Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Chuyện tình hoàng tử - Chương 2

  1. Home
  2. Chuyện tình hoàng tử
  3. Chương 2
Prev
Next

CHƯƠNG 2

Từ ngày Tuấn ngồi cạnh, tôi không hề mở lấy một câu với hắn, đã hai ngày trôi qua, tôi chẳng thấy hắn nói gì. Trong đầu tôi lúc nào cũng vẩn vơ những suy nghĩ thôi kệ, hắn không nói thì thôi, tôi cũng chẳng nói luôn, nhưng tôi vẫn cứ thắc mắc rất nhiều, nào là sao hắn lại biết câu chuyện đó, câu chuyện mà chỉ có dòng tộc họ Dương Tử nhà tôi biết thôi, mà chỉ truyền cho người kế thừa của họ tộc, rồi làm sao mà ngày hôm đầu tiên vào lớp hắn lại biết tên tôi, mọi câu hỏi ấy cứ vẩn vơ trong đầu tôi, nó làm tôi không thể nào tập trung để học được, cuối cùng, không thể chịu được, tôi đành quay sang khều hắn:

-Hey!!! Sao hôm đầu bạn chuyển vào lớp bạn lại biết tên tôi?

Hắn quay sang cười một cái, phải nói là nó hấp dẫn và quyến rũ làm sao, bất giác mặt tôi tự nhiên đỏ lên, tôi chẳng biết làm sao nữa, bèn ngó lơ chỗ khác và nghe hắn nói:

– Cuối cùng cũng nói chuyện với mình rồi hả!!! Mấy ngày qua mình cố tình im để xem ai bắt chuyện trước, không ngờ mình thắng, ha….ha

Tự nhiên chạm tự ái, tôi quay sang biện minh với lời lẽ yếu ớt:

– Nhảm quá đi!! – rồi nói tiếp – Trả lời câu hỏi của tôi đi chứ!!! Sao cậu lại biết tên tôi, khi vừa mới chuyển vào??

– À!! Cái ấy đó hả?? Bộ không thể biết về vị hôn thê của mình sao???

Tôi như sét đánh ngang tai, mặt đơ ra, quay sang nói ấp úng, mà mặt thì đỏ như là trái ớt chín vậy đó:

– Cậu…..cậu nói gì vậy, tôi không biết gì hết, tôi hỏi thật, cậu đừng ….đừng có giỡn nữa…hãy trả lời đi!!!!

Hắn vẫn vẻ mặt đáng ghét ấy:

– Mình không nói dối đâu, không tin Gia Anh cứ chờ đi, rồi sẽ biết, nếu mình đoán không lầm thì ngay chiều nay Gia Anh sẽ hiểu tất cả mọi chuyện….cứ chờ đi, sự thật rất thú vị đó.

Tôi nghe xong định nói tiếp nhưng hắn đã cuối xuống học bài, tôi không nói nữa, mà đăm chiêu suy nghĩ, chuyện gì đang xảy ra đây, sao mà mình không hiểu gì hết vậy, thôi!! Dẹp chuyện đó qua một bên đi.

Ra về, trường tôi phải nói là một trường quý tộc, nên hầu hết đa số là các học sinh đều có xe con đưa rước, tôi thì khác, gia đình tôi cũng có, nhưng tôi không thích đi xe con, chán lắm, tôi thích lội bộ khoảng 200m là có trạm xe buýt rồi, đi xe buýt vui hơn, nhưng đột nhiên hôm nay tôi vừa ra tới cổng trường thì anh Phong tiến lại. quên chưa giới thiệu, anh Phong chính là quản gia riêng của tôi, người ta chọn người làm thì sao, nhưng tiêu chí của tôi đặt ra, trước hết là phải đẹp, chính vì thế mà anh quản gia của tôi phải nói là như tài tử hồng công đó nha. Không biết hôm nay vì lý do gì mà anh Phong lại đến đây, vì thường ngày anh ấy đều biết là tôi đi xe buýt về nhà kia mà, đang suy nghĩ thì giọng nói của anh Phong cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi:

– Chào cậu chủ!!! Hôm nay lão gia cần gặp cậu chủ, nên lệnh cho tôi đến đây lập tức đưa cậu chủ đến.

Tôi không biết nói gì, chỉ ậm ừ một tiếng rồi leo lên xe, chiếc xe lăn bánh, chạy nhanh, rồi nhanh dần, lướt qua một chiếc xe màu đen tuyền bong gần giống như xe của tôi, không biết làm sao, nhưng tôi có cảm giác là hắn đang ở chiếc xe bên đó, nên quay sang nhìn, không ngờ, đúng là hắn, hắn nhìn tôi rồi cười và nói:

– Chúc may mắn nghen!!

Tôi chẳng để ý, vẫn ra vẽ dỗi hờn, vì cứ nhớ tới chuyện hồi sáng!!

Anh Phong bên cạnh thấy vậy liền nói:

– Bạn cậu chủ sao??

Tôi nói:

– Hắn đáng ghét lắm anh Phong, hắn cứ chọc em hoài à!!!

Không biết có phải do tôi cảm nhận không, nhưng tôi cảm thấy trên nét mặt của anh Phong hình như thoáng lộ vẻ không vui, nhưng anh cố tình mỉm cười:

– Vậy à!!!

Tôi là vậy đó, linh cảm thì cực nhạy luôn. Đến nhà ông tôi rồi, nhà ông tôi phải nói là một ngôi nhà cổ kính, cái đó hình như không phải là một ngôi nhà, mà phải nói là nó rộng y như công viên vui chơi vậy, nhiều dãy hành lang mà đến nỗi lúc tôi còn nhỏ sống ở đây, cứ chạy đi chơi xung quanh mà lạc không biết về phòng luôn đó, trong đó có đến gần trăm người giúp việc, ba tôi thì đang quản lí tập đoàn Trung Sơn, một tập toàn chuyên nghiên cứu và ứng dụng công nghệ, mà không hiểu sao ông lại sống trong ngôi nhà cổ kính mà đầy vẻ truyền thống Nhật này, ông tôi là người nhật 100%, bà tôi cũng vậy, nhưng mẹ tôi lại là người Việt Nam. Lúc đầu nội tôi rất phản đối, nhưng không biết vì lý do gì mà nội tôi lại đồng ý đến giờ đó là điều bí mật, nhưng theo tôi quan sát thì ai cũng biết điều đó, ngoại trừ tôi, tôi cố tìm hiểu nhưng vẫn không được. Cả gia tộc tôi có khoảng 100 người, bọn họ đều là người nhật 100%, chỉ có riêng tôi là con lai. Thường thì tất cả các cô bác chú dì đều sống với ông cả, còn các anh chị họ thì đều ở riêng giống như tôi, đặc biệt một điều trùng hợp đến đáng ngờ là tôi chỉ có các anh họ, mà không hề có chị, không hiểu vì sao, sau này mới biết, khi mà có thai, đa số các bác đều đi siêu âm, con trai giữ, còn con gái thì bỏ, vì gia tộc tôi quy định mỗi gia đình chỉ được có một con mà thôi, nhưng ông nội lại có tới 10 người con. Đấy chính là điều mà ông tôi đã phạm vào gia tộc, vì vậy ông mới phải sang Việt Nam. Ông tôi rất buồn vì chuyện này, nên ông mới cực kì khó, ông đã nói từ đầu như vậy rồi. Vô đến cửa ngoài tôi đã nghe hương hoa dã lan thoang thoảng, đây là hương quen thuộc khi hàng ngày lúc nhỏ tôi đều ngửi, nó mang cho tôi một cảm giác dễ chịu. Lúc nào cũng vậy trước khi gặp ông tôi, tôi đều phải mang hàn phục, chính vì thế mà tôi quay về căn phòng mà lúc nhỏ tôi ở, bây giờ chỉ khi có tiệc hay việc gì mà tôi về thăm ông tôi cũng đều ở căn phòng này, mọi anh họ của tôi đều vậy, mỗi người một phòng. Khi đến, tôi đã thấy ông tôi đang ngồi cạnh bình trà, vẻ mặt ông vẫn nghiêm khắc như mọi ngày, ông nói giọng đầy uy quyền:

– Đến rồi hả, ngồi xuống đi, ta có chuyện cần nói với con!!

Tôi vâng lệnh, khẽ đáp một tiếng vâng, trong đầu suy nghĩ không biết ông gặp mình có chuyện gì. Không để tôi đợi lâu, ông chậm rãi nói:

– Con có biết năm xưa ta làm sao mà đồng ý chuyện cho ba mẹ con lấy nhau không?

Tôi lắc đầu, ông nói tiếp:

– Lúc ấy, gia tộc ta có giao ước với một gia tộc khác. Để thuận lợi trong một việc làm ăn, mà số lợi nhuận nó có thể lên tới hàng tỉ đô la, lúc đó thì chỉ có ba con là chưa lấy vợ, mà tất cả các bác đều có con, nên ta mới đồng ý cho ba con lấy mẹ con. Nhưng với một điều kiện là đứa con duy nhất của họ sẽ phải gả sang gia đình kia, dù là gái hay trai, nếu là trai thì sang bên đó ở rể, còn là gái thì phải làm dâu. Và câu chuyện mà ta kể cho con chính là bằng chứng mối giao ước, câu chuyện chia làm hai phần, bên ta sỡ hữu phần đầu của câu chuyện, còn bên đó sỡ hữu đoạn kết của câu chuyện, nay con đã 18 tuổi nên họ đã quyết định rước con về nhà, nhưng con đừng lo, giờ con về đó chỉ là thử thôi, phải đợi con học xong và thi đại học rồi họ mới quyết định kết hôn. Giờ con hãy qua bên chỗ cha mẹ con mà gặp đi, họ đợi lâu lắm rồi .

Tôi nghe nãy giờ mà lòng hoàn toàn bối rối. Trời ơi, mình có phải nằm mơ không vậy trời. Mình phải làm sao đây, ba mẹ mình, trời thế là chấm hết, số phận của mình giờ phải làm sao đây, trời chắc mình chết quá hu..hu…ông trời ơi!!

Tôi đành phải lết những bước chân buồn bã, sang phòng ba mẹ tôi. Không khí bên phòng ba mẹ tôi chẳng có gì là vui vẻ cả, mẹ tôi thì nước mắt đầm đìa, bà nói trong thổn thức:

– Mẹ xin lỗi chỉ vì chuyện của người lớn mà bắt con phải chịu khổ thế này. Xin lỗi con, trời ơi, con của tôi sao mà khổ thế này, ông trời thật không có mắt mà hu.hu….

Tôi nghe mà lòng như nặng xuống, ba tôi thì cứng rắn hơn, ông chẳng nói gì, vẫn bộ hàn phục, ông lặng im nhìn ra bên ngoài lan can của phòng, hai tay để ra sau lưng, tôi chẳng nói gì, một lâu sau, tôi ôm mẹ và nói như nước mắt sắp trào ra:

– Không sao đâu mẹ, mẹ đừng lo, con ổn mà!!

Nói rồi, tôi chẳng muốn nấn ná lại lâu kẻo lại khóc ra thì thật không biết giấu vào đâu, từ nhỏ tôi đã được dạy, nam nhi đổ máu chứ không đổ lệ, chính vì thế mà con trai có chết cũng không được khóc. Sinh ra và lớn lên trong một gia tộc khắc nghiệt như thế này, thì tôi còn biết làm gì ngoài cách cam chịu nữa chớ. Tôi cắn răng và chạy nhanh ra khỏi phòng. Khi vừa đóng cánh cửa phòng ba mẹ tôi lại cái rầm, thì lúc này, nước mắt của tôi đã lăn dài bên hai má, tôi chẳng biết làm gì, bèn chạy lại dưới tán hoa dã lan mà ngồi khóc thút thít, chẳng dám khóc to. Được 1 lúc, tôi liền cố gắng kiềm chế lại,và nghĩ, thôi mình phải về phòng thôi, chứ ở đây mà cứ khóc hoài, lỡ có ai bắt gặp chắc chết mất. Tôi quay lại và chạy nhanh về hướng phòng mình. Trời ơi, một điều mà tôi không thể ngờ được, tôi nói trong tiếng ấp úng…kèm theo nhiều tiếng nấc:

-anh Phong……..anh ….anh ….làm gì ở đây?? anh….anh ở đây lâu chưa??

Anh Phong điềm nhiên trả lời:

– Lâu rồi, từ lúc cậu chủ đi từ phòng ông bà chủ, tôi đã đi theo cậu chủ, tôi thật sự xin lỗi.

Tôi chẳng biết nói được gì, bèn chạy nhanh về phòng và đóng sập cửa lại, mặc cho anh ấy còn đứng ở đó.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+_truyencogiaothao
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+
chương 41 31 Tháng 7, 2025
chương 40 31 Tháng 7, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 48 1 Tháng 8, 2025
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Anh Trai Hàng Xóm Biến Thái
Chương 8 12 Tháng 7, 2025
Chương 7 12 Tháng 7, 2025
Thầy Giáo Trẻ Dâm Dục
Chương 25 18 Tháng 7, 2025
Chương 24 18 Tháng 7, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 111 15 Tháng 7, 2025
Chương 110 15 Tháng 7, 2025
Mùa Hè Khoái Lạc
Chương 10 31 Tháng 7, 2025
Chương 9 31 Tháng 7, 2025

Comments for chapter "Chương 2"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved