Chuyện tình hoàng tử - Chương 26
CHƯƠNG 26
thật không thể ngờ được mấy cô đó có thể làm được như thế này,8 cô hồng nữ vây thành hình bát trận, còn 2 hộ pháp thì vừa di chuyển vừa tấn công, tạo nên một vòng tròn kìm hảm làm cho đối Phương khó mà trống chả được,Shin đang càng ngày càng lúng túng, Thuỷ Linh thì có thể đoán được nhưng cả 10 người cùng phối hợp, thì dù có đoán được cũng không kịp đưa ra Phương án ứng phó. Trúc cười ha hả:
– thế nào hoàng tử!! giờ em có thể mời được anh rồi chứ
Tôi vẫn quan sát, mắt vẫn không rời khỏi bọn họ,Phương hối :
– chết rồi, anh Shin và Thuỷ Linh nguy mất
Tuấn nóng lòng:
– giờ phải làm sao đây??? Gia Anh cậu có cách không
Tôi suy nghĩ một hồi, rồi quay qua nói nhỏ với Phương và Tuấn:
– các cậu hãy tới phòng bảo vệ gần đây nhất và thông báo là ở đây có đánh lộn là sẽ có thầy cô tới thì may ra ta mới chạy được
Tuấn đăm chiêu:
– nhưng bọn họ có để chúng ta đi không
Tôi dục:
– đừng lo, mình sẽ cản họ lại, nhanh lên, không thôi anh Shin và Thuỷ Linh bị bắt bây giờ !!!
Tuấn và Phương đang định đi, thì Trúc lấy tay đập quat quát:
– muốn chạy hả? đừng có mơ
vừa nói xong, Trúc đã phóng ngay hai cây phi tiêu, nhanh như chớp tôi liền phóng ra hai cây bút bi cản hai cây phi tiêu lại rồi nói:
– công chúa!! Đã lâu rồi chúng ta chưa chạm trán nhỉ
Trúc mỉm cười:
– cuối cùng anh cũng chịu đánh rồi hả, đã bao nhiêu lần anh chỉ chạy trốn, giờ mới thấy anh xuất chiêu đó nha
Phương vừa chạy vừa trố mắt:
– trời!! cả Gia Anh mà cũng biết võ nữa sao
Tôi dục:
– nhanh lên!! Đi đi
Tuấn đành kéo Phương đi, tôi nhìn Trúc thắc mắc:
– đã 1 thời gian dài mà sao em vẫn chưa buông tha cho anh hả..
Trúc bật cười:
– buông tha!! Hoàng tử anh nói hai từ này hình như là hơi nặng đó, em chỉ có ý muốn mời anh đến cung điện của em chơi thôi mà..
Tôi nhìn Trúc rồi chỉ ra xung quanh:
– mời đến chơi!! Ha..ha!! ai mà chẳng biết thằng con trai nào mà đến cung điện của em thì chẳng toàn mạng mà trở về nữa kìa
Trúc tỉnh bơ:
– vậy sao!! Đó là một chuyện, còn hôm nay thì anh đã vào tròng rồi nhé hoàng tử!!
Tôi cười nham hiểm:
– chưa đâu em!!
Tôi vừa nói xong thì tôi đã lấy 1 lọ bút bi ra phóng toàn thể về phía trận thập diện mai phục đang bao vây Shin và Thuỷ Linh, như phản xạ tự nhiên Trúc cũng phóng phi tiêu ra đỡ nhưng khổ nỗi, phi tiêu của Trúc không đủ, tứ đại hộ pháp phải chống đỡ bút bi thì để lộ ra sơ hở, ngay lập tức Shin và Thuỷ Linh đã nhân cơ hội đó mà nhảy ra khỏi vòng tròn mai phục, rồi chạy lại bên cạnh tôi, Shin thở dốc:
– trời!! đánh với mấy con nhỏ đó mệt quá, con gái gì mà đánh dã man còn hơn cả con trai !!!
Thuỷ Linh thì cười:
– vui thật!! không ngờ mấy cô ở trường này toàn là thứ dữ không..
mấy cô hộ pháp cùng hồng nữ đã lui về sau Trúc, Trúc nhìn tôi rồi vỗ tay:
– hay lắm hoàng tử!! xem như anh đã giải vây cho bạn anh, nhưng lần này em muốn tận tay bắt anh cho bằng được thì đừng có trách là em vô tình nha!!
Cô nàng nhanh như cắt,nhảy tới như một cơn vũ bảo, tôi đành phải nhảy ra ứng phó thôi.Trúc rút ra hai cái quạt đánh tới tấp, phải nói là đang nể thật, cô ta ra chiêu không hể để lộ một sơ hở nào, tốc độ thì chớp nhoáng làm cho đối thủ rất dễ hoa mắt và lạc vào bẫy .
từ nhỏ tôi đã được huấn luyện là phải văn võ song toàn, không hiểu sao những anh em họ của tôi đâu có như thế đâu, vậy mà tại sao ông nội của tôi lại cứ bắt tôi học. tôi rất ít khi để lộ võ thuật của mình ra ngoài,vì nếu tôi dùng võ tôi rất dễ đánh thức dòng máu sát thủ của mình, đó là những lời mà sư phụ dạy võ cho tôi đã nói, ông là một người rất khó hiểu, sống ở một nơi như chỗ của bà Thuỷ Linh vậy. rất đẹp và hẻo lánh, sư phụ của tôi đang vẫn sống ở nơi đó, đã lâu lắm rồi tôi chưa gặp ông từ khi tôi về đây.
tôi đành phải rút hai cây thước ra mà đánh nhau với Trúc.
Trúc rất dữ, không hề chịu lui bước, tôi đành phải nhảy lên cây để né đòn, cô ta không hề nao núng phóng ngay hai cái quạt bay vèo vèo xung quanh,như muốn chém đứt cây vậy.
không nhường nữa, tôi lao xuống, dùng tốc độ của mình mà chế ngự tốc độ của cô ta, Trúc tuy nhanh nhưng vẫn còn chậm, tôi làm cho Trúc hình như hơi sợ, tôi vừa ra đòn vừa hỏi:
– chịu thua đi em!! Nêu không thì đừng trách anh
Trúc cương quyết:
– never!! Anh đừng tự cao quá
Trúc bấm gì đó ở hai cái quạt, ngay lập tức ở hai cái quạt bật ra 2 cái quạt khác, vậy là Trúc cầm 6 cái quat, lần này Trúc nõi gì đó ở những cái quạt hình như là sợi dây mảnh, cái thì bay cái thì xà xuống đất, phải nói là khó mà chống đỡ, Shin la lên:
– chết!! Gia Anh coi chừng
tức quá, tôi đành phải rút dây nịch của mình ra, đây là chiêu thức rất ác, nhưng tôi không dùng với Trúc mà tôi chỉ dùng với những cái quạt của cô ấy mà thôi, tôi vừa nhảy vừa quật nát những cái quạt của cô ta, tôi phóng dây bay vèo vèo về phía Trúc, phải làm cho cô ấy nhảy ra đằng sau quay về với đám hộ pháp của mình,Trúc quệt mồ hôi:
– hoàng tử!! không ngờ anh cũng là thứ dữ quá hen
Tôi cười:
– quá khen!!
vừa lúc đó, Phương và Tuấn chạy tới,la lên:
– thầy tới…….
bọn tôi quay lại nhìn đằng xa, thì quả là thầy tới thật, Trúc la lên:
– chết bằm!! thằng cha giám thị…….
Trúc quay qua tôi mỉm cười:
– anh được lắm hoàng tử
Nói xong cô ta nói với đám bạn của mình:
– thôi!! Rút!!!!kẻo gặp ổng lại rắc rồi to
bọn họ vừa chạy thì tôi quay qua hối Shin và Thuỷ Linh liền:
– hai anh nhanh đi về khu đại học của mình đi…….không là chết đó
Shin cười:
– ùh!! Em cũng về khu của mình đi
Tôi kéo Phương và Tuấn chạy như bay, nói với lại:
– cẩn thận nha
Thuỷ Linh cũng với theo:
– ùh!! Chúc may mắn
Phương cười:
– ngày đầu tiên đi học mà vui ghê
Tuấn nheo nheo mắt, nhìn tôi:
– vui gì!! Mém chết!!thôi tụi mình lên lớp thôi Gia Anh
Tôi gật đầu, rồi nói với Phương:
– cậu cũng về lớp của mình đi, trễ rồi đó
Coi như xong chuyện, tôi và Tuấn chạy như bay lên lớp của mình, Phương cũng chạỵ như bay về lớp, thật là bắt đầu ngày mới không tốt lành chút nào…… không biết sau này còn xảy ra những chuyện gì nữa không đây!!!