Chuyện tình hoàng tử - Chương 30
CHƯƠNG 30
Tôi ngồi ăn với Shin và Thuỷ Linh, vừa đang húp những muỗng súp gà, tôi hỏi:
– Thuỷ Linh!! anh dời xuống đây vậy hiện giờ anh đang ở đâu thế!!
Thuỷ Linh mỉm cười:
– à!! Anh đang ở nhà người quen…
Tôi ậm ừ:
– à!!….
Shin uống xong miếng súp, rồi nhìn xung quanh nói:
– nhà em trang trí cũng đẹp quá ha……ai trang trí thế? Nhà thiết kế hả?
Tôi cười, mém chút xíu nữa là sặc rồi, hi..hi:
– hi…hi!! Làm gì có, em đó, em vốn có khiếu mà!!
Shin lườm mắt, nhìn tôi đầy vẻ châm chọc:
– thiệt không đó Gia Anh?
Tôi vỗ ngực;
– thiệt mà!! Em mà!!
Thuỷ Linh nhận xét:
– nhưng anh có cảm giác căn nhà này hình như được bao phủ bởi màu hồng thì phải, tuy có nhiều màu xen vào, nhưng vẫn không thể nào lấn nỗi màu hồng trong căn nhà này!!
Tôi vỗ tay:
– woa!! Thuỷ Linh giống như một nhà thiết kế chính quy vậy!!
Shin vỗ vai Thuỷ Linh, hếch mũi:
– thấy anh chàng này như thế, chứ thật ra anh ấy giỏi lắm đó nghen, đầy tài năng đó!!
Tôi cười, ra vẻ đầy nghi hoặc:
– thật không đó!!!
Thuỷ Linh xua tay, khuôn mặt đờ ra thấy rõ:
– không có đâu, Shin !!cậu thật là….
Nhìn mặt của anh ấy, tôi thấy ngốc ngốc thế nào ấy, không biết vì sao ở Thuỷ Linh tôi lại thấy một bóng dáng khác của Phương thế kia, hay là do tôi quá đa cảm chắng. Tôi cười:
– làm gì mà anh phải cuống lên thế, thôi ăn tiếp đi kẻo thức ăn nguội bây giờ!!
Shin đang định nói gì đó, thì điện thoại anh ta reo lên.Shin bắt máy:
– dạ có chuyện gì thưa ba…..
– ……
– dạ!@! được rồi ạ!! dạ con về ngay!!
vừa cúp máy, tôi hỏi:
– có chuyện gì vậy anh Shin?
Shin lo nhét điện thoại vô quần rồi nói:
– à!! Ba anh nói về có chuyện gì đó, anh cũng không biết nữa
Shin quay qua Thuỷ Linh:
– Thuỷ Linh ngòi chơi với Gia Anh nha, mình về trước đây!!
vừa nói xong, Shin bye tôi rồi quay ra cửa, Thuỷ Linh nói với theo:
– à quên!! tối nay cậu có đi không?
Shin quay lại mỉm cười:
– tất nhiên rồi, làm sao mà có thể bỏ qua một cuộc vui như thế chứ, à Gia Anh dù sao thì cũng hãy suy nghĩ về chuyện tối nay nhé!! Hy vọng là em sẽ tới
Tôi chẳng nói gì, chỉ cười một cái thay cho câu trả lời.
Ăn xong, tôi và Thuỷ Linh cùng ra vườn hoa dạo. tôi cảm thấy cuộc sống hiện giờ của mình thật hạnh phúc, không buồn phiền mà lại có những người bạn tốt, mà không hiểu sao xung quanh tôi toàn là người đẹp không mới ác chứ. mỗi người một vẽ, mà ai cũng như là Thiên Thần vậy, đẹp đến nỗi xa vời cả thực tế, lần đầu gặp Phương và Tuấn, tôi có cảm giác họ không phải là người mà là một vị Thiên sứ nào đó, đã bị giáng xuống trần vậy. Còn anh Shin và Thuỷ Linh thì khỏi phải nói, vẻ đẹp của họ lộng lẫy đến nỗi khiến người ta như choáng ngợp vậy. Nhưng hình như ngày nào cũng gặp họ, nên tôi đã cảm nhận được họ cũng là người như mình rồi, hi…hj.
Nhìn những bông hoa, Thuỷ Linh hỏi nhẹ nhàng:
– cậu chủ!! Tối nay là đêm phụng tiên thoát trần, nên cậu chủ có thể lấy tiên khí mà khống chế bùa chú trong 2 giờ đồng hồ!!
tôi ngạc nhiên, quay qua Thuỷ Linh:
– what? Anh nói gì…em không hiểu?
Thuỷ Linh nhìn tôi mỉm cười, tôi nhận ra có cái gì đó rất buồn trong đôi mắt lấp lánh kia:
– tối nay tôi có thể kết hợp với tiên khí của cậu chủ, để khống chế bùa chú Phong ấn tiềm thức của cậu trong 2h đồng hồ.
Tôi tròn xoe mắt:
– em chẳng hiểu anh đang nói cái gì cả?
Thuỷ Linh nắm lấy vai tôi:
– sao cậu chủ lại không hiểu chứ, chẳng phải là bà tôi đã chết vì cậu sao, chẳng phải cậu chủ đã nhìn thấy mọi chuyện sao?
Tôi bất giác nhìn thấy hai mắt của anh ấy đỏ hoe, tôi nhận ra anh ta là một con người không muốn biểu đạt tình cảm ra bên ngoài. Tôi nhìn sâu vào anh mắt của Thuỷ Linh:
– nhưng em có thể làm gì kia chứ!!
Thuỷ Linh nhìn lên bầu trời, rồi anh ta nắm lấy tay tôi, giọng kiên quyết:
– cậu chủ hãy cố gắng tiềm lại tiềm thức của mình trong suôt cả ngàn năm qua!!
Tôi hơi nheo nheo mắt:
– được rồi!! nhưng anh hãy thả tay em ra, anh cầm hơi mạnh đó
Thuỷ Linh buông tay với khuôn mặt đỏ bừng:
– à!! Xin lỗi cậu chủ, tôi ….tôi
Tôi xoa xoa tay cười;
– không có gì đâu!!
Tôi cảm thấy mình cần nên làm những gì anh ấy vừa nói, vì dù sao mình cũng phải nên có trách nhiệm trong cái chết của bà anh ta. Tôi mỉm cười:
– anh Thuỷ Linh, lúc nãy anh nói anh có thể khống chế bùa trong 2h đồng hồ để làm gì?
Thuỷ Linh tười cười, như đây là một niềm vui rất lớn vậy:
– à!! Cái đó để cậu chủ đi dự đại hội khiêu vũ!!
Tôi giật mình:
– trời!! sao nói em đi tới đó làm chi vậy?
Thuỷ Linh lắc đầu:
– tôi cũng không biết, nhưng theo bói toán và sự truyền đạt của bà tôi, thì cậu chủ bằng mọi giá cũng phải khống chế được bùa Phong ấn và đi dự đại hội, vì nó sẽ tác động rất lớn đến số phận của cậu!!
Tôi chống tay lên cằm:
– thật khó hiểu quá…
Thuỷ Linh mỉm cười:
– tối nay cậu chủ hãy đến hoa viên của con phố này, lúc đó tôi sẽ hướng dẫn cho cậu..
Tôi nhìn Thuỷ Linh đầy những câu hỏi và nghi vấn:
– tối nay sao!!
Thuỷ Linh gật đầu. tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa đây, tại sao số phận của tôi sẽ lại thay đổi trong đại hội khiêu vũ này, rồi tại sao có người lại hảm hại tôi, lại dùng búa chú gì đó Phong ấn tiềm thức của tôi như bà và Thuỷ Linh thường nói… thật là khó hiểu, thôi!! tối nay chắc mọi chuyện sẽ rõ ràng, tới lúc đó hẳng tính vậy!!!