Chuyện tình hoàng tử - Chương 27
CHƯƠNG 27
Hôm nay lầ ngày đầu tiên đến lại lớp vậy mà lại đi trễ, chán thiệt!!!.bước đến cửa lớp, tôi cúi đầu chào:
– thưa thầy em vào lớp ạ!!
thầy nhìn tôi, mỉm cười :
– ừ vào lớp đi hai em
vừa nhìn thấy tôi và Tuấn đi học lại, thì lớp liền nhao nhao lên,nhất là mấy nhỏ con gái nhìn thấy mà phát ghét, người gì đâu mà không biết ngượng, cứ nhìn tôi và Tuấn chằm chằm.
***
giờ ra chơi………….
Tuấn vẫn đang ngồi xem mấy cuốn sách, tôi đi lại nói nhỏ:
– ê!!! hồi bữa ở tháp cổ có chuyện gì mà phu nhân lại gọi hai cậu về sớm thế miệng Tuấn nói mà đôi mắt vẫn vứ chăm chú đọc sách:
– ùh!! chẳng có chuyện gì lớn lao cả, tự nhiên ở trên ngọn tháp lại toả ra một thứ ánh sáng màu xanh gì đó, đến gjờ vẫn chẳng thấy chuyện gì !
Tôi gât đầu:
– à…..
cậu ta chẳng chịu phản ứng gì hết,cứ ngồi im đọc sách, hình như hôm nay cậu ta có chuyện không vui,lúc thì nói chuyện với tôi nói không hết chuyện, vậy mà giờ ngồi im ru đọc sách, tôi hỏi thì trả lời như cổ máy . chán thiệt!!!
Đang suy nghĩ nói gì tiếp đây, thì mấy nhỏ lớp tôi chạy lại, hương đập vai tôi:
– lâu lắm rồi mới thấy lớp trưởng đi học lại nha, cứ tưởng nghĩ luôn rồi chứ!!!
Tôi mỉm cười:
– có gì đâu!!mình bận đó mà
Lan nheo nheo mắt hỏi nhỏ, rồi liếc Tuấn:
– sắp tới đại hội khiêu vũ rồi, lớp trưởng có đi cùng với ai không?
Hương bô bô:
– lớp trưỏng ta đẹp như vậy thếu gì người theo, chắc là đi cùng bạn gái chứ gì?
Tôi cuối xuống đọc sách, cười:
– không!! Mình chưa có bạn gái
cả đám đồng thanh:
– what???? cậu chưa có bạn gái sao, thiệt không đó?
Tôi gật đầu.Thư reo hò rồi vỗ tay:
– woa!!! vậy là chúng ta có cơ hội rồi, yeah,……………
Trời!! thật là tôi chưa thấy ai trắng trợn như cô ta, người ta không có bạn gái mà mừng thấy ớn luôn,nhưng tôi mới sực nhớ lời Lan,vậy là sắp tới đại hội khiêu vũ sao???, tôi ngẩng đầu lên, nhìn Lan mỉm cười:
– Lan ơi!! Nãy cậu nói sắp tới đại hội khiêu vũ, vậy chừng nào nó diễn ra!!!
Lan cười:
– do năm nay có lý do gì đó mà hội học sinh tổ chức hơi sớm, nên 3 ngày sau là diễn ra đại hội khiêu vũ rồi
Tôi hoảng hồn:
– 3 ngày………….?
Hương cười:
– ừ!!! Lúc đó cậu có đi không???
Tôi cuối xuống đọc sách:
– không biết nữa!! hên xui
Lan ngước mắt sáng nhìn Tuấn:
– sao nói chuyện nãy giờ mà chẳng thấy Tuấn nói gì hết vây cà!!
Tuấn gấp cuốn sách lại, rồi mỉm cười:
– có gì đâu!! À mà mấy cậu nói đại hội khiêu vũ là gì thế?
Thư nhảy tới liền, con gái gì đâu mà xớn xa xớn xác:
– à quên!! cậu mới chuyển tới nên chắc không biết, hằng năm, cứ tới thời gian này là trường mình tổ chức đại hội khiêu vũ, do hội học sinh của các khu hợp tác cùng tổ chức. Lúc đó sân trường sẽ trang hoàng thành đại sân khấu để khiêu vũ và nghe nói có cả mời những nhóm nhạc trẽ hay ca sĩ trẻ nữa, và cuối bữa tiệc sẽ chọn ra hoàng tử và công chúa của bữa tiệc là đôi nhảy đẹp nhất
Tuấn gật đầu :
– à ra thế!! trường ta cũng vui dữ !!
Tuấn khẽ bí mật đá lông nheo tôi, tôi cảm thấy hình như cậu ấy đang suy nghĩ gì đó về bữa khiêu vũ này rồi, thật là………….
Hôm nay đi học mệt quá, tôi cảm thấy ra về thật uể oải, Tuấn đi bên cạnh hỏi nhỏ tôi:
– Gia Anh!! hôm đó cậu có đi không??
Tôi giả lơ:
– hôm nào???
Tuấn gãi đầu bứt tóc, trông cậu ta cứ như là đang tỏ tình hay mời bạn gái đi chơi vây, thấy tội quá, tôi cười:
– à !! bữa khiêu vũ đó hả?
Tuấn gật đầu, tôi lắc lắc mái tóc và đi nhanh về phía cổng trường:
– không biết nữa……..hên xui à
Tuấn vội theo:
– đi đi…
Tôi quay đầu lại, tròn xoe mắt:
– tại sao??
Tôi biết Tuấn đang có ý rủ tôi đi, nhưng sao cậu ấy lại ngại đến thế, mà dù tôi có đi thì tôi cũng đâu thể nhảy chung với cậu ta được, không hiểu sao tôi lại cứ bắt ép Tuấn phải nói điều khó nói này thế, Tuấn đỏ mặt:
– mình muốn cậu đi với mình
Không hiểu sao, tôi lại cảm thấy hơi vui vui trước câu mời đi này của Tuấn, dù tôi biết là tôi sẽ không thể nhảy cùng cậu ấy, tôi đang định trả lời thì Shin và Thuỷ Linh đã đi tới, nói oang oang:
– hey!!! Ra rồi hả
Tui và Tuấn quay đầu qua nhìn, tôi cười:
– thế nào!! học hành ra sao rồi!!
Shin bước lại:
– mệt quá!! Không ngờ anh và Thuỷ Linh lại học chung lớp
Tôi giương đôi mắt ếch ra nhìn Thuỷ Linh, thấy anh ta cười:
– ừ !! không ngờ trùng hợp thật
Tôi không biết đây có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên nữa không đây, Shin nhìn Tuấn hỏi:
– đại hội khiêu vũ em có đi không?
Tuấn cười với Shin mà sao tôi cứ cảm nhận được ánh mắt của cậu ấy lại đang hướng về phía mình:
– có.!!! thế còn anh!!!
Shin cười kha khả, và vuốt mái tóc dài duỗi thẳng và hấp dầu của anh ấy:
– tất nhiên rồi……..mới vào trường thì làm sao mà có thể bỏ qua một ngày vui như thế này kia chứ
Tôi đụng tay Shin hỏi:
– làm sao anh biết sắp tới đại hội khiêu vũ chứ,anh mới vào trường mà!!
Shin nhìn xung quanh rồi mỉm cười một cách chết người:
– mấy nhỏ trong lớp vừa thấy anh thì đã mon men lại làm quen rồi, nên bọn họ rũ anh đi chung trong đại hội khiêu vũ này đó mà!!
Tôi à ừ, Thuỷ Linh nhìn ra cổng trường :
– ủa!! lát nữa mấy cậu về bằng gì
Shin và Tuấn đều nói:
– bằng xe
Tôi xách lại cái cặp, chuẩn bị đi về, nói:
– à!! Lát nữa em về bằng xe buýt
– thôi!! Ai lại đi xe buýt, đi chung xe với mình về đi- tên Phương ở đâu ra xuất hiện nói xen vào
Shin kéo tay tôi lại, liếc Phương:
– có đi chung thì phải đi chung với anh nè!!!
Tôi gạt tay Shin ra, mỉm cười:
– thôi !!! em không thích đi xe, em chỉ muốn đi học bằng xe buýt thôi!!!
Nói rồi, tôi vụt chạy đi mất, chứ không ở lại đó thì có mà trễ xe buýt mất, Tuấn gọi với theo:
– Gia Anh!!! cậu không về chung thật sao?
Tôi vừa chạy vừa quay đầu lại:
– thôi!!mình về đây, bye, anh Shin,Thuỷ Linh và Phương về bình an nha!!!
Shin gãi đầu:
– chán cái thằng này thiệt
Lúc này tôi chạy xa rồi nên không nghe rõ Thuỷ Linh nói gì, nhưng lúc đó thấy cậu ta cười cười, rồi lắc đầu.
đường đi ra trạm xe buýt thật đẹp, hai bên đường toàn là cây xanh y như là con đường dẫn vào xứ sỡ thần tiên vậy, nó cho tôi một cảm giác của một nơi nào đó trong sạch và thuần khiết tránh xa cái thành phố ô nhiễm và ngột ngạt kia.