Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Chuyện tình hoàng tử - Chương 12

  1. Home
  2. Chuyện tình hoàng tử
  3. Chương 12
Prev
Next

CHƯƠNG 12

Khi vừa về đến cổng, tôi đã thấy chị quản gia đứng đợi ở cửa, chị ta vội nói:

– Các cậu mau lên, lão gia và ông chủ đang đợi ở thư phòng.

Ba chúng tôi vội đi, vừa vô đến cửa thư phòng thì đã gặp phu nhân ngoài cửa, phu nhân ngăn lại nói:

– Thôi!!!! Ba con quay về phòng tắm rửa, rồi tối dùng cơm chung với cả nhà. Ông và bố đi nghỉ rồi,chắc đi đường xa mệt. Thôi các con đi đi. Nghỉ ngơi mà tối còn gặp ông và bố!!

Ba chúng tôi đành ngậm ngùi đi về. Vừa về đến phòng, tôi đã thấy anh Phong đang đứng trước cửa. Thấy tôi, mặt anh Phong mừng hẳn lên, anh cười nụ cười rạng rỡ như là xa cách nhau nhiều năm vậy, anh Phong chạy lại dìu tôi vào phòng và nói:

– Cậu chủ có mệt không, để tôi xách hành lý cho, cậu chủ đi nghỉ đi!!

Tôi cười:

– Em không sao, mấy bữa nay chắc không có em anh Phong buồn lắm hả?

Anh Phong gãi đầu:

– Ở đây tôi đâu có ai ngoài cậu chủ. Cậu chủ đi, thực tôi cũng buồn lắm!!

Tôi cười, bất giác nắm lấy tay anh Phong:

– Thôi mà, em về rồi nè, đừng có buồn nữa nghen, thôi em đi nghỉ đây!!

Tuy tôi đã quay lưng đi, nhưng tôi nhận thấy hình như anh Phong đang đỏ mặt, tôi cũng không để ý mấy chuyện đó làm gì. Nhưng đúng là khi gặp anh Phong thì trong lòng tôi cảm thấy ấm áp như là về lại gia đình của mình vậy. Tôi cảm thấy hơi mệt mỏi vì mấy ngày qua, thế là, leo lên giường ngủ một cái rụp.

Tối đến, tôi lại phân vân không biết mặc bộ đồ nào đây, tôi lại gọi anh Phong vào:

– Anh Phong ơi, em phải mặc bộ đồ nào vào tối hôm nay đây. Hôm nay dùng bữa với ông nội và bố của Tuấn, anh thấy em nên mặc bộ đồ gì?

Anh Phong cười:

– Anh nghĩ tốt nhất, em nên mặc bộ hàn phục mà em thường mặc khi gặp lão gia đó!! Vì đa số người cao tuổi họ rất thích hàn phục.

Tôi mỉm cười:

– Cám ơn anh Phong nghen!!!

Tôi đứng đợi Tuấn và Phương ở hoa viên, vì ba chúng tôi hẹn nhau là tối nay cả ba chúng tôi cùng đi, chứ không người đi trước người đi sau nữa. Được một lúc, thấy hai anh em họ đi tới, tôi nói:

– Trễ ba phút rồi nghen!!

Phương trả treo:

– Hứ…….đồng hồ dỏm chạy nhanh mà còn nói à!!

Tôi tức quá đang định nói thì Tuấn lên tiếng:

– Thôi đừng đấu võ mồm nữa, tới lẹ đi, kẻo người lớn họ chờ!!

Cả ba chúng tôi đến phòng ăn. Tôi vẫn nhớ như in, cái lần đầu vô phòng ăn, và trang phục của ba đứa đều là theo kiểu hoàng tử. Còn hôm nay, cũng không hẹn mà ba chúng tôi lại đúng theo kiểu hàn phục. Đúng là !! Tôi hơi mỉm cười thì Tuấn nhìn thấy, Tuấn hỏi:

– Làm gì mà tủm tỉm cười vậy Gia Anh?

– Tụi mình nè, hồi bữa đã không hẹn mà mặc đúng cả ba theo kiểu hoàng tử, giờ cả ba không hẹn lại mặc theo hàn phục nè.

Tuấn ngạc nhiên:

– Ủa? Chứ Gia Anh chưa biết hả?

Tôi tròn mắt:

– Biết chuyện gì cơ?

– Theo tục lệ, bọn mình khi gặp ông nội thì phải mặc hàn phục? Gia đình Gia Anh có thế không?

Tôi gật đầu rồi nói:

– Thì ra là gia đình Tuấn giống gia đình mình!!

Đi được một chập, ba chúng tôi đã đến phòng ăn. Khi vừa bước vào, dây giày bị lỏng nên Tuấn và Phương vô trước, tôi buộc một lát rồi chạy vô. Vô đến nơi, tôi liền nhìn xem diện mạo của ông và bố Tuấn như thế nào. Điều này làm tôi tò mò lâu lắm rồi. Gặp một người trung niên, tôi nghĩ đó là bố Tuấn, tôi cúi đầu chào:

– Con chào bác ạ!!

Quay qua tôi thấy một ông chắc cỡ tuổi ông tôi, tôi cúi đầu chào:

– Cháu chào ông!!

Khi tôi vừa ngẩng đầu lên, thì thấy ông của Tuấn nhìn tôi rất kĩ, mắt ông đờ ra, mặt ông tái đi, rồi ly nước ông đang cầm trên tay rớt xuống sàn nhà một cái choang. Linh cảm của tôi mách bảo, chuyện động trời sắp xảy ra rồi, tôi hớt hải:

– Ông ơi!! Ông có sao không.

Ông Tuấn nhìn tôi như lúc nãy, miệng ông lẩm bẩm:

– con……con……con…..

Tôi chẳng hiểu gì cả, thì ông đứng dậy đi về phòng, bố Tuấn dìu ông, phu nhân nói:

– Bố không dùng bữa sao?

Ông nói thều thào nói với bố của Tuấn:

– Ta tự đi về phòng được, con hãy dùng bữa với vợ và bọn trẻ đi!! Tí nữa con và vợ con vào gặp ta!!

Thế là, bữa tối chỉ có ba người. Phương nói đủ thứ, kể đủ chuyện, rồi còn chọc tôi nữa chứ, Tuấn thì nhiều lần giải nguy cứu tôi ra khỏi vòng vây của Phương!!

Ăn xong, trong lúc ra về, Tuấn tặc lưỡi:

– Hôm nay thái độ của ông nội lạ quá.

Phương đồng ý:

– Đúng vậy, em chưa bao giờ thấy ông nội như thế cả!!

Tôi nói:

– Chắc ông có chuyện gì quan trọng, vì xí nữa hai bác sẽ đi gặp ông.

Phương nghe xong liền cười nham hiểm:

– Đúng rồi, hay là chúng ta đi nghe thử chuyện gì là biết ra sao đó mà!!

Tuấn lắc đầu:

– Thôi!! Em đừng có làm liều, mẹ la chết!!

Tôi không biết nói gì, vì tính tò mò bắt đầu trở dậy, tôi chỉ ngồi im, xem như thế nào thôi. Phương thuyết phục tiếp:

– Không sao!! Chúng ta núp chỗ kín, không ai biết đâu, và chỉ một lát thôi mà!!

Sau một hồi thuyết phục, cuối cùng ba chúng tôi không cua về đường phòng mà lại cua sang hướng phòng ông. Ba chúng tôi núp gần chỗ bụi hoa ngay cửa sổ, cửa sổ mở nên nghe rõ chuyện ở trong, nhìn vô, Phương nói:

– Ba mẹ chưa đến!!!

Tuấn nói:

– Hay là mình về đi…

Đang nói, thấy bóng hai bác, tôi kéo tay hai người kia:

– Ê!! Ngồi xuống, hai bác tới rồi kìa!!

Ba chúng tôi bắt đầu dỏng tai nghe. Khi hai bác vừa vô phòng, thì tôi đã nghe giọng phu nhân vang lên:

– Lúc nãy bố có sao không, con thấy bố lạ lắm!!

Rồi giọng ba Tuấn cũng nói:

– Bố có chuyện gì à, sắc mặt bố kém lắm!!

Ba chúng tôi thấy hơi im lặng, được một lúc thì ông nói:

– Hôm nay, cuối cùng bố cũng đã thông một chuyện.

Hai người kia đều hỏi:

– Có chuyện gì sao bố?

Ông khẽ thở dài rồi chậm rãi nói:

– Lúc bố gặp Gia Anh bố thật sự không thể ngờ được, nó lại giống đến thế, giống như hai giọt nước!!

Nghe nhắc đến tôi, Phương khẽ nói:

– Có chuyện hay rồi.

Tuấn khẽ suỵt:

– Thôi!! Nghe tiếp nào!!

Phu nhân hỏi:

– Giống ai hả bố!!!

Lần này ông đến gần bên cửa sổ nhìn ra bầu trời đầy sao làm ba chúng tôi giật mình, phải ngay lập tức núp sát vô liền, để ông không thấy, ông đứng đó và nói:

– Thật ra, bố đã giấu các con về chuyện này. Chuyện về cái tháp cổ sau nhà chúng ta. Vào một đêm nọ, tự nhiên trên bầu trời lao xuống một viên đá phát sáng, đâm thẳng xuống hoa viên sau nhà chúng ta. Ta nghe ông của ta nói lại rằng, mọi người trong nhà rất ngạc nhiên, nên chạy ra xem,nhưng khi vừa chạm tay vào viên đá, bọn họ đã bị hút vào không thể dứt tay ra được, trong đó có cả ông tổ nữa, cùng với ba vị phu nhân. Rồi một cơn chấn động, đất trời rung chuyển, từ dưới đất bỗng đâm lên một toà tháp bảy tầng ngay chỗ viên đá. Thế là ông tổ cùng ba vị phu nhân cũng không thấy luôn. Khi mà mọi người vô toà thàp đó tìm kiếm, viên đá kia cũng không thấy nữa. Sau vụ việc đó, không ai dám vào tháp nữa. Qua một thời gian toà tháp vẫn là bí ẩn. Nhưng khi đến thời ông nội của ta, lúc đó ông nội của ta cũng có giao hảo rất tốt với dòng họ nhà Dương Tử. Lúc ấy ta chỉ mới có năm tuổi, bên nhà Dương Tử có một ông thường sang nhà ta ngồi đánh cờ và đàm đạo với ông nội, và ông ta cũng dẫn theo một chú kia, chú ấy cũng cỡ trạc tuổi chú Hoàng Phi của ta..

Vừa nói tới đây, bỗng bác trai la lên:

– Sao !! Ý ba nói chuyện này liên quan đến câu chuyện giấu kín trong dòng họ suốt một thời gian qua!!

Tôi khẽ nhìn thấy ông gật đầu và tôi nhìn không lầm thì nước mắt ông đang trào ra, và ông kể tiếp:

– Đúng vậy, người mà thường sang nhà chơi cùng với chú Hoàng Phi chính là Dương Tử Cát An. Chú Cát An đã thường theo ba của chú ấy sang thăm chơi với ông nội. Ta vẫn còn nhớ, lúc đó, ta thường được chú ấy vỗ đầu cười và khen ngoan, chú ấy rất tốt, tốt như chú Hoàng Phi vậy. Rồi một thời gian dài không thấy chú ấy sang chơi mà chỉ thấy bố của chú ấy sang chơi với ông nội thôi. Một đêm kia, ta ngủ không được, liền dậy đi tiểu thì thấy chú Hoàng Phi và chú Cát An đang đi về hướng hoa viên phía sau, ta níu tay chú Hoàng Phi hỏi xem hai chú ấy đi đâu, chú Hoàng Phi cười, rồi chú Cát An nói rằng hai chú ấy đi xa, phải lâu lắm mới về, dặn ta phải chăm ngoan. Ta nào biết gì, mỉm cười rồi về phòng ngủ. Khoảng lâu sau, ta thấy trong nhà náo động, ta bật dậy thì thấy mọi người cuống quýt đi tìm. Hỏi mấy người làm ta mới biết họ đang tìm chú Hoàng Phi, ta liền chạy lại chỗ ông nội, rồi nói, ta thấy chú Phi và chú Cát An đi với nhau lúc nãy. Ông nội có gọi qua thì bên nhà Dương Tử cũng đang náo nức đi tìm. Cuối cùng ta nhớ ra là họ đi về hướng hoa viên phía sau, thế là bên nhà Dương Tử cũng đi qua hoa viên phía sau nhà ta luôn. Khi hai nhà tụ tập đông đủ phía sau, thì thấy cửa tháp đã mở, chứng tỏ đã có người vô tháp, mọi người đang vừa vô thì thấy hai chú đang nằm im dưới sàn nhà. Ta còn nhỏ nên không biết gì, nhưng lúc ấy thấy mọi người khóc, không hiểu sao ta cũng khóc theo. Rồi từ đâu ra một sức mạnh vô hình đẩy hết tất cả mọi người ra ngoài. Cửa tháp đóng lại, bất chợt chiếc tháp sáng lên một ánh hào quang. Từ trên trời, một luồng sáng chiếu thẳng xuống ngọn tháp và một cuộn giấy văng ra, văng vào tay ông mà thường sang chơi nhà ta. Rồi trong tháp vang ra một giọng nói u sầu “thế gian này lắm kiếp bi ai, tình là chi mà thấm đượm nỗi sầu, chuyện tình này vẫn chưa có kết thúc, vậy hãy để hậu thế nói lên phần kết của câu chuyện này”. Sau này, ta mới nghe mọi người nói, là hai chú đó đã làm chuyện trái ngang ở xã hội này là yêu nhau. Thế là hai bên gia đình ngăn cản, cuối cùng tuyệt vọng nên chọn tháp cổ chính là nơi gởi thân, còn cuộn sách kia, chính là phần đầu của câu chuyện đính ước, dù đã đính ước nhiều lần, vậy mà hai gia đình vẫn không thể nào nói lên phần kết của câu chuyện, đến đời của Tuấn là thứ 7 rồi, không biết cuộc đính ước này có thể nói lên phần kết hay không?

Tôi nghe mà như choáng váng không biết là mình vừa nghe những chuyện mà hai gia đình đã chôn kín bao lâu này, đang còn hoang mang thì giọng của ông lại ôn tồn nói tiếp:

– Oan nghiệt lại đổ xuống hai gia đình nữa rồi, trong suốt sáu cuộc đính ước vừa qua, thì chỉ toàn nam nữ. Vậy mà bây giờ gia tộc đó lại không có nữ, mà gia tộc ta cũng không có nữ, chẳng lẽ đây là ý trời sao……..ông trời ơiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Sao mà lại để cho hai chú ấy lại tái hợp vào chính kiếp mà con đang sống nữa chứ….. Con đã chứng kiến hai chú ấy ra đi, chẳng lẽ giờ cho con chứng kiến chuyện này lại tái diễn lần nữa sao!!!

Phu nhân hoảng hốt:

– Bố nói tái hợp là sao hả bố…….

Ông bùi ngùi:

– Các con không thấy mặt các chú ấy nên các con không biết, đây, ta có tấm ảnh chụp chung của hai chú ấy đây, hai con hãy xem đi.

Một lúc sau, bỗng phu nhân la lên:

– Ối trời ơi, chuyện gì đang xảy ra thế này, chuyện gì vậy trời.

Ông cười:

– Đúng là ông trời trêu người, Gia Anh thì như là chú Cát An chuyển kiếp, còn Phương thì như chú Hoàng Phi đầu thai. Sao lại đúng như thế này chứ, lại giống nhau như hai giọt nước nữa chớ.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+_truyencogiaothao
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+
chương 41 31 Tháng 7, 2025
chương 40 31 Tháng 7, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 48 3 ngày ago
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Anh Trai Hàng Xóm Biến Thái
Chương 8 12 Tháng 7, 2025
Chương 7 12 Tháng 7, 2025
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 111 15 Tháng 7, 2025
Chương 110 15 Tháng 7, 2025
Mùa Hè Khoái Lạc
Chương 10 31 Tháng 7, 2025
Chương 9 31 Tháng 7, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Hai Cha Con Chung Trọ_truyengay.net
Hai Cha Con Chung Trọ
CHƯƠNG 16 15 Tháng 6, 2025
CHƯƠNG 15 15 Tháng 6, 2025

Comments for chapter "Chương 12"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved