Chuyện tình hoàng tử - Chương 24
CHƯƠNG 24
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ, đã lâu lắm rồi mình chưa nhìn thấy những cảnh vật này, những hàng cây bên hai hàng phố, bầu trời hôm nay thật đẹp, chắc là hôm nay sẽ là một ngày tốt lành đây.anh Phong nói:
– chắc cậu chủ đã lâu chưa về đây
Tôi cười:
– anh Phong cũng thế phải không nào!!
anh Phong nói rồi đưa mắt nhìn bâng khuâng:
– thật là, lúc ở đây thì ngày nào cũng thấy đâm ra chán, vậy mà xa nó mới cso mấy tuần đã thấy nhớ rồi, nói thật, tôi rất nhớ những cảnh vật này, nhớ nhữg cảnh……….
Đang nói anh Phong bỗng bỏ lững câu nói, làm tôi thắc mắc:
– anh nói đi….em đang nghe mà!!
Tôi có cảm giác là hình như anh Phong đang nhìn tôi, anh Phong dọng dịu dàng:
– nhớ những cảnh cậu chủ nô đùa với hoa, và cậu chủ đi xe buýt về nhà, chạy tung tăng ngoài phố, rồi cậu chủ đạp xe đạp dạo quanh phố, mà trên xe đạp chở toàn là hoa làm người ta nhìn quá trời luôn, rồi cậu chủ còn giả dạng làm người bán hoa nữa,lúc đó tôi phải lén theo sau để bảo vệ cậu chủ.nhưng lúc đó quả thật rất vui,lúc đó tôi nhìn thấy cậu chủ cười suốt ngày!!
thật vậy, những lưòi anh Phong nói quả thật làm tôi như muốn chảy cả nước mắt,lúc đó tôi sống rất hồn nhiên, vô tư lự,vậy mà từu khi rời khỏi đây, tôi đã khóc rất nhiều,tôi cũng nhìn ra ngaòi phố và nói nghẹn ngào như nước mắt sắp trào ra:
– em cũng nhớ những cảnh đó lắm anh ơi, nhưng anh khỏi phải lo đi, em mà về đây đó ảh, là anh thấy cảnh đo dài dài, lúc đó anh đừng có mà than mệt khi đi bảo vệ em nha
anh Phong cười:
– tôi không sợ, tôi chỉ muốn cậu chủ đừng bao giờ khóc nữa, mà cậu chủ hãy cứ cười
đến nhà của tôi rồi, căn nhà được bao bưỏi xung quanh toàn là hoa, từ cổng cho tới nhà tôi sơn toàn là màu hồng thôi, đây như là tổ ấm mà tôi rất thích ở, vì ở đây được tạo nên từ sở thích của tôi mà. tôi vừa đến cổng thì 2 chị giúp Việc ra mở cổng:
– xin chào mừng cậu chủ về nhà ạ
Tôi vừa bước vào cổng, thì tôi đã thấy bong bóng nổ đùng đùng, rồi pháo hoa bắn lên quá trời, 2 chị giúp Việc cùng anh tài xế hát tặng tôi một bài hát chào mừng nữa, tôi cảm động quá, tự nhiên mắt đỏ hoe, tôi nói nghẹn ngào:
– chuyện gì đây?
chị Lan nói trước:
– đã lâu rồi cậu chủ chưa về nhà, giờ phải chào đón cậu chủ thật là nào nhiệt lên, chúng tôi rất nhớ cậu chủ đó
chị huyện thì cười :
– cậu chủ mà không về, thì chúng tôi mất Việc sao?
Anh tài xế giựt tay chị Huyền một cái:
– cái cô này…..
mọi người cùng cười vang, nói thật khi về đến căn nhà này, tôi cảm thấy mọi Việc lúc trước cứ như một giấc mơ,giờ tôi không còn cảm thấy buồn phiền nưũa, mà thay vào đó là một sự ấm cúng cứ như từ một tổ ấm vậy, tôi thật là hạnh phúc khi mà có những người bạn như thế này.
anh Phong nói:
– cậu chủ vào phòng đi, đi đường chắc cậu chủ đã mệt rồi.
Tôi gật đầu, rồi đi vào nhà,tôi bước vào căn phòng của mình, phòng của tôi nằm ở lầu 3, căn phòng có 2 cái ban công, ban công ở đằng trước thì nhìn thẳng ra trước cổng, còn ban công đằng sau là để tôi ra ngắm những vườn hoa đằng sau kia.vào đến phòng, tôi liền nằm bịch ra giường Gia Anh anh Phong khẽ nói;
– cậu chủ cứ nghĩ, để tôi nói chị Lan chuẩn bị đồ ăn cho cậuchủ
Tôi ngồi bật dậy:
– trời!! anh nói em mới nhớ, từ sang tới giờ em có ăn gì đâu,không được rồi, thôi em phải xuống ăn cái gì đó thôi
Tôi chạy nhanh xuống cầu thang, anh Phong nói với theo:
– cậu chủ ơi, từ từ thôi, kẽo ngã, thiệt là, tính tình vẫn thế, cuối cùng cậu chủ đã như ngày nào rồi
Tôi chạy nhanh xuống nhà bếp, thấy chị Lan lúi húi làm cái gì đó, tôi liền lại gần rồi:
– hù………giật mình không
chị Lan quay lại, mỉm cười:
– nghe tiếng bạch bạch từ trên cầu thang là tôi biết của cậu chủ rồi, cậu chủ còn hù gì nữa
Tôi cười:
– vậy sao, vậy lần sau em phải đi nhón gót thôi, à mà chị có cái gì ăn không, em đói quá
chị lan cười:
– nhìn mặt cậu chủ là tôi biết liền, đây là món súp tôi chuẩn bị cho cậu chủ nè
Tôi ăn những muỗn súp, tôi mới cảm thấy, đúng thực là mình đã về nhà rồi, tôi cảm thấy vui quá, nói:
– món súp chị Lan nấu là ngon nhất trên đời
chị Lan cười:
– không biết đây là câu nói thứ bao nhiêu của cậu chủ rồi đó
Tôi cười. ăn xong, tôi leo lên phòng đi ngủ liền.tôi cảm thấy hôm nay là một nàgy thật đẹp, ngày mà tôi cảm thấy thật là thỏai mái trong suốt thời gian mệt mỏi vừa qua, thật là cứ như một giấc mơ.
– woa!!! –tôi ngáp một hơi dài
Tôi tỉnh đậy, sáng nay đón một ngày mới ở nhà, tôi cảm thấy thật thoải mái quá.anh Phong đẩy cửa bước vào nói:
– ngày hôm nay cạu chủ dậy lúc 6:45 trể 15 phút so với thường ngày.
Tôi cười:
– thì em mệt mà
anh Phong cười hỏi:
– vậy chứ hôm nay cậu chủ có quyết định đi học không
Tôi định không đi, nhưng khi nghĩ tới hành động của tên Shin ngaỳ hôm qua, tôi khẽ cười, thật là, không đi học chắc tên ấy nỗi loạn quá, thôi mình đi học thôi.
Tôi giật mình nói với anh Phong:
– chết!! anh lo chuẩn bị để em đi học, sắp trễ rồi
anh Phong liền nói:
– vậy cậu chủ xuống nhà bếp ăn sáng đi, xe và sách vỡ tôi đã chuẩn bị xong rồi ại
Tôi chạy lại ôm châm lấy anh Phong:
– cám ơn anh
rồi tôi chạy nhanh thật nhanh xuống nhà.vừa chạy tôi vừa gọi to:
– chị Lan ơi!! nhanh lên em sắp trễ rồi
chị Lan nói vọng lên:
– xong rồi cậu chủ ơi!!
một buổi sáng phải gấp rút như thế đó, đã từ lâu lắm rồi tôi mới mặc lại bộ đồng phục này, đúng là mặc bộ đồng phục tôi thật dễ thương..
ngồi trên xe, tôi hỏi anh Phong:
– còn bao nhiêu phút nữa là cống trường đóng lại
anh Phong nói:
– còn đúng 10phút 45 giây
Tôi hối :
– anh Thanh ơi, lái xe nhanh ạ
thật không ngờ, đúng 6:55 tôi đặt chân tại trường,vừa tới tôi đã thấy xe tên Shin, tôi chạy hỏi:
– giờ này sao không vào lớp mà còn đứng đây
Shin trả lời:
– nếu mà Gia Anh không tới thì anh không đi học ngày hôm nay đâu
Tui gật đầu:
– bày đặt làm bộ
Hai chúng tôi bước vào trường, tôi vừa bước đến đầu cổng thì đã thấy Tuấn đứng đợi trước đó, tôi phàn nàn:
– gì nữa đây, cả cậu cũng…..
Tuấn cười:
– nhanh lên …..trễ giờ đó
cả ba chúng tôi cùng bước vào trường, trời thật không thể ngờ….một sự xuất hiện của người này đã làm tôi dường như sắp xỉu đi, sao hắn lại có thể ở đây, sao mọi chuyện lại có thể như thế này…