Hè Khoái Lạc
Chương 10 31 Tháng 7, 2025
Chương 9 31 Tháng 7, 2025
Thầy Giáo Trẻ Dâm Dục
Chương 25 18 Tháng 7, 2025
Chương 24 18 Tháng 7, 2025

Comments for chapter "Chương 33"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved